"Đây là bồ đoàn sử dụng côn mộc bện thành, trải qua thời gian dài tẩy rửa, thần tính của nó chưa hề tiêu hao, có thể giúp người ta tĩnh tâm ngưng thần, có lợi cho việc ngộ đạo, chính là một kiện bảo vật quý giá."
Có người quát lên xông về phía trước, cùng mọi người tham gia tranh đoạt.
Những lời này vừa thốt ra khiến mọi người trong lòng chấn động mạnh mẽ, chen nhau xông về phía trước. Côn mộc là vật gì? Nó sống ở giữa trời đất, là chiếc cầu kết nối thiên
Trên đảo đá ngầm có một cánh cửa, từ trong đó có một con sông linh thiêng chảy ra, có một đoạn gỗ nát chắn ngang qua, đó chính là một cành côn mộc, nó từng dẫn tới sự tranh đoạt của quần hùng, cuối cùng không ai có thể phá cửa tiến vào. Bây giờ lại xuất hiện một chiếc bồ đoàn sử dụng côn mộc tỉ mỉ bện thành tất nhiên sẽ khiến cho nhiều người động tâm.
Đây mới thực sự là thần mộc, có thể liên thông Thần giới, tiếp cận đạo bổn nguyên, có diệu dụng vô cùng đối với người tu hành, là báu vật vô giá.
Một đám người vọt tới, các loại bảo thuật bay ra, phù quang sáng chói bao phủ địa phương này.
Thạch Hạo hét lớn, sát khí lan tỏa, nó rút ra một thanh kiếm gãy, thúc dục mười tòa Động Thiên hóa thành thần hoàn, trong tiếng ầm vang, một luồng ô quang quét ngang về phía trước.
Giờ khắc này không có bất kì thanh am, không còn tiếng động ầm ĩ, cũng không còn ánh sáng chói mắt, chỉ một một luồng ô quang bao phủ tất cả.
Thời gian phảng phất như ngừng lại, hư không dường như tan vỡ, chớp mắt ngắn ngủi lại giống như bao đời đã trôi qua, hết thảy dừng lại, cuối cùng một tiếng động nhẹ vang lên.
Các loại bảo cụ rạn nứt, sau đó nổ tung trong hư không hóa thành bột mịn. Đồng thời những phù văn kia cũng nhanh chóng phai mờ.
"Phụt"
Một đám người bị chặt đứt ngang, thân thể chia hai ngã xuống mặt đất, thi thể đầy đất.
"Cái gì?!" Tất cả mọi người kinh hãi, dù là Tôn Giả cũng biến sắc, một đám cường giả toàn bộ chết sạch chỉ trong một đòn. Thiếu niên này chiến lực quá mạnh mẽ, có chút dọa người.
Ánh sáng mặt trời lóe lên giống như ánh bình minh rực rỡ, cái bồ đoàn màu xanh bị Thạch Hạo thu vào trong Túi Càn Khôn.
Đây là bồ đoàn sử dụng côn mộc bện thành, sau này khi xếp bằng bên trên nó tu luyện nhất định có rất nhiều diệu dụng, nghĩ đến điều đó khiến nó càng thêm vui thích.
Thế nhưng tâm tình những người khác sẽ không tốt như vậy, bồ đoàn Côn Bằng từng ngồi qua, thứ đó sao có thể là phàm vật, nó chính là thần trân, có khi còn sót lại một ít đạo pháp của Côn Bằng cũng không chừng.
Trong chốc lát này Ngọc Tịnh Bình cũng bị người lấy đi rồi, trên bàn đá trống không. Mọi người đấm ngực dậm chân, hai kiện bảo bối đều bị người khác đoạt được.
Thạch Hạo đi ra ngoài, cầm trong tay thanh kiếm gãy màu đen, nó nhìn chằm chằm vào mấy vị vương hầu, còn có vị Tôn Giả cùng nó đối chiến qua, sau đó nó ly khai nơi này, không ai dám ngăn cản.
Động phủ này vô cùng to lớn, bảo khí vờn quanh. Từng đoàn sinh linh qua lại trong thạch động tìm kiếm Côn Bằng bảo thuật, thiên địa kỳ trân.
Thần vật tại đây thật sự rất nhiều. Dụng cụ thường ngày Côn Bằng sử dụng cũng là pháp khí, hơn nữa còn rất cường đại, khiến cho những người này tràn đầy khát vọng.
