Gió nhẹ thoáng thổi qua, Thiên vực đầy tịch mịch.
Thạch Hạo một thân một mình rời khỏi Hoang vực để tới Thiên vực.
Đây chính là nơi đầu tiên khi từ Ba ngàn châu hạ xuống, hắn muốn tới cấm địa sinh mệnh kia.
Bởi vì, nghĩ tới nghĩ lui thì cũng chỉ có mỗi vị chủ Cấm khu mới có thể trợ giúp được Cát Cô mà thôi, vị tồn tại này từng dạy dỗ nên rất nhiều đệ tử cấp Chân Tiên, truyền xuống hàng loạt diệu thuật.
Thạch Hạo cảm thấy, rất có thể hắn sẽ tinh thông bảo thuật Chân Long!
Ban đầu hắn cũng nghĩ sẽ tới nơi này, dù gì hắn cũng đã có ước hẹn với chủ Cấm khu nên có thể trở lại.
Ngoài ra, thời gian của hắn cũng không còn nhiều nên cũng muốn hỏi xem thử, nguyền rủa trên người mình sẽ tạo thành thương tổn quá kịch liệt gì hay không.
Trước đây hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì tất cả mọi người bao gồm cả tàn tiên đều cảm thấy hắn sẽ bị phế đi, thế nhưng hắn lại không cho là như vậy, không có nghiêm trọng như thế.
Bởi vì lúc đó, chùm lửa trong cơ thể hắn đã im lặng đốt cháy và ngập tràn trong huyết nhục của hắn.
Nhưng, Chiết Tiên chú vẫn còn và ngọn lửa ấy cũng không có giúp hắn đốt sạch chú này, vẫn bảo lưu trong cơ thể.
Vào lúc đó cũng chỉ có sinh linh ở Ngũ Hành sơn mới có thể nhìn ra đầu mối được, bởi vì trước đó nó đã nhận ra trong cơ thể của Thạch Hạo đang tồn tại một ngọn lửa đầy thần bí.
Lúc đó, Ngũ Hành sơn đã tỏ thái độ nói Thạch Hạo đã bị phế, đó cũng là phối hợp theo để lừa gạt tàn tiên.
Tình huống lúc đó rất nguy cấp, ngoại trừ chân thân tàn tiên ra thì còn có binh khí cũng như pháp chỉ của tên tàn tiên còn lại đang uy hiếp bên cạnh, như thế chắc chắn cũng là nhân vật Tiên đạo!
"Không ngờ quay lại nơi này cũng chẳng phải vì ta, tên đồ đệ này nhất định phải thu." Thạch Hạo lẩm bẩm.
Hắn cảm thấy, bản thân mình cũng phải chừa đường lui nên nhất thiết phải thu tên đệ tử này, đặc biệt lại là sinh vật nghịch thiên như Chân Long này thì càng không thể bỏ qua được.
Khu vực này cực kỳ hoang vu, càng đi càng sâu thẳm và yên tĩnh.
Thạch Hạo đã tới gần biên giới của Cấm khu sinh mệnh nên lấy ra khối cổ ngọc kia, nếu không sẽ bị lạc đường mất phương hướng ở nơi này.
Thiên địa biến ảo, cảnh vật mờ ảo, hư không nơi đây uốn lượn tựa như có một thế giới cổ được giấu trong núi non sông nước nơi này.
Ầm!
Thạch Hạo hóa thành một tia chớp lao vút qua, hắn xông thẳng vào khu cổ địa của vị trí Cấm khu này.
Nhanh như chớp, cả trăm vạn dặm nằm ở phía sau.
Cuối cùng thì Thạch Hạo cũng đã tới nơi, lần nữa nhìn thấy khu cổ địa tả tơi này.
Núi rất thấp, vườn thuốc héo úa, hồ nhỏ khô cạn cùng với những ngói vỡ đầy đất, tất cả đều hiển hiện trước mắt.
Ầm ầm!
Đột nhiên, sơn thủy nơi này như sống lại, nháy mắt đó mặt đất cằn cỗi ngập tràn sinh cơ, nước chảy dưới cầu nhỏ, đình đài điện thờ san sát, vốn là một vùng đất u tối ngập tràn khói đen thế nhưng chợt sáng rực tựa như tiên cảnh.
Vườn thuốc thơm ngào ngạt, tất cả đều là thần được!
Trên núi là điện thờ kim loại uy nghiêm to lớn, thần thánh vô cùng.
