Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHương 1217: Chấn kinh.

Mạnh Đô bại trận và thiếu chút nữa bị giết chết, chuyện này đã khuấy động nỗi lòng của rất nhiều người.

Ước lượng về sức chiến đấu của Thạch Hạo đối với mọi người lần nữa tăng lên, ai cũng cho rằng kẻ này là một nhân vật hết sức nguy hiểm, kể cả người có tu ra ba luồng tiên khí cũng chưa chắc đã địch lại được, ai ai cũng đều kiêng kỵ không thôil

"Ngươi không sao chứ?" Thạch Hạo hỏi Thanh Y.

Thanh Y lắc đầu, trong lòng nàng chợt cảm thấy kỳ quái, vầng Thanh Nguyệt lơ lửng bên trên đỉnh đầu khiến nàng hoảng hốt, lúc này mơ hồ thấy được một hình ảnh, như có một tiên tử cái thế đang đi tới thế giới nội tâm của nàng, càng ngày càng rõ ràng.

"Thanh Nguyệt..." Nàng thì thào.

Xung quanh, ai nấy đều vô cùng ngạc nhiên, chẳng lẽ bí ẩn kia lại là sự thật, truyền thuyết sẽ trở thành hiện thự? Chân Tiên một đời khi xưa chuẩn bị xuất hiện trên thế gian.

Trong lòng của mọi người đều giật nảy mình, vẻ mặt tràn ngập sự khó tin.

"Hừ!" Thạch Hạo hừ lạnh một tiếng tựa như tiếng búa đập thẳng vào lòng người, khiến bọn họ phục hồi lại tinh thần.

Mọi người giật mình, đặc biệt là người của Tiên viện thì nổi cả da gà, tên này quả đúng là sát tinh vô địch, đánh bại Mạnh Đô, vậy có mấy ai có thể ngăn được?

Cường giả sở hữu ba luồng tiên khí thì đều là nhân vật tuyệt đỉnh, tương lai sau này sẽ thống lĩnh cả cửu Thiên thập Địa, sẽ trở thành cường giả vô thượng!

Nhưng mà, nhân vật như vậy vẫn bị Thạch Hạo đánh suýt chết, không thể không bỏ chạy giữ mạng, như vậy đủ chứng minh người tới từ hạ giới này đáng sợ tới cỡ nào.

Biểu hiện lúc này của Thạch Hạo khiến mọi người cảm thấy bất an, ai cũng không dám tới gần.

Xa xa, cô gái bị hủy đi cây đinh ba Phượng sí tiên kim thuộc Tiên viện thấy cảnh này thì lòng chợt bồn chồn, nàng không biết nên vui hay là chửi bới nữa.

"Xoẹt!"

Thanh Nguyệt lóe lên rồi lần nữa tiến vào trong cơ thể của Thanh Y, ánh trăng nhu hòa biến mất, nàng tỉnh lại từ trong trạng thái mê man vừa rồi.

"Đừng nói ngươi là một người đang luân hồi nhen?" Thạch Hạo hỏi.

"Chẳng phải đã có một vài chí tôn đã chứng thực rồi hay sao, thế gian này căn bản không thể tồn tại luân hồi được." Thanh Y lắc đầu, thế nhưng nàng cũng không biết được mình và vầng Thanh Nguyệt này đã xảy ra chuyện gì với nhau.

"Đi thôi, đi hái thần dược, ta cảm thấy nơi này có một vườn thuốc bị bỏ hoang, bên trong đều trồng toàn thần dược!" Thạch Hạo nói.

Hắn kéo Thanh Y về phía có Bát Trân kỳ, nói theo một ý nghĩa nào đó thì thứ này còn hiếm thấy hơn cả thần dược, giá trị càng cao hơn.

Sau khi hai người rời đi thì nơi này không cách nào yên tĩnh được, mọi người của Tiên viện chấn động không thôi, có một vài người thì thào thầm thì to nhỏ.

"Ba luồng tiên khí của hắn hẳn là... tự mình tu ra, không phải dùng thủ thuật gì, và cũng chẳng phải trộm thiên cơ!"

"Ta nghĩ... chắc là như vậy, những cường giả trẻ tuổi vô thượng của kỷ nguyên Tiên cổ đều như thế, đều dựa vào bản thân để tu luyện thành, không phải được trưởng bối bồi dưỡng thành."