Từ trên Thần Chiếu Đăng, Ngọc Tịnh Bình cũng có thể thấy được, thái cổ Côn Bằng căn bản không có coi trọng những thứ này. Tùy tiện đặt khắp nơi, vì vậy mỗi người đều tràn đầy nhiệt huyết, cực kỳ kích động tìm kiếm khắp nơi.
Quả nhiên trong thời gian kế tiếp lại có người nhận được bảo vật, tuy không phải pháp khí rất nổi danh nhưng cũng khiến cho ngoại giới nổi lên oanh động không nhỏ.
Rốt cục một tiếng động lớn ầm ĩ truyền đến, so với trước giờ lớn hơn nhiều, tại nơi sâu trong động phủ truyền tới tiếng đánh nhau kịch liệt.
Vô luận là vương hầu một phương, hay là những sinh linh khác, tất cả đều phóng vào sâu bên trong.
"Luyện Binh Địa!"
Sau khi chạy tới Thạch Hạo nhìn thấy một khối bia đá, bên trên có khắc ba chữ cổ như vậy, tinh thần lập tức phấn chấn, rốt cuộc nó đã biết tại sao nơi đây chém giết kịch liệt như thế.
Đây là địa phương Côn Bằng luyện chế bảo cụ sao?
Ở phía trước, mưa ánh sáng tràn ngập, linh khí cực kỳ nồng đậm, ngoài ra còn có hàn đàm lạnh thấu xương, dù cách rất xa xương cốt cũng đông lạnh muốn nứt ra.
"Quả nhiên có bảo cụ, đang ở bên trong hàn đàm." Có người kinh hô.
Bên trong đầm có vài luồng thần quang đang lóe lên, giống như cá đang bơi lượn, khi nhìn kỹ hóa ra là kiếm thai, bảo tháp, đây là những phôi thai từ thời thái cổ, còn chưa hoàn toàn tế luyện xong!
"Những thứ này tuy nhiên chỉ là khí phôi nhưng đều đã thông linh rồi, đều là pháp khí truyền thừa từ thời Thái Cổ!"
Rất nhiều người hét lơn, không nhịn được muốn nhảy vào trong hàn đàm.
Những đồ vật này sao có thể trông thấy ở bên ngoài? Không cần nghĩ nhiều cũng biết, đó đều là tài liệu đỉnh cấp luyện thành binh khí, thế gian khó thấy, đủ để khiến người ta điên cuồng.
"Trời ạ, kiếm thai kia là Long Cốt Thiết, thánh cấp tài liệu trong truyền thuyết, đã đúc thành kiếm thai, là thánh bảo vô giá!"
Có người nhận ra kiếm phôi trong hàn đàm lập tức biến sắc, nghẹn ngào hô lên, đó là bảo vật chân chính, khó có thể cân nhắc giá trị.
Tương truyền, Long Cốt Thiết là do Chân Long vẫn lạc bên trên quặng sắt hình thành thần thiết, được xưng tụng là tài liệu cực phẩm, binh khí chỉ cần dung nhập một ít thôi cũng có thể trở thành chí bảo.
Giờ khắc này không nói những người khác, dù là vương hầu, những tồn tại đứng đầu đại phái cũng đều đỏ mắt, tranh nhau xuất thủ muốn đoạt lấy.
Tôn Giả là những người đầu tiên xuất thủ, đối với bọn hắn loại phôi thô này là thánh vật lý tưởng nhất, có thể dùng tâm tế luyện, hoàn toàn cùng bản thân hợp nhất.
Hơn nữa trải qua vô tận năm tháng tẩy lễ, những thứ này sinh ra linh tính rất mạnh, một khi thành hình tuyệt đối có thể trở thành pháp khí chí cường.
"Giết!"
Mọi người chen nhau tiến về phía trước, có người trực tiếp nhảy xuống hàn đàm, muốn lặn xuống vớt.
Thế nhưng một chuyện đáng sợ đã xảy ra, vừa mới tới gần hàn đàm, hàn khí bốc lên, lập tức có hơn mười người bị đóng băng, sau đó ngã trên mặt đất vỡ nát.
Mọi người lông tóc dựng đứng, hàn đàm này quá đáng sợ, có thể xảy ra chuyện như thế thì không riêng gì nhiệt độ, khẳng định còn có lực lượng thần tính xen vào.
"Lên!"
Một vị giáo chủ hét lớn, tay áo vung lên bộc phát từng luồng thần quang, hàn khí lập tức bị đánh tan, hắn dùng bảo thuật đánh vào trong hàn đàm muốn vớt lên một kiện pháp khí.
Thế nhưng phù văn khi rơi vào trong hàn đàm trực tiếp bị dập tắt, cũng không thể tạo thành tác dụng gì, yên lặng trong chốc lát, một luồng sóng nước oanh một tiếng đánh về phía hắn.
Vị giáo chủ này tranh thủ thời gian lùi lại, bên cạnh hắn có mấy người hét thảm, nhanh chóng bị đông cứng hóa thành tượng băng, cơ thể rạn nứt, tất cả đều đã chết.
"Nơi này tương tự như sâu trong Huyền Băng Uyên, có lực lượng thần tính, người bình thường rất khó có thể xông vào." Mọi người lắc đầu.
Đột nhiên có người nhảy vào trong hàn đàm, không hề sợ hãi, hắn là hậu nhân Hải Thần Mạc Thương. Hắn phát ra một luồng kim quang, đại kích trong tay hướng về phía kiếm thai muốn thu lấy.
Nhưng pháp khí bên trong đầm đều có linh tính, như con cá du động nhanh chóng né tránh, không để hắn có cơ hội.
"Thứ tốt!" Bên bờ, Hùng Hài Tử nước miếng chảy ào ào, nó trực tiếp lấy ra Túi Càn Khôn. Sau khi mở ra, từng luồng hào quang phát ra, nó muốn dùng pháp bảo thu lấy.
"Ầm!"
Nước trong hàn đàm cuồn cuộn dâng lên che kín trời đất áp tới, bảo cụ không có xuất hiện, chỉ do thần tính của hàn đàm đánh tới.
Mọi người sợ đến vãi cả linh hồn, lập tức xoay người chạy trốn, cái tên Hùng Hài Tử này cũng rất đáng hận, lỗ mãng như vậy sẽ gây chết người a, mọi người thi nhau nguyền rủa nó.
Thạch Hạo bị dòng nước cuốn lấy đóng băng ngay lập tức, nó dùng sức cử động, khối băng lập tức vỡ nát, Túi Càn Khôn cũng không thể thu được những món pháp khí kia.
Những người phía xa nhìn sang, lông tóc dựng đứng, tên nhóc này quả nhiên đáng sợ, nó không sợ hàn đàm.
"Ào ào"
Bọt nước văng lên, thiếu niên Hàn Thiên của tộc Hỏa Viêm Ngư cũng nhảy vào trong hàn đàm, cùng lúc đó có mấy vị Tôn Giả cũng hành động, tranh nhau nhảy vào đầm nước lạnh băng, muốn tranh đoạt bảo cụ.
Những vật như vậy dù là Tôn Giả cũng đứng ngồi không yên, đáng giá bọn hắn liều mạng chém giết. Nếu có thể đoạt được, dùng tinh huyết cẩn thận tế luyện, tất nhiên có thể biến thành thánh vật.
"Của ta, của ta, đều là của ta!" Hùng Hài Tử gào to, cuối cùng nó cũng nhảy xuống, bắt đầu truy đuổi những khí phôi kia.
Ngoài xa, những sinh linh lục địa nhìn thấy một màn nay, nội tâm rung động vô cùng, nhất là những người quen thuộc tính cách của nó, ví dụ như Vân Hi sau khi nghe được câu nói kia, đầu cũng có chút to lên, gia hỏa hùng tàn này lại muốn phát uy.
Quả nhiên, những kẻ không may đầu tiên là một sinh linh thuần huyết đến từ Thái Cổ Thần Sơn, sau khi cùng Hùng Hài Tử đụng phải, cùng nó tranh đoạt một cái bảo tháp, giao chiến trong chốc lát liền bị đánh bay ra ngoài, miệng thổ huyết, thiếu chút nữa mất mạng.
Đây chính là một sinh linh thuần huyết đã trưởng thành, hắn đã hai mươi mấy tuổi, là thời điểm bắt đầu quật khởi, cũng khinh thường những người trẻ tuổi khác, kết quả chỉ thiếu chút nữa đã bị đánh chết!
Đột nhiên, sinh linh trong hàn đàm hướng về phía Thạch Hạo phóng tới, cùng nhau vây công nó, cùng nó tranh đoạt bảo tháp lung linh chói sáng đó.