Cách đó không xa, phía dưới chân núi có một hồ nước cùng với ngôi nhà tranh, một người đàn ông mặc áo trắng phong thần như ngọc, con mắt xán lại đang ngồi uống trà.
Sau lưng hắn có một nam một nữ, môi hồng răng trắng, cả hai đều rất đẹp.
"Ngươi tới rồi à."
"Dạ, tiền bối."
Lần này cũng không có trải qua thử thách nào cả, Thạch Hạo đạp lên Vũ Trụ hồ và bước tới đây, không hề gặp tai nạn gì.
"Nhanh hơn cả tưởng tượng của ta nữa." Người đàn ông mặc áo trắng đặt chén trà xuống rồi nhìn hắn.
"Ta muốn nhờ tiền bối chút chuyện." Thạch Hạo rất thẳng thắn nói.
"Nói đi." Người đàn ông áo trắng đáp lại đầy đơn giản.
"Ta muốn học bảo thuật Chân Long." Thạch Hạo nhìn hắn.
"Ta sẽ không truyền bất kỳ bảo thuật nào nữa, trước kia đều đã chứng minh ta hoàn toàn sai, tổng cộng tám vị tuyệt đại thiên kiêu trước kia đều học qua pháp môn của ta, kết quả đều chết cả." Người đàn ông ôn hòa nói.
Thạch Hạo ngạc nhiên, không ngờ lại nhận được kết quả này.
Đối phương rất thẳng thắn, xem như là từ chối.
Hắn có chút không hiểu, nếu như vậy thì người đàn ông áo trắng này nói hắn tới đây để làm gì, chẳng phải sẽ truyền xuống đạo thống ư?
"Ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm rồi, ta cần phải bồi dưỡng nên một vị cường giả, tốt nhất có thể trở thành người mạnh nhất trong lịch sử, thế nhưng, hắn chưa chắc đã là truyền nhân của ta." Người đàn ông áo trắng nói.
Thạch Hạo quan sát chứ không nói gì cả.
"Những pháp môn mà ngươi học được đã quá nhiều rồi, mấu chốt không nằm ở số lượng nắm giữ bí thuật là bao nhiêu mà là nằm ở chỗ khác, ta sẽ giúp ngươi mài giũa rèn luyện thật đầy đủ, bồi dưỡng nên sức chiến đấu mạnh mẽ nhất!' Người đàn ông áo trắng nói.
"Thế nhưng, ta lại muốn học bảo thuật Chân Long." Thạch Hạo lẩm bẩm.
"Ta không có nhiều thời gian, chỉ là một dấu ấn vỡ vụn mà thôi, mỗi một lần hiện lên sẽ phai mờ đi một phần, ngươi phải nắm lấy cơ hội." Người đàn ông nói.
Sau đó hắn lại bổ sung, nói: "Xưa nay ta cũng chưa học qua bảo thuật Chân Long, dù cho muốn dạy cũng dạy không được."
Thạch Hạo thở dài, bảo thuật Chân Long quả nhiên rất phi phàm.
"Ngươi đã tới thì nên quý trọng cơ hội của lần này thì hơn."
Người đàn ông áo trắng nói rồi ấn một tay, Thạch Hạo không tự chủ bay về một ngọn núi, nơi đó có một tòa cung điện màu bạc.
Khu vực này có rất nhiều ngọn núi, mỗi một ngọn đều có một tòa cung điện kim loại nằm bên trên và trấn áp thời không nơi này.
Thạch Hạo được đưa vào trong cung điện màu bạc, lâp tức cửa điện liền đóng chặt.
"Hừ, không ổn!"
Một lát sau, sắc mặt của Thạch Hạo biến đổi, Chiết Tiên chú trong cơ thể hắn bắt đầu phát tác, muốn ăn mòn đạo hạnh toàn thân của hắn, vô cùng gay go.
"Lần rèn luyện này, đó chính là Chiết Tiên chú, nếu như ngươi có thể chịu đựng được và còn sống ra ngoài, vậy đạo hạnh sẽ không mất, xem như đã qua ải." Người đàn ông nói.
Thạch Hạo: "..."
Hắn cũng chẳng biết nói gì nữa, muốn nguyền rủa muốn chửi bới, bởi vì lần tới này hắn muốn hỏi về Chiết Tiên chú này, thế mà lúc này lại dẫn tới phát tác.
Chủ Cấm khu cũng không chỉ không giúp đữo mà còn khiến cho Chiết Tiên chú thúc tỉnh!
