Mục lục
[Dịch] Nhân Gian Băng Khí
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài truyền đến một giọng nữ, dựa vào giọng nói có thể là tầm ba mươi tuổi:
- Hạ Tổng, hạng mục này phiền ngươi chú ý nhiều hơn.

Đồng thời bên ngoài cũng vang lên tiếng trung niên nam tử:
- Nhất định, nhất định! Lần này thật sự nhờ có sếp Long chiếu cố thì chúng ta mới có thể có cơm ăn.

- A, Hạ Tổng thật nói đùa, Phúc Lâm điện tử của ngươi nếu không làm vậy thì các công ty trong nước làm sao mà dám chứ, kỳ thật lần này muốn cho Phúc Lâm phát triển để sau này cùng nhau hợp tác lâu dài, ngươi đừng có làm ta thất vọng nhé.

- Ha ha, sếp Long đã để ý đến chúng ta Phúc Lâm, chúng ta dù khó khăn cũng nhất định liều mạng đem hạng mục này về trong thời hạn ngắn nhất.

Đoàn người vừa cười nói vừa từ bên kia thang máy đi đến, tựa hồ họ đang bàn bạc một hạng mục làm ăn. Đợi cho bên ngoài không còn âm thanh, Cuồng Triều mới nói:
- Hạ Đại Phúc đang tự mình đưa cái giám đốc Long Duyên ra..., bên ngoài tạm thời không có ai.

- Ồh
Mười Một nhẹ nhàng núp sau cửa chờ đợi, nếu bây giờ mạo hiểm ra bên ngoài thì bị bên trong công tác viên phát hiện thì chính là nguy hiểm không bằng cứ tại đây chờ, dù sao Hạ Đại Phúc nếu trở về cũng đi qua chỗ này.

Mười Một vừa rồi không động thủ vì hắn phát hiện trong đám người bên ngoài có hai cao thủ nên dựa theo lý trí đành bất động, hắn nói:
- Cuồng Triều, người phụ nữ vừa rồi là ai?

Bởi vì hắn nghe thấy hô hấp của hai người cao thủ này ở bên cạnh Hạ Đại Phúc và giám đốc Long, chắc hẳn họ là vệ sĩ của giám đốc Long đó, có thể có cao thủ như vậy làm vệ sĩ thì giám đốc Long này tuyệt không đơn giản.

Đó chính là Long Lệ Quyên - con gái của Long Cấp tập đoàn tổng tài Long Hải, đồng thời cũng chính là tổng giám đốc của Long Duyên.

- Long Duyên?
Mười Một đối với doanh nghiệp trong nước biết rất ít, cái duy nhất hắn rõ ràng là Uy Hải tập đoàn của, cái tên Long Duyên tập đoàn này hắn hoàn chưa nghe nói qua.

Cuồng Triều giải thích:
- Long Duyên tập đoàn kỳ thật chính là tứ đại gia tộc, là công ty dưới cờ của Long gia. Tứ đại gia tộc đều vừa luyện võ vừa buôn bán, mỗi một đời đều chọn ra một vài người đi luyện võ, còn lại phải kinh doanh hoặc là tham gia chính trị.

- Oh!
Mười Một lên tiếng liền không nói nữa, khó trách bên cạnh người phụ nữ đó lại có cao thủ, Long gia quả là không kém. Lúc trước Lục Dương đối với Long gia võ học vô cùng sùng bái, ngay cả tâm pháp mà Mười Một luyện cũng là nhập môn tâm pháp của Long gia, với gia tộc đó hắn tạm thời không muốn gây sự.

Đợi không bao lâu, âm thanh Cuồng Triều lại nói:
- Bọn họ trở lại, đang ở trong thang máy.

Mười Một chậm rãi rút ra chủy thủ tránh ở sau cửa.

Một lúc sau, Cuồng Triều còn nói:
- Đến rồi đó, bất quá, hắn không tiến đến chỗ ngươi, hãy chọn đường khác đi.

Mười Một lập tức mở cửa định lao ra ngoài, Cuồng Triều lại lập tức nói:
- Chờ một chút hắn lại vòng trở lại, đang tiến tới bên này.

Mới chạy vài bước, Mười Một lại trở lại phòng rồi nhỏ giọng nói:
- Cuồng Triều, ngươi đùa ta sao?

- Ta không có trêu ngươi.
Cuồng triều âm thanh rất chắm chú nói:
- Hắn từ đầu cứ đi như vậy, luôn thay đổi đường đi, đi chưa được mấy bước lại trở về, dường như đang tìm đồ vật gì đó.