Những lời này tất nhiên sẽ tạo nên những sóng lớn vô cùng, mọi người nhìn thấy bóng lưng của Thạch Hạo đã rời đi xa thì ánh mắt tràn ngập vẻ phức tạp và hừng hực.

Bọn họ có thể xác định được, đây chính là một cao thủ trẻ tuổi cái thế thật sự!

Người của Tiên viện sớm đã nghe được, ở đương đại tuy rằng có chí tôn trẻ tuổi tu ra ba luồng tiên khí, thế nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng "xây đắp" mà thành, được sinh ra cũng bởi vì được các đại nhân vật giúp đỡ.

Ví như, có mấy người rút lấy khí tức ẩn chứa bên trong Tiên thi của cổ đại, có mấy người lại thay đổi một bộ thân thể khác!

Đương nhiên, đời này cũng không thiếu những anh kiệt tuyệt đại tự bản thân tu ra ba luồng tiên khí, chỉ là rất khó để xác định được ai thuộc dạng này và ai thuộc dạng kia.

"Ngăn nó lại!"

Một hướng khác chợt có người hét lớn, cố gắng bắt lấy Bát Trân kỳ.

Nơi đây đã bị trận pháp vây hãm, nhưng loại thực vật có hình thái như kỳ lân này lại rất linh hoạt, nó không ngừng qua lại trong đất, độn thuật vô song, khó có thể bắt giữ.

Hơn nữa, bởi vì mọi người không ngừng tranh đấu với nhau, vì thế đã tạo điều kiện rất lớn cho nó.

Đặc biệt khi Thạch Hạo quay trở lại thì có mấy người lo lắng nên xé rách một góc của trận pháp, tiếp đó chôn xuống những bảo cụ không gian như túi Càn Khôn chẳng hạn, ai nấy đều cố gắng tranh cướp, cứ thế, Bát Trân kỳ càng có cơ hội để chạy thoát hơn!

"Ngu xuẩn, ngươi đang làm gì đó hả!" Lục Đà nổi giận chửi mắng một thanh niên trẻ tuổi của Tiên viện.

Xoẹt!

Yêu Nguyệt công chúa cũng ở đây, nàng đánh ra một luồng nguyệt quang lao thẳng vào sâu trong tầng đất, thế nhưng vẫn chậm một bước, Bát Trân kỳ đã chui ra khỏi lỗ hổng kia rồi trốn thoát.

"Thu!" Tên cao thủ của Tiên viện kia khẽ quát, hắn khống chế túi Càn Khôn chặn ngay lỗ hổng đó, mục đích là muốn bắt trọn thứ này.

"Xoẹt!"

Một bên khác, Vương Hi chẳng chút lưu tình xuất thủ, mi tâm phát sáng, nguyên thần chợt phân ra một người rồi hóa thành kiếm thai, ánh kiếm này ngưng tụ cùng với tiên khí bổ mạnh ra ngoài, uy lực vô cùng mạnh mẽ.

Nàng sử dụng Bình Loạn quyết, tất nhiên sẽ khủng khiếp vô cùng!

Chàng trai thuộc Tiên viện giật nảy mình vội vàng ứng chiến, túi Càn khôn nơi tay chợt phát ra ánh sáng chập chờn, thứ này không thể bắt được Bát Trân kỳ.

"Không!" Rất nhiều người hét lớn.

"Ầm!"

Thạch Hạo đánh tới, từ xa vung ra một bàn tay lớn màu vàng về phía tầng đất sâu, tiếp đó nắm chặt lại.

Nhất thời, đất đá tung tóe, khí ngũ hành bay loạn, bụi bặm ngập trời.

Keeng!

Kiếm thần khẽ ngân, chém rách trời cao.

Chuông lớn xa xăm, khuấy động mấy ngàn dặm, gợn sóng thời gian chập chờn tản mát.

"Vù!"

Đạo tháp sáu tầng trấn áp xuống, nơi đây không gian bất ổn, hư không run rẩy, pháp tắc bị áp chế.

...

Đây đều là những binh khí đại đạo, là vũ khí của các chí tôn trẻ tuổi, lúc tầng đất bên dưới sụp lún thì mọi người chẳng chút bảo lưu, công kích loạn xà ngầu.

Rõ ràng, Thạch Hạo đã hấp dẫn hỏa lực của mọi người, ai cũng sợ hắn lại đắc thủ, không ít người còn công kích về phía hắn nữa.

Trên thực tế, bất kỳ ai đoạt được Bát Kỳ trân thì sẽ trở thành mục tiêu công kích của tất cả mọi người, sẽ đụng phải sự áp chế của hàng loạt pháp khí cùng bảo thuật.

Thạch Hạo tựa như một bóng ma di chuyển, thân thể lóe lên một cái lướt sang ngang không biết mấy dặm, tránh đi rất nhiều vũ khí, tiếp đó hắn lạnh lùng quét nhìn mọi người.

Một nắm vừa rồi của hắn đã thất bại, không thể bắt được Bát Trân kỳ.

Mọi người đình chỉ lại công kích, sắc mặt ai nấy trở nên rất khó coi, Bát trân kỳ là một gốc cây hi thế, ấy vậy lại để chạy thoát, đáng lẽ đã bị vây kín trong trận pháp rồi.

"Ngươi là một tên tiểu nhân ích kỷ!" Lục Đà quát mắng, tiếp đó vung chưởng đánh về phía thanh niên trẻ tuổi thuộc Tiên viện kia.

Những người khác cũng không cam lòng, Yêu Nguyệt công chúa đánh ra một luồng nguyệt quang, ngay cả người của Tiên viện cũng giận dữ và cũng chẳng hề đi giúp đỡ.

Nơi đây trở nên hỗn loạn, vô cùng nhốn nháo.

Thạch Hạo cũng cáu gắt, rất muốn vung tay tát chết chàng trai Tiên viện này, lỡ mất cơ hội lần này thì rất khó để bắt Bát Trân kỳ lần nữa.

Rầm!

Đột nhiên, nơi xa truyền tới âm thanh đầy nặng nề, mặt đất cũng rung bần bật theo, thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Tiếp đó, tiếng vang vô cùng lớn tựa như trời đất sụp nứt, hư không cũng run rẩy.

Tất cả đồng thời quay đầu nhìn về cùng một hướng.

Một mảnh phù văn nguyên thủy nhất dựng thẳng đầy ắp cả bầu trời.

"Là Tế Linh văn!" Có người hét lên đầy sợ hãi.

Nếu như nói, ở đương đại này có thứ gì gần nhất với kỷ nguyên trước, đó chính là Tế linh, nhưng Tế Linh văn sớm đã thất truyền từ lâu, hoặc là đã thay đổi.

Cho dù là Tiên cổ hay là đương đại thì Tế linh đều tồn tại. Thực lực yếu thì bảo vệ một thôn xóm, thực lực mạnh thì bảo vệ cả một quốc gia hoặc là một thế giới rộng lớn.

Chỉ là, Tế linh hiện tại đã không còn giống với Tiên cổ nữa, tự bản thân mình sinh tồn, rất ít liên hệ, không có dùng Tế Linh văn để âm thầm giao lưu với nhau.

"Đi!"

Một nhóm người nhanh chóng lao vút lên trời cao, nhằm hướng về phía phát ra chấn động kia.

Thạch Hạo cũng di chuyển thân thể, xuất phát cùng với Thanh Y.

Một ngôi miếu nhỏ xập xệ, một ngọn núi nhỏ thấp bé.

Đây chính là nơi cần tới, rất đơn sơ, không có sông núi tráng lệ, chẳng có cảnh tượng ngất ngây tuyệt trần, rất đơn điệu đơn giản.

Miếu nhỏ tả tơi như muốn sụp đổ bất cứ lúc nào, chỉ có một gian duy nhất và nằm ngay dưới chân núi.

Ngọn núi nhỏ trọc lốc, chẳng có thảm thực vật, lấy đá làm chủ đạo, nhỏ bé tới kỳ cục, cố lắm thì mới được gọi là núi, cũng chỉ cao tầm trăm mét mà thôi.

Tế Linh văn kinh người vừa rồi có thể được phát ra từ ngọn núi nhỏ này, đã chiếu rọi khắp cả hư không.

Phía trước ngọn núi có một vài bóng người làm cho thần sắc của Thạch Hạo trở nên nghiêm túc và không dám coi thường, đó là những người Thập Quan vương, Trích Tiên, còn có Độc Cô Vân - đời sau của người Bảo vệ.

Ngoài ra, còn có hai nhân vật lợi hại của Tiên viện, tất cả đều đứng trước ngọn núi nhỏ này.

Bên trên vách đá có một vài vết tích mơ hồ, thế nhưng phù văn kia lại được phát ra từ trên này.

Một cánh cửa được khắc lên ngay bên trên vách đá, công kích vừa nãy của những người kia tựa như muốn phá vỡ để tiến vào.

Việc này làm cho mọi người ngẩn ngơ, rõ ràng chỉ là một cách cửa được vẽ lên trên, vậy mà lại được xem là một con đường?

Rầm!

Lúc này, Trích Tiên xuất thủ, hắn tập trung sức lực công kích về một vài đồ án trên vách đá.

Hai người của Tiên viện cũng di chuyển, lần nữa tiến hành đánh về phía vách dá.

Ký hiệu chói mắt từ vách đá chiếu rọi cả trời cao.

"Ồ, cánh cửa kia hình như rõ ràng hơn đôi chút thì phải!"

"Các ngươi có thấy gì hay không, chiếc bảo bình bên trên vách đá vừa nãy chợt phát ra ánh sáng, như chân thật lên vậy đó."

Mọi người bàn luận, ai cũng đều ngưng thần quan sát.

"Ngươi biết gì về Tế Linh văn không?" Thạch Hạo hỏi Thanh Y.

"Cũng không có hiểu nhiều." Thanh Y nói, thế nhưng vẫn đọc được một vài chữ bên trên vách đá đã khiến Thạch Hạo giật nảy trong lòng.

"Ngũ Ma Phong Thiên chủng, chính là nơi này, phải tiến vào bên trong vách đá ấy!" Thanh Y nói thế.

"Ầm!"

Đúng lúc này Độc Cô Vân cũng ra tay, đồng thời hắn cắn nát ngón tay giữa rồi nhỏ một ít giọt máu màu vàng về phía vách đá ấy.

Vào lúc này, biến cố chợt phát sinh!

"Gào..."

Bên trong vách đá chợt vang lên tiếng gào thét kinh thiên động địa, tựa như được truyền từ thời đại viễn cổ tới, nó mang theo vẻ thê lương, nguyên thủy và hoang dã.

Tiếp đó, mọi người đều ngây ngốc, bởi vì trong cánh cửa bên trên vách đá lại xuất hiện một bóng hình mờ ảo, tựa như từ phía cuối thiên địa đang chậm rãi lại đây!


"Trời ạ, không phải bên trên chỉ khắc một cánh cửa thôi ư, tại sao lại có sinh vật từ bên trong đi ra chứ, muốn lại đây ư?" Có người hét lớn.

Bóng người kia rất mờ ảo thế nhưng lại rất khiếp người, hắn mang theo vẻ bá đạo cùng với phấn chấn, lúc này hắn lao nhanh tới đây, thiên địa đều chấn động.

Ngay cả bên ngoài ngọn núi, trong vùng thế giới mà mọi người đang đứng, mặt đất bắt đầu rung lắc cộng hưởng theo.

"Gào..."

Tiếng gào thật lớn vang vọng, ngọn núi rung động dữ dội, cánh cửa được vẽ bên trên vách đá chợt có một bàn tay đầy lông lá đâm xuyên ra ngoài.

Bóng hình kia như muốn xuất hiện rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
ronkute
29 Tháng bảy, 2018 18:43
Đọc lại cũng sẽ có cái thú của việc đọc lại :)
Đỗ Tiến Hưng
29 Tháng bảy, 2018 16:07
đang tính tu lại vì trc đọc cv nhiều chỗ ko hiểu nhưng nghĩ từ chương 1k trở đi chán quá , nên còn chưa ds nhảy lại
ronkute
25 Tháng bảy, 2018 22:27
Có 2 người dịch nên ngày cố 1c là hết sức rồi bạn
Nguyễn Văn Thắng
25 Tháng bảy, 2018 22:02
ra lâu quá .
pitel
25 Tháng bảy, 2018 21:54
ồ, tại căn bản cứ nhớ mãi hoang tháp bên già thiên nên sang tghm lại hóng :))
ronkute
25 Tháng bảy, 2018 19:15
Tiểu Tháp đã đi theo Liễu Thần vào Cánh cửa Nguyên Thuỷ lúc ở Hạ giới rồi mà bạn. Giờ bên cạnh của Thạch Hạo chỉ còn Đả Thần Thạch cùng với Hoàng Điệp thôi.
pitel
24 Tháng bảy, 2018 23:59
thấy Hạo càng về sau càng ít dùng tháp nhỉ, cuối truyện cũng k thấy nhắc...
Thắng Nguyễn
22 Tháng bảy, 2018 19:44
Tôi đọc truyện này từ lúc 3 năm trước đến bgio thì bạn bảo có sót ruột ko
ronkute
22 Tháng bảy, 2018 18:23
Làm gì xem chùa bacx, cmt của các bác là động lực để ra chương của nhóm đó :)
Tùng Quách
22 Tháng bảy, 2018 14:14
ông xem chùa còn giục giục gì vậy
ronkute
21 Tháng bảy, 2018 18:01
Cảm ơn bạn, mình sẽ cố gắng :)
Thắng Nguyễn
21 Tháng bảy, 2018 17:48
Bạn ơi dịch nhanh hộ đi đọc bộ này mấy năm rồi chờ hoài mệt quá
ronkute
20 Tháng bảy, 2018 20:23
Không cần biết tiếng trung, bác biết đọc VP, cùng với tìm hiểu lại cách cấu trúc Đích, liễu, trứ, địa là có thể bắt tay vào rồi. Bác hứng thú thì mình sẽ hướng dẫn. :) Được thì ib fb cho mình nhen. Bác vào truyện trên forum, kéo xuống thảo luận bằng fb là có fb mình bên dưới.
langtu0391
20 Tháng bảy, 2018 15:32
Hứng thú thì có nhưng em không biết tiếng Trung bác ơi, chả lẽ lại dịch lại từ bản convert :))
ronkute
20 Tháng bảy, 2018 06:58
Dạ, mình đang thầu bộ này bác, văn phong thì thằng tác viết sao thì mình làm lại y như vậy thôi, thêm mấy từ nối cho câu trọn nghĩa hơn chứ không có thêm mắm thêm muối, dùng từ bay bổng :D Bác nếu hứng thú thì hãy tham gia với mình, cùng nhau tạo nên những chương truyện đầy đặc sắc gửi tặng cho các độc giả thân yêu ;111:
langtu0391
19 Tháng bảy, 2018 22:17
hình như bác dịch truyện này mà, em rất thích phong cách dịch của bác :))
ronkute
19 Tháng bảy, 2018 15:07
Tuỳ tâm của Dịch giả, khi nào dịch giả rảnh thì sẽ có chương, nhanh thì 1 2 ngày, chậm thì 1 2 tuần, còn lâu thì cả tháng sợ chưa có :(( Nói thế thôi, bác chỉ cần phầm Theo dõi trên App, khi nào có chương là app tự thông báo thôi à :D
langtu0391
19 Tháng bảy, 2018 13:32
Các bác cho em hỏi, lịch update các chương dịch thế nào vậy? Đọc convert khổ quá =="
ronkute
19 Tháng bảy, 2018 13:07
Đã thêm các chương thiếu, các bạn đọc nếu thấy thiếu hay lỗi chương nào thì thông báo giúp mình nhen. Tks!!!
ronkute
18 Tháng bảy, 2018 17:49
Ok, mình đã kiểm tra, để nhờ Dev chạy lại, tks bác.
ronkute
18 Tháng bảy, 2018 17:45
CHương nào thế bạn????
Phạm Ngọc Nam
18 Tháng bảy, 2018 16:26
đoạn 700 hơn cứ thi thoảng lại bớt mấy chap thế
Vũ Trương Đạt
18 Tháng bảy, 2018 00:39
Truyện của Thần Đông bộ nào đọc cũng hay và nhiều tình tiết hài hước rất tự nhiên..
ronkute
29 Tháng sáu, 2018 21:16
Banh bóng nên có hơi chậm trễ bác ơi :((
pitel
26 Tháng sáu, 2018 16:48
lâu k có thuốc quá...
BÌNH LUẬN FACEBOOK