"Chiết Tiên chú hiện tại không có bùng phát hoàn toàn, ta cũng chỉ kích hoạt một phần mà thôi, muốn trở thành người mạnh nhất thì nhất định phải chịu đựng được." Người đàn ông áo trắng nói.
"Đây là sự chuẩn bị cho Chân Tiên, ông bắt ta phải chịu đựng à?" Thạch Hạo tức giận.
"Cũng không phải phát tác toàn bộ, chỉ là một phần uy năng mà thôi." Người đàn ông bình thản nói.
Việc này cũng đủ giết người rồi, nguyền rủa nhằm vào sinh lin hTiên đạo, dù cho cũng chỉ là một phần nhỏ thì cũng khó có thể chịu đựng nổi.
Đây là một loại giằn vặt như luyện ngục, trong cung điện màu bạc phát sinh tiếng gầm khẽ đầy khủng khiếp, lúc thì như ma vương gầm rú lúc thì lại như quỷ âm từ cửu u.
Đây là một loại giày vò, Thạch Hạo như vây hãm trong địa ngục.
Ngọn lửa kia vẫn ngủ đông trong cơ thể hắn, mặc cho Chiết Tiên chú đang muốn lấy sinh cơ cũng như đạo hành của hắn.
"Trở lại cho ta!" Con mắt của Thạch Hạo đều đỏ bừng, pháp lực mà hắn khổ sở tu ra, một thân đạo hạnh của hắn sẽ bị chém sạch ư?
Bên trong cơ thể của hắn, pháp lực được vận chuyển điên cuồng, tinh lực cuồn cuộn, đạo hạnh lúc mạnh lúc yếu.
Thạch Hạo đang chống đỡ, khi một điểm pháp lực biến mất thì hắn sẽ điên cuồng vận chuyển vài vòng huyền công để cướp đoạt bù đắp trở lại.
Ròng rã ba ngày, trong cung điện màu bạc điên cuồng gào ra tiếng thét tựa như quỷ gào thần rú khiến người người phát sợ.
Cuối cùng, cửa cung điện mở ra và Thạch Hạo tóc tai bù xù lảo đảo xuất hiện, chỉ ba ngày mà hắn gầy đi thấy rõ, sắc mặt trắng bệch.
"Không tệ, ngươi đã chịu đựng được, đã thành công, ta rất chờ mong vào một ngày kia khi ngươi ở lĩnh vực Nhân đạo sẽ ngăn chặn được sự phát tác toàn bộ của Chiết Tiên chú này!" Người đàn ông áo trắng nói.
Một lác sau, non xanh nước biếc biến mất, nơi đây trở nên lạnh lẽo hoang vu.
Trên mặt đất có một chiếc xương sọ không đầy đỉ, trắng bóng như ngọc.
Thạch Hạo nghiêm túc cúi chào nơi này rồi xoay người rời đi, càng chạy thân thể hắn càng nhẹ nhàng, pháp lực mãnh liệt, tinh lực cuồn cuộn, hắn cảm thấy tựa như trở về từ địa ngục để lên nhân gian này, thân thể thư thái, nguyên thần cô đọng.
Thạch Hạo trở lại Thạch thôn.
"Haizz, bảo thuật Chân Long không cầu được, xem ra chỉ có thể tiến vào Hư Thần giới mà thôi." Hắn khẽ thở dài.
Hoàng Kim sư tử đi tới, nó biết Thạch Hạo đi đâu nên vừa nghe vậy liền thất vọng.
"Đúng rồi, Ngũ Sắc tước đâu rồi, có xuất hiện không?" Thạch Hạo hỏi.
Hoàng Kim sư tử nghiến răng nghiến lợi lắc lắc đầu, hai ngày nay nó vẫn loanh quanh trong đại hoang để tìm kiếm Ngũ Sắc tước, thế nhưng vẫn không thấy tung tích đâu.
"Ca ca, đệ đã tra gần xong rồi, đám Vũ tộc không ngờ lại có thể liên lạc với Thần thượng cổ của bọn họ, có chút quái lạ." Thanh Phong đã trở về.
Hắn tra gần như đã có kết quả, những thế lực kia của Thạch quốc như muốn phản công, muốn nâng đỡ cho dòng chính hoàng tộc trước kia, việc này tra ra cũng không quá khó khăn.
Nhưng, để hắn sợ hãi chính là, người của Vũ tộc lại có thể khai thông với Thần.
"Thần, sau này ta sẽ làm thịt hắn!" Hoàng Kim sư tử cười toe toét nói.
"Khoác lác, bị Ngũ Sắc tước ị cả đống phân trên mũi, tới giờ mà vẫn còn chưa bắt được nữa là." Có đứa nhóc vạch khuyết điểm.
Đánh người không đánh mặt, mắng người không chỉ khuyết điểm.
Hoàng Kim sư tử nghe thế thì mặt ày đne xì, nó rất muốn một ngụm nuốt trọn.
"Chớ vội, chờ ta trở về từ Hư Thần giới rồi hẳn đi một chuyến tới những gia tộc kia tìm hiểu rõ ràng được." Thạch Hạo nói, hắn muốn xem thử đám người kia có năng lực tới mức nào mà dám phản Thanh Phong.
Đương nhiên, Vũ tộc chính là đối tượng trọng tâm hắn muốn tìm tòi nghiên cứu.
Thạch Hạo sẽ không bất cẩn, hắn vẫn luôn cho rằng, rất có thể sẽ có hình chiếu của một vị thần từ thế giới khác chiếu tới đây, nhất định sẽ rất mạnh!
Hắn ngồi xếp bằng trong Thạch thôn, nhắm mắt rồi ầm, nguyên thần xuất khiếu xuyên thủng bầu trời tiến vào Hư Thần giới!
Đi theo hắn còn có cả xích long Cát Cô.
Thạch Hạo muốn dựa vào mười mảnh vỡ đồng này để trao đổi lấy bảo thuật Chân Long.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
23 Tháng năm, 2022 21:51
Tại sao trên bìa chương ghi chap 1987 mà trong truyện lại đến chap 1969 ?
21 Tháng năm, 2022 20:15
Tầm tháng sau là xong rồi bác
21 Tháng năm, 2022 12:48
Truyện hay quá tay
20 Tháng năm, 2022 19:32
trong năm nay chắc là hoàn bộ này đúng không dịch giả
18 Tháng năm, 2022 17:30
Lại được chương mới rồi :D
18 Tháng năm, 2022 16:09
Tối không biết ráng đc 2c nữa không :(((
18 Tháng năm, 2022 12:30
Tiếp ad ơi. Hôm nay ẵm 4 chương vẫn thèm.
14 Tháng năm, 2022 23:43
lâu quá tr
14 Tháng năm, 2022 23:07
ngày lên quá tr chương.. ngày k lên chương nào kkk
10 Tháng năm, 2022 22:52
sắp kết thúc rồi cố lên add ơi :)
10 Tháng năm, 2022 18:06
HV v vì có y như v8 GV v BBC bb v v. xong vv
10 Tháng năm, 2022 18:06
VT n4cx BV. GV v GB k bụng và vv
10 Tháng năm, 2022 15:12
ra thêm 2 chương nửa đi ad ơi. cuốn quá:((
09 Tháng năm, 2022 23:18
hnay k ra chương à ad
08 Tháng năm, 2022 23:25
1 ngày ra 1 chương :((( đọc chán vlz
08 Tháng năm, 2022 23:25
1 ngày ra 1 chương :((( đọc chán vlz
08 Tháng năm, 2022 20:56
hnay k lên chương hả ad ơi
08 Tháng năm, 2022 17:45
Hôm qua đc có 1c à buồn hôm nay vẫn chưa thấy up
08 Tháng năm, 2022 11:52
ra tiếp đi ad ơi.. đang chờ Hạo thành tiên vương hóng quá
06 Tháng năm, 2022 20:38
Ngày tầm 2c thì tháng sau là hoàn thành rồi. Gần chục năm dịch bộ này, lâu thiệt :(((
06 Tháng năm, 2022 15:17
Còn hơn 70 trương nữa cố lên AD ơi
06 Tháng năm, 2022 14:50
Tầm cuối năm là có bản full đó bác
06 Tháng năm, 2022 14:48
có cách nào đọc bàn dịch full ko bạn ơi
05 Tháng năm, 2022 20:06
ừ, cô tộc pháp lực cái thế nhưng luôn giả ngu giả ngơ. Bí mật dùng lò âm dương để luyện ra 1 thân thể kim cang bất hoại của Hoang như ngày nay, Cô đã có công rất lớn. chưa kể sau này ra tay giúp Hoang lần nữa, hy sinh thân thân mình để đóng nắp cái rương chứa khởi nguyên cổ khí...
04 Tháng năm, 2022 12:00
Đây bác:
paypal(.)com/paypalme/ronkute
BÌNH LUẬN FACEBOOK