Không bao lâu bên ngoài lại vang lên tiếng bước chân, Mười Một nghe tiếng, thầm nghĩ: “Có 5 người, như vậy hai người cao thủ không có ở đây.”

Cùng lúc đó, âm thanh của Cuồng Triều cũng vang lên:
- Tổng cộng năm người, hai tả hai hữu, Hạ Đại Phúc ở chính giữa. Ngươi chuẩn bị tốt đi, bọn họ sắp tới.

Hạ Đại Phúc cũng không biết vận mệnh của mình sắp hết, hắn nghĩ mấy hôm nữa mình sẽ may mắn được Hắc Ám Thập Tự đáp ứng cướp Âu Dương Nguyệt Nhi, bất quá hậu quả sẽ do chính hắn giải quyết chứ Hắc Ám Thập Tự không quan hệ gì cả.

Mặc dù mọi người đều biết cha của Âu Dương Nguyệt Nhi là ai, nhưng chỉ cần Hắc Ám Thập Tự có thể bắt được nàng, hắn sẽ có biện pháp giữ nàng cả đời. Nghĩ đến Âu Dương Nguyệt Nhi với khuôn mặt tuyệt mỹ và thân mình mê người, hắn không nhịn được một trận mơ tưởng. Mặt khác sáu xí nghiệp điện tử của Long Duyên tập đoàn cuối cùng cũng về với bọn họ Phúc Lâm điện tử. Hạ Đại phúc đang cảm giác mình được thần may mắn chiếu cố.

Tâm hồn đang nhảy múa mà hắn hoàn toàn không có phát hiện ra tử thần đang chờ đợi. Đang ở trong mộng với Âu Dương Nguyệt Nhi ảo tưởng thì đột nhiên có một trận gió kèm theo tiếng quát, chưa kịp phản ứng gì thì hắn cảm thấy từ cổ phun ra một dòng nhiệt khí, sau đó cả thế giới tựa như tối sầm và hắn không còn biết gì hết nữa.

Tốc độ của Mười Một rất nhanh, vượt qua cả cực hạn của thường nhân. Ngay cả vệ sĩ của Hạ Đại Phúc cũng không kịp làm gì. Mười Một thuận tay đưa chủy thủ lên trên một vệ sĩ rồi cắt một phát, sau đó với tốc độ cực nhanh tiến tới hai vệ sĩ ở bên phải đồng thời tấn công, đưa ra một quyền kích vào trước ngực làm xương và ngay cả trái tim cùng lúc bị vỡ nát, còn tay kia cầm chủy thủ xẹt qua cổ tên còn lại. Khi hai vệ sĩ ở bên trái phản ứng thì Hạ Đại Phúc cùng với hai vệ sĩ đã chỉ còn là ba cỗ thi thể.

Lúc này động tác của Mười Một không hề dừng lại mũi chân đạp vào tường, thân thể như pháo đạn hướng về hai tên còn lại. Hai vệ sĩ lúc này mới phản ứng đồng thời quát to một tiếng, sau đó một tên thì rút súng ra, còn tên kia lại xoay mình bỏ chạy.

Lúc Mười Một tiến đến bên cạnh thì tên vệ sĩ vẫn chưa rút súng ra được, tay phải của Mười Một chém thẳng vào người, lúc này tên vệ sĩ hai mắt mở to, tay vẫn đang như rút súng rồi ngã ra phía sau. Mười Một đồng thời xoay người, trong tay chủy thủ dùng sức vung ra, cái đích chính là trái tim của tên bỏ chạy. Tên này lập tức lảo đảo, thân thể đi một đoạn rồi mới ngã xuống.

- Quá đẹp!!!
Cuồng triều tán thưởng:
- Lúc xử lý ba người thì động tác của ngươi rất tuyệt đấy.

Mười Một không hề để ý tới Cuồng Triều mà trực tiếp đi tới người tử cuối cùng vệ sĩ, ngồi xổm xuống nhổ thanh chủy thủ lên. Khi chủy thủ vừa rút thì một dòng máu tươi theo miệng vết thương túa ra, Mười Một nhẹ nhàng tránh khỏi, trên người không hề có chút máu. Hắn trở lại thang máy, sắc mặt bình thản tựa hồ không có việc gì, khởi động xe rồi nói:
- Nhiệm vụ chấm dứt, giải trừ khống chế.

- Không thành vấn đề, cố chủ ngoài ý tử vong, nhiệm vụ hủy bỏ, tiền không trả lại.