"Trời à, đó là thánh tháp sử dụng Hỗn Độn Thổ tạo thành, so với Long Cốt Thiết đúc thành kiếm phôi còn trân quý hơn nhiều, thế gian hi hữu." Trên bờ có một vị lão tổ kinh hô.
Hỗn Độn Thổ, tuy được xưng là thổ nhưng nó tuyệt đối là thánh vật, bảo cụ do nó tạo thành tuyệt đối không thể phá hủy, bên trên tòa tháp còn có một ít phù văn được lưu lại từ thời đại hỗn độn.
Không nói thứ khác, chỉ riêng hỗn độn phù văn lưu lại này thôi cũng đủ cho người khác điên cuồng, có thể nói là chí bảo!
Ban đầu không có ai chú ý đến nó, đợi đến khi Thạch Hạo xuất thủ muốn đoạt lấy, mấy vị Tôn Giả cũng những sinh linh Thái Cổ Thần Sơn mới bị kinh động, cùng nhau lao đến tranh đoạt.
Tòa tháp này rất đặc biệt, linh tính rất mạnh, nó xoay quanh Thạch Hạo, mấy lần đều không thấy bắt được nó, lúc này những người khác cùng lúc tấn công tới, khiến cho Thạch Hạo càng thêm khó khăn.
"Các ngươi đều chết hết đi!" Hùng Hài Tử tức giận, nó điên cuồng thúc dục thần lực, đoạn kiếm trong tay liên tục huy động trong hàn đàm, từng luồng hào quang phát ra, đại chiến với những người này lập tức bộc phát.
"Keng!" Mạc Thương cũng tới, đại kích màu vàng trong tay bổ về phía nó, kết quả là bị đoạn kiếm ngăn lại.
Một vị Tôn Giả hét lớn, há mồm phun ra một đám phù văn, giống như tinh hà mênh mông bao phủ Thạch Hạo, trấn áp nó xuống.
Tòa tháp do Hỗn Độn Thổ tạo thành lập tức chìm xuống đáy hàn đàm theo Thạch Hạo.
Hùng Hài Tử giận dữ, lập tức cuồng bạo, mười tòa Động Thiên mở ra, hóa thành mặt trời chói mắt, nó đứng tại chính giữa, ngay cả cơ thể Động Thiên cũng xuất hiện, từng luồng tinh khí phun ra.
Nó điên cuồng cùng những người này đại chiến, tất cả chiêu thức đều sử dụng, ví dụ như một sinh linh thuần huyết không may bị Đả Thần Thạch đánh trúng, xương mũi bị gãy, miệng mũi phun máu.
Hai năm trước, ma nữ từng dạy cho Thạch Hạo một đoạn chú ngữ có thể khống chế Đả Thần Thạch, khiến uy lực của nó tăng lên, liền sinh linh thuần huyết cũng bị đánh trọng thương.
Vị cường giả trẻ tuổi đến từ Thái Cổ Thần Sơn này đau chảy nước mắt, cực kỳ phẫn uất.
Đả Thần Thạch gào khóc kêu đau, tại nơi này bay loạn, trong chốc lát rất nhiều người đều trúng chiêu, nguyên một đám người trán chảy máu, khóe mắt nứt ra, sắc mặt tái nhợt, tức không chịu nổi.
Dù là Mạc Thương cũng trúng chiêu, chiếc mũ màu vàng trên đầu bị đánh nát, lúc này tóc tay rối loạn, có chút chật vật.
Mọi người ngẩn ra, cuối cùng khối đá điên cuồng kia ngừng lại chìm xuống đáy nước, không có tiếp tục công kích bọn hắn.
"Của ta, của ta, đều là của ta." Đả Thần Thạch gào to, nó lập tức truy kích bảo tháp tạo thành từ Hỗn Độn Thổ kia, muốn ăn sạch.
Đến khi Thạch Hạo lao xuống, phát hiện nó một bên kêu đau một bên dùng sức cắn, muốn ăn hết.
Hiển nhiên nó nuốt không trôi, đây cũng không chỉ đơn thuần là Hỗn Độn Thổ, sau khi trở thành khí phôi, bảo tháp còn có một chút phù văn pháp tắc, khó có thể tổn hại.
Linh Lung Tháp mặc dù có linh tính, nhưng còn không phải là loại vật có thần tính, kết quả bị Thạch Hạo bắt được.
"Đưa cho ta đi, sau này ta tuyệt đối nghe lời!" Đả Thần Thạch kêu lên, bởi thứ đồ này quá quan trọng với nó, nếu có thể luyện hóa nó có thể tiếp tục lột xác.
"Cho ta!" Đột nhiên một luống ý chí yếu ớt vang lên trong nội tâm Thạch Hạo.
"Ai?" Hùng Hài Tử kinh hãi, đây là lần đầu tiên nó cảm thấy sợ hãi như vậy, từ sau khi tiến vào vùng hải vực cấm kỵ này, nó còn chưa sợ bất cứ thứ gì.
Luồng ý chí này mặc dù yếu ớt, nhưng lại khiến cho thần hồn người khác run rẩy, cảm giác như cả vùng trời đất này muốn tan vỡ, giống như muốn tách cả thiên địa.
Một đồ vật sáng long lanh xuất hiện trước mặt nó, từ trên tóc nó rơi xuống, đúng là khối tháp cao chưa đầy một tấc, khối tháp đã rơi lên bên trên Hỗn Độn Thổ.
"Là ngươi?" Thạch Hạo giật mình, đây là lần đầu tiên thứ này có phản ứng, hơn nữa có mở miệng nói chuyện, dọa cho nó kêu to một tiếng.
"Trao đổi." Cốt tháp sáng long lanh chỉ nói một câu ngắn gọn, cũng không tỏ ra bá đạo.
Thạch Hạo khó hiểu, hỏi nó dùng cái gì trao đổi.
Cốt tháp truyền ra một luồng thần niệm chấn động, bảo cho nó biết, có thể đạt được một lần cơ hội sử dụng nó, nếu như gặp tuyệt cảnh, có thể trấn giết kẻ địch, có thể phá vỡ hư không bỏ chạy.
Thạch Hạo khẽ giật mình, đơn giản mà nói là một cơ hội cứu mạng.
"Được rồi!" Nó gật đầu đồng ý, Hỗn Độn Thổ tạo thành khí phôi mặc dù tốt, nhưng cũng không so với mạng của mình, trao đổi như thế cũng không tính là thiệt.
Bởi nó tin tưởng thực lực của tòa cốt tháp này, là bảo khí khiến cho Liễu Thần thần sắc nghiêm túc không muốn đề cập.
"Rắc rắc"
Tiểu tháp trực tiếp khiến cho Hỗn Độn Thổ vỡ nát, sau đó nuốt vào một khối lớn ở giữa.
"Đại ca, chừa cho ta một chút!" Đả Thần Thạch kêu thảm, sau đó hấp tấp chạy tới muốn nịnh hót.
"Rắc rắc"
Tiểu tháp cũng không để ý đến, nó ăn hết hơn phân nửa Hỗn Độn Thổ, cuối cùng lưu lại một chút mảnh vụn không động đến, sau đó nó tự động quay trở về trên tóc Thạch Hạo.
Một ít bột phấn rơi xuống từ trong Cốt Tháp, hiển nhiên tiểu tháp đã luyện hóa được Hỗn Độn Thổ, sau khi hấp thu bộ phận tinh hoa và hỗn độn tàn văn, nó liền yên tĩnh bất động.
"Đại ca, cám ơn." Đả Thần Thạch thấy thế lập tức vui vẻ, nó biết rõ chút ít mảnh vụn còn thừa lại này đối phương không quan tâm, nó trực tiếp nhào tới điên cuồng cắn.
Nguyên bản nó cắn không được, nhưng chỉ chút ít mảnh vụn như vậy thì hoàn toàn không có vấn đề, nó ăn như hổ đói.
Hùng Hài Tử cảm thấy hâm mộ vô cùng, hỏi: "Ăn ngon như vậy sao?" Vừa nói nó vừa thò tay ra muốn cầm lấy một khối.
Đả Thần Thạch lập tức kêu lên thảm thiết, nói: "Không được đoạt của ta, những vật này ngươi nuốt không vô!" Sau đó nó rất nhanh che lấy những thứ đó, sau đó nuốt xuống toàn bộ.
Hùng Hài Tử hậm hực, nói: "Ta là loại người bụng đói ăn quàng hay sao chứ?"
"Đúng!" Đả Thần Thạch rất dứt khoát trả lời.
"Ầm!"
Đột nhiên, trời sụp đất nứt, một âm thanh đáng sợ truyền đến, giống như một lần nữa khai thiên tích địa, liền hỗn độn khí cũng xuất hiện.
Thạch Hạo kinh hãi, nó vội vàng vọt lên, sau khi nhảy ra khỏi hàn đàm, nó liền nhìn về phía trước.
Phía trước động phủ là một vùng chói sáng, một tòa đại điện to lớn mở ra, nơi đó có một con Côn Bằng bễ nghễ thế gian, phát ra ánh sáng chói mắt, hỗn độn khí bao phủ, cực kỳ khủng bố!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng sáu, 2022 20:31
Mấy nay ăn nhậu dữ quá k lên chương được, mai cố gắng bù chương nhé :(((
12 Tháng sáu, 2022 20:30
Đúng rồi bác, là Tiểu Thạch đầu, ban đầu mình tính để là tiểu Thạch con hoặc là tiểu Thạch đầu, mà lay hoay thôi thì để tiểu Thạch luôn.
Để mai mình ngồi máy sửa lại mấy chương vừa rồi.
12 Tháng sáu, 2022 17:18
Mấy ông đọc bớt càm ràm để cho ronkute dịch cho xong, còn mười mấy chương nữa là hết rồi. Mấy ông nào có ý kiến thì đừng có đọc.
10 Tháng sáu, 2022 20:47
trong bản convert, con trai Thạch Hạo hay được gọi là Tiểu Thạch Đầu, sao bản dịch chỉ gọi là tiểu Thạch? Vậy cùng tên gọi với Thạch Hạo à
09 Tháng sáu, 2022 23:41
Không nhầm thì trương sau là tiểu thạch với thạch nghị và tần hạo hiến tinh huyết
08 Tháng sáu, 2022 19:24
Truyện của Thần Đông viết xây dựng truyện và nhân vật như 1 mẫu. Truyện diễn tả nhân vật kiểu câu chương câu chữ, rườm rà lê thê. Tôi đọc từ thần mộ, thánh khư, già thiên. Đang đọc tghm thấy 3 ông tướng giống nhau từ ngoại hình đến tính cách- đến cả cách phát triển được buf luôn.
08 Tháng sáu, 2022 03:51
Vậy đoạn tương lai Thạch Hạo từng thấy là lúc này r
08 Tháng sáu, 2022 03:50
Vậy đoạn tương lai Thạch Hạo từng thấy là lúc này r
03 Tháng sáu, 2022 22:45
Hay quá ad
02 Tháng sáu, 2022 20:41
nay 1 ngày 1 chương luôn hả ad
29 Tháng năm, 2022 22:05
Dị vực là từ sinh vật hắc ám hoá thành, chỉ là một vùng thế giới tương tự như cửu Thiên thập Địa.
29 Tháng năm, 2022 21:49
Rốt cuộc dị vực là gì vậy các bác
28 Tháng năm, 2022 21:29
hqa k có..hnay cũng k luôn.. chánnnnnn
28 Tháng năm, 2022 16:44
Mấy nay bận quá k lên chương đc :(((
28 Tháng năm, 2022 10:43
Qua nay k có chương à ad
27 Tháng năm, 2022 22:17
hnay k có chương hả ad.. hóng quá
27 Tháng năm, 2022 07:50
Làm phát 40c luôn đi ad đọc cho phê :))
26 Tháng năm, 2022 23:57
Cũng may là t chỉ mới biết bộ này lúc ra phim thôi. Tới tập 40 thì phóng sang đây đọc.
26 Tháng năm, 2022 23:57
Cũng may là t chỉ mới biết bộ này lúc ra phim thôi. Tới tập 40 thì phóng sang đây đọc.
25 Tháng năm, 2022 10:05
Nay bù nhé, còn tầm 40c nữa thôi, ngày trung bình 2c là tháng sau xong rồi :)))
Đợi chục năm đc thì Thêm tháng nữa ăn nhằm gì
24 Tháng năm, 2022 20:55
alo alo. nay có chương k
24 Tháng năm, 2022 18:45
K đâu. Mà là đôi khi bị lỗi lặp lại chương. Nên thành ra tổng nó nhiều hơn
24 Tháng năm, 2022 12:18
Ad ơi. Nhanh hơn nữa nhé ad
24 Tháng năm, 2022 08:47
Ok
24 Tháng năm, 2022 06:31
Tổng 1987 chương, hiện tại mới dịch đến chương 1969
BÌNH LUẬN FACEBOOK