Mười Một lạnh nhạt nở nụ cười, khởi động xe rồi từ từ đi ra ngoài. Xe đang chạy rất nhanh trên đường thì Cuồng Triều nói:
- Một đại sinh ý không còn nữa, vậy còn có một đại sinh ý nữa không biết ngươi có hứng thú hay không?

- Là cái gì?

- Chính là cấp trên đưa ra, yêu cầu Hắc Ám Thập Tự bảo vệ một đoàn khảo cổ, để họ đến khảo sát ở một địa phương. Tại đây Hắc Ám Tập Tự phải cam đoan bảo vệ được an toàn cho tất cả mọi người trong đoàn.

- Khảo cổ?
Mười Một suy nghĩ một chút hỏi:
- Bọn họ đưa ra bao nhiêu tiền?

- Ba mươi vạn.

- Cái này cũng coi như là một đại sinh ý?

Cuồng Triều bất đắc dĩ nói:
- Lãnh Dạ nói, chính là cấp trên phân bố nhiệm vụ thì bất kể lớn nhỏ đều coi là đại sinh ý.

Mười Một lãnh đạm nói:
- Giao cho Lãnh Dạ đi đi, nếu thuận tiện để cho Hầu Tử đi cùng nữa.

- Cấp trên chỉ danh toàn bộ Hắc Ám Thập Tự hành động.

Mười Một trầm mặc trong chốc lát, nói:
- Tốt lắm.
Sau đó hắn đột nhiên đạp ga tăng tốc, chiếc xe lập tức xoay ngang. Cũng ngay thời khắc đó từ xa xa “Phanh!” một tiếng súng nổ lên, một viên đạn bắn vào kính xe, tạo thành những vết nứt tựa như lưới nhện giống khuếch tán ra.

Trong lúc đó, Mười Một ở trong xe rút ra chủy thủ nhanh chóng cắt đứt dây bảo hiểm, sau đó một cước đá tung cửa xe rồi từ bên trong nhảy ra ven đường. Hắn nhanh chóng tiếp tục nhảy dựng lên rồi trốn sau một thân cây, đồng thời tiếng đạn lại vang lên bắn vào gốc cây đó.

“F-R32, súng trường, thời gian thay đạn là 6 giây, khoảng cách bắn từ 600m đến 700m.” Mười Một trong đầu rất nhanh xuất hiện tin tức rồi sau đó lao vào rừng. Súng trường có khuyết điểm lớn nhất là thời gian thay đạn quá chậm, F-R32 mỗi một lần bắn sau đó lên đạn phải mất 6 giây, mà trong 6 giây đó thì Mười Một với tốc độ rất nhanh đã chạy đi được một đoạn đường, huống chi nơi này còn có rừng, mặc dù cánh rừng này cây cối không nhiều lắm nhưng cũng đủ cản trở đường đạn.

6 giây sau tiếng đạn không vang lên nữa, có thể cái kia bắn lén nghĩ không thể làm gì được. Bất quá là Mười Một lúc này không đi đến mà lẳng lặng tránh ở sau một thân cây.

- Sở Nguyên, xảy chuyện gì?
Cuồng Triều từ vừa rồi nghe tiếng đạn liền hỏi Mười Một, chỉ là lúc này Mười Một hoàn toàn đang ở trong trạng thái chiến đấu không có thời gian đáp lại. Giờ phút này mới nói:
- Có người bắn lén ta.

- Ai?
Mười Một từ sau gốc cây ló đầu nhìn về phương hướng bắn, trầm mặc một chút, nói:
- Ma Quỷ.

Hắn dừng một chút rồi nói tiếp:
- Không nghĩ bọn họ tìm tới nhanh như vậy.

Mười Một cẩn thận đi tới trong rừng, tinh thần chú ý tới chung quanh, ngoài miệng nói:
- Ngươi thông tri Lãnh Dạ để cho hắn cùng với Hầu Tử cẩn thận.

- Ta biết,vậy còn ngươi thì sao?

- Ta bây giờ trở về.
Mười Một đã xác nhận chung quanh không có nguy hiểm tồn tại mới nhìn chiếc xe ở bên đường. Hắn phát hiện xe vẫn còn thể khởi động, chỉ là kính chắn gió bị vỡ văng đầy mảnh vụ ra phía sau và cửa xe bị lõm một vết lớn.

Mười Một trước hết đến gara sửa xe, giao xe cho họ rồi thuê ô tô đi đi một vòng quanh thành phố, sau khi đổi năm chỗ thuê xe rồi mới trở về chỗ ở.

Chỉ là Mười Một rất kỳ quái, “Ma Quỷ” làm như thế nào biết hắn, đi xe đó và lộ trình đi cơ chứ?

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK