Vương giả trẻ tuổi của dị vực làm sao không kinh sợ được chứ, người trẻ tuổi giữa trường kia lại lớn giọng nói "Kẻ tiếp theo", quá ngông cuồng, là đang xem thường bọn họ ư?!
Đối với bọn họ, loại hờ hững kia, loại ngạo mạn ấy quả thật là một loại sỉ nhục, có ai dám không đặt bọn họ vào trong mắt như vậy chứ, tùy ý hô quát?
"Ta muốn đi giết hắn!" Xà Dạ Xoa nói nhỏ, thân thể màu bạc bóng loáng tỏa ra từng tia phù văn.
Ngoại trừ Ma điểu hoàng kim đang vô cùng lo lắng ra thì đôi mắt của những vương giả trẻ tuổi khác đều lộ ánh sáng lạnh lẽo, kẻ kia quá kiêu ngạo, đáng phải tiêu diệt!
Máu tươi trên đất vẫn còn rất dày, trong vẻ đỏ tươi là màu vàng nhạt, đó chính là máu của vương giả dị vực vừa chết đi khi nãy.
Nó sau khi chết đi thì hóa ra bản thể, đó là một con dê núi màu vàng, chẳng trách gương mặt của nó tựa như là dê, trên đầu lại có một cặp sừng, không ngờ bản thể là như thế, lông vàng của nó vô cùng lấp lánh, huyết nhục tản ra tinh khí tiên thiên kinh người.
Mười hai cánh tay đều hóa thành chân dê, to lớn cường tráng.
Chỉ là, lúc này nó không được trọn vẹn bởi vì đã bị Thạch Hạo đánh nổ tung, chỉ còn sót lại tàn thể, lộ ra ánh vàng kim nhàn nhạt và nằm một đống ở đó.
Cũng giống như là Đường Ngô, trận chiến qua đi, cơ thể đã bị Thạch Hạo oanh kích chia năm xẻ bảy, huyết nhục đâu đâu cũng có.
"Thu gom thật kỹ con dê núi cùng với con rết kia giúp ta nhé." Thạch Hạo mở lời, phân phó cho Kiến vàng cùng với đám người Tào Vũ Sinh.
Mọi người sững sờ thế nhưng rất nhanh nghĩ tới tính cách của hắn, lúc này chẳng biết nói gì hơn, bởi vì biết hắn giữ lại với mục đích gì.
"Ta sẽ giết ngươi!" Xà Dạ Xoa là người đầu tiên rít lớn.
"Nếu cho ta cơ hội ra trận, ta sẽ đánh gục hắn!" Một vương giả trẻ tuổi áo bào trắng lên tiếng, hắn rất mạnh, đứng nơi đó thế nhưng hư không xung quanh lại uốn lượn, mấy người xung quanh rất kiêng kỵ với hắn.
Rõ ràng, thân phận của hắn chẳng hề tầm thường, dù cho đều là vương giả thế nhưng cũng có phân chia cao thấp, sinh linh này vô cùng mạnh, tựa như là một quân vương cái thế khiến người khác phải kính nể.
"Từ xưa tới nay chưa từng ai dám uy hiếp và xem thường chúng ta như vậy, người này đáng chém!' Có người khác mở miệng.
"Kẻ tiếp theo!" Thạch Hạo không nói lời nào khác mà lặp lại ba chữ này, khuấy động trời cao nơi ấy.
Việc này khiến cho sắc mặt của tu sĩ thế giới bờ khác biến đổi, trong mắt những vương giả trẻ tuổi kia đều xuất hiện tinh quang, mái tóc dày của vài người múa tung, khí tức khiếp người.
Còn như người của cửu Thiên thập Địa thì cảm thấy sung sướng tựa như vừa ngậm được củ sâm vậy, lỗ chân lông toàn thân giãn nở vô cùng thư thái.
Từ khi giao chiến cho tới hiện tại, bên phía cửu Thiên thập Địa không ngừng gặp thất bại, từng vị anh kiệt một chết đi, vô cùng thê thảm, không khí ngột ngạt tới cực điểm.
Bây giờ, qua hai trận chiến đại thắng vừa rồi của Thạch Hạo thì đã thay đổi tất cả, quét sạch mây mù, khiến người người dâng trào nhiệt huyết.
Những người này không nhịn được hét lớn, cổ vũ khích lệ cho Thạch Hạo.
"Hoang, đánh hay lắm, ngươi là bất bại, giết chết chúng, báo thù cho những người đã ngã xuống!"
...
Thạch Hạo nhìn chằm chằm về trước, kẻ hắn muốn giết chết nhất chính là đám Xà Dạ Xoa, Ma điểu hoàng kim.
Cũng như trước, dù cho có thắng hai trận thì vẫn có thể tiếp tục chiến đấu, đồng thời cũng có thể rút lui.
"Trước nay chưa một ai dám ngông cuồng như vậy trước mặt chúng ta, cứ dùng thủ đoạn đơn giản nhất và trực tiếp nhất, chính là đánh gục hắn, cắt lấy đầu của hắn!"
Bên trong vương giả trẻ tuổi của dị vực, người trẻ tuổi áo bào trắng kia lần nữa lên tiếng, thân phận của hắn rất cao, khi hắn nói như vậy thì nhiều người đứng quanh gật đầu hùa theo.
Vào lúc này, chiếc Mai rùa tiên phát sáng và đi kèm theo đó là khí hỗn độn, nó bồng bềnh ở đó rồi chợt vèo một tiếng, một mảnh vỡ lao ra và chọn đối thủ tiếp theo cho Thạch Hạo.
"Hả?"
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, bởi vì mảnh vỡ này tiến tới trước mặt của người trẻ tuổi áo bào trắng kia, vừa khéo chọn đúng hắn.
Rất nhiều người liếc mắt lộ ra vẻ khác thường, không ngờ lại cho hắn cơ hội này, để hắn xuất trận đánh với người trẻ tuổi được gọi là Hoang ấy.
"Rất tốt, thiên vận thật nồng đậm, lời nói đã thành sự thật, ngay cả trời cao cũng tán thành việc chúng ta diệt người này!" Người trẻ tuổi áo bào trắng này nói.
Hắn nhanh chân bước tới trước, áo trắng phần phật tỏa ra ánh sáng chói mắt, tựa như là một bức tượng chiến thần thức tỉnh và chuẩn bị quân lâm nơi trần thế này.
"Giết hắn!"
Người này vừa mới di chuyển thì một vài người trẻ tuổi của dị vực cổ vũ, liên tục hô hào giết chết, dùng thủ đoạn sấm sét đánh gục Thạch Hạo, giương cao uy phong vô địch.
Ánh mắt của Thạch Hạo trở nên trong suốt lẳng lặng nhìn người này từ từ áp sát tới.
Người trẻ tuổi này sạch sẽ tới mức chẳng hề có chút hạt bụi nào, ngay cả đôi giày cũng có màu trắng như tuyết, phong thần như ngọc, có thể gọi là một mỹ nam tuyệt thế, tựa như là đứa con của số phận vậy!
Theo cùng bước chân của hắn thì đất trời cũng rung động ầm ầm, mặt đất bên dưới chân rạn nứt, núi đá sụp đổ, mảnh vụn bay vút đánh nát tầng mây trên không trung.
Bên ngoài cơ thể của hắn có một vòng thần thánh bao phủ rực rỡ đầy khiếp người, tựa như là một vị Bất Hủ vô cùng đáng sợ đang bước tới.
"Gặp phải ta chính là bất hạnh của ngươi, ta sẽ ban cho ngươi cái chết!" Người trẻ tuổi này nhìn chằm chằm Thạch Hạo rồi nói vậy.
Xoẹt!
Bỗng nhiên, mảnh vỡ mai rùa tương ứng của người trẻ tuổi này hiện ra một ít phù văn rất là kinh người.
Đồng thời, mảnh vỡ mai rùa tương ứng của Thạch Hạo cũng chấn động và lộ ra một ít ký hiệu kỳ dị, thế nhưng rất nhanh sau đó tản đi.
"Ý gì thế?" Thạch Hạo không hiểu, lần đầu tiên gặp phải tình huống như vầy, mảnh vỡ mai rùa tương ứng của hắn lại xuất hiện điểm dị thường.
"Những văn tự kia là họ tên của một vị tồn tại vô thượng!" Mấy người của thế giới một bờ khác kinh ngạc thốt lên.
Vì sao lại như vậy?
Một đám người trẻ tuổi run sợ, bọn họ không hiểu.
"Mẹ của Triển Phong là đời sau của một vị tồn tại vô thượng, trong cơ thể của Triển Phong có một phần chân huyết của tộc này!" Nhưng vào lúc này thì có một ông lão của dị vực giải thích.
Người trẻ tuổi áo bào trắng tên là Triển Phong, gia tộc của mẫu thân hắn là một chỗ vô cùng đáng sợ, ngay cả cường giả của dị vực cũng không dám dễ dàng nhắc tới.
Mọi người chấn động, chẳng lẽ do một phần chân huyết ẩn chứa trong cơ thể của Triển Phong gây nên ư? Đã kinh động tới dòng họ này và tái hiện lại ư.
"Nói chính xác hơn, bà ngoại của Triển Phong tới từ gia tộc kia, cho nên hắn mới nắm giữ một phần tư chân huyết đó!" Có người thấp giọng than thở.
Đừng nói là những người khác, ngay cả Thạch Hạo ngập tràn ý định sát phạt trong lòng cũng ngẩn ra, rốt cuộc là gia tộc như thế nào mà đáng để những kẻ mạnh mẽ của dị vực này cũng xem trọng tới vậy.
Đồng thời, trong lòng của Thạch Hạo cũng run lên, dòng họ đó lại xuất hiện bên trên mảnh vỡ này, tuy rằng đã biến mất thế nhưng hẳn cũng đã nói lên một vài vấn đề, ngày sau rất có thể hắn sẽ dây dưa với dòng họ này ư?
Bởi vì, trước kia khi sử dụng Mai rùa tiên này thì có người từng nói qua, đối thủ được chọn lựa gần như không chỉ quyết đấu trong chiến trường này mà còn có cả nhân quả nữa, khả năng sẽ dính tới cái gọi là "Tộc vận".
"Lai lịch của ngươi tựa hồ không đơn giản, xem ra lai lịch cũng chẳng hề nhỏ?" Thạch Hạo mở miệng, cũng chẳng hề nói bóng gió gì cả.
Việc này cũng rất hiếm thấy, ý định của hắn chính là thẳng một đường đánh giết, không muốn phí lời với tu sĩ dị vực!
"Ta có một phần tư chân huyết của bộ tộc An Lan!" Triển Phong lạnh lùng nói.
Dù là ai thì cũng có thể nhìn ra được sự tự phụ của hắn, lúc nói ra họ An Lan này thì trong mắt chợt lóe lên hào quang, đó chính là niềm tự hào.
"Một phần tư chân huyết mà đã khiến ngươi tự kiêu tới mức này à?" Thạch Hạo cười nhạo có chút không hiểu.
"To gan!" Lúc này, không chỉ Triển Phong hét lớn mà ngay cả những người đứng phía sau lưng hắn cũng dồn dập lớn tiếng quát!
Rất rõ ràng, ma lực của dòng họ này rất là phi phàm, làm cho rất nhiều cường tộc phải kính nể không thôi, không thể chịu đựng bất kỳ người nào có thái độ bất kính.
"An Lan tộc rất mạnh và rất đáng gờm à?" Thạch Hạo tự nói.
Nhưng vào đúng lúc này thì trong lòng hắn chợt xuất hiện, khi nói ra chữ An Lan tộc thì một luồng sát khí kinh thiên vụt ngang trời.
Việc này khiến cho Thạch Hạo ngây ngốc và trợn tròn mắt, cảm thấy khó mà tin nổi và nhìn chằm chằm vào hư không.
Một cây trường thương màu vàng óng ánh rực rỡ, tựa như có thể đâm thủng vạn vật vắt ngang ở nơi ấy, từng vầng sáng vàng óng lan tỏa mang theo một loại sát cơ tuyệt sát ngập trời.
Chuyện này thật là đáng sợ, chỉ vừa mới nhắc tới tên họ của bộ tộc này thôi mà đã xảy ra dị tượng bực này, nhìn thấy được một cây trường mâu vàng óng.
Thạch Hạo chợt sinh ra trực giác, khi một vài sinh linh hô gọi dòng họ này thì sẽ nhìn thấy dị tượng như thế.
"Sức mạnh của chân danh*, tồn tại kia quả nhiên vẫn còn sống, vẫn dõi mắt nhìn chư thiên như trước!" Bên cửu Thiên thập Địa, Đại trưởng lão thở dài và lộ vẻ đầy nghiêm túc.
(*): Tên tuổi chính xác.
"Đó là ai?" Có người hỏi.
"Tồn tại vô thượng, đáng sợ tới mức không cách nào tưởng tượng nổi, chỉ cần đọc ra tên dòng họ của người này thì tựa như đang đọc ra tên thật của hắn, có thể hiển hiện ra một phần binh khí cùng với sức mạnh của hắn." Đại trưởng lão than nhẹ.
Đây là nhân vật kinh khủng đến cỡ nào chứ, làm người khác phải sợ hãi.
Giờ phút này, rốt cuộc Thạch Hạo cũng biết dòng họ An Lan bất phàm tới cỡ nào, thực sự đáng sợ quá mức!
Thế nhưng, hắn cũng chẳng chút nào để ý mà nhìn chằm chằm người trẻ tuổi áo bào trắng kia, nói: "Cũng chỉ có một phần tư chân huyết mà thôi, cũng đáng để tự kiêu sao?"
Rất nhiều sinh linh dị vực đều không nói gì, chỉ là dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.
An Lan, sinh linh của dòng họ này rất là ít, tộc này đáng sợ tới phi thường thế nhưng nhân khẩu lại có hạn, người trẻ tuổi áo bào trắng Triển Phong này có một phần tư huyết thống thì đã xem như rất kinh người rồi.
Bởi vì, khu cổ địa của dòng họ An Lan này cũng không biết bao nhiêu năm rồi vẫn chưa có người trẻ tuổi nào đi ra!
"Đó là vì ngươi quá vô tri, vĩnh viễn không biết được sự vĩ đại của dòng họ này tới cỡ nào đâu, ngươi nên trả giá thật đắt vì việc này!" Triển Phong cay nghiệt nói.
"An Lan!" Thạch Hạo lặp lại lần nữa và dị tượng xuất hiện, hắn lần nữa nhìn thấy được trường thương màu vàng óng kia, tựa như có thể xé rách đại vũ trụ ngay tức khắc.
Binh khí này quá khủng khiếp đồng thời cũng khiến Thạch Hạo chấn động không thôi, cảm thấy rất là quen mắt, tựa như đã từng thấy qua.
"Hả?" Rất nhanh thì hắn nhớ ra được mình thấy ở đâu.
Ở Tiên phủ dưới lòng đất của Thư viện Thiên Thần, hắn từng nhìn thấy dấu ấn mà phụ thân của Kiến nhỏ lưu lại, người đàn ông vàng óng được mệnh danh là một trong Thập Hung từng hiện ra.
Thạch Hạo cũng từng trò chuyện với người trung niên này, nhìn thấy được một vài hình ảnh trước khi hắn chết trận.
Lúc đó, Kim nam tử thuộc Thập Hung, Thiên Giác nghĩ được mệnh danh là thần lực cái thế đã gặp phải một tồn tại vô thượng, cho nên hắn mới bị thương và đầm đìa máu tươi.
Ấn tượng sâu sắc nhất đối với Thạch Hạo chính là, vào thời khắc sống còn thì một cây trường thương vàng óng đã xé ra đại vũ trụ và đột ngột giáng xuống, vù, nó đâm thủng thân thể của Thiên Giác nghĩ.
"Cây trường thương này... chính là nó!" Sắc mặt của Thạch Hạo hoàn toàn thay đổi.
"Bộ tộc An Lan tuyệt không cho phép kẻ khác kinh nhờn, sự bất kính của ngươi, hiện tại phải dùng máu để trả, bắt đầu chuộc tội đi!" Người trẻ tuổi áo bào trắng Triển Phong quát lớn.
An Lan, chỉ cần nhắc tới họ này thôi thì đã có thể vận dụng tới sức mạnh của chân danh, đây là sự khủng khiếp tới bực nào chứ, là uy năng của cao thủ vô thượng dị vực mới có.
Nghe đồn, chủ nhân của bình Luyện Tiên cũng có uy thế cỡ này!
"Đừng nói là ngươi chỉ có một tư chân huyết, dù cho có một người thuần chủng thì ta cũng giết gọn, giết không tha!" Đây là lời đáp trả của Thạch Hạo, vô cùng ngang ngược.
"To gan!" Triển Phong quát lớn và xuất thủ, đối phương nhắc tới hai chữ thuần chủng, chẳng phải là đang chế nhạo hắn là con hoang?
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng bảy, 2020 15:30
Full là convert. Còn phải dịch nữa mà
07 Tháng bảy, 2020 17:48
khúc đầu đọc giống Thế Giới Động Vật
03 Tháng bảy, 2020 23:57
lúc còn nhỏ ánh mắt vô tội rồi thật thà chất phát đến đâu lớn hơn chút quậy kinh khủng. ko bik nó học ở đâu nhỉ..
01 Tháng bảy, 2020 13:47
Tks bác, để mình bổ sung
01 Tháng bảy, 2020 13:22
Truyện full rùi mà
18 Tháng sáu, 2020 20:01
Ad ơi, thiếu chương 857
16 Tháng sáu, 2020 09:46
ixvxx. ,,2
27 Tháng năm, 2020 13:26
Thạch Hạo luyện chế Hoang Tháp ở chương nào vậy nhỉ các đạo hữu
27 Tháng năm, 2020 13:23
thời đại thần thoại là thời đại có 9 thiên tôn sáng tạo ra cửu bí đấy, còn loạn cổ là thời đại của Hạo mà
22 Tháng năm, 2020 14:43
sao thằng này lớn 1 tí tính nó lại càng quái. càng nghịch vậy
20 Tháng năm, 2020 06:30
Dạo này bận quá, k lên chương đc :(((
19 Tháng năm, 2020 17:09
Chờ bản mới nhất.
07 Tháng năm, 2020 13:11
Lót dép chờ ae dịch giả up chương mới từng ngày :)))
26 Tháng tư, 2020 22:56
Cảm ơn ae dịch giả đã dịch truyện.
26 Tháng tư, 2020 04:40
Truyện thì hay lôi cuốn. Mỗi tội thế giới rộng quá. Hạ giới tám vực. Thượng giới 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Cái nào cũng bao la bát ngát. Mơ hồ quá.
26 Tháng tư, 2020 04:38
Tôi chỉ thích đọc loại này. Độc đoán vạn cổ. Truyện hay và lôi cuốn. Có điều cha thần đông sáng tạo thế giới quá rộng lớn. Có quá nhiều thế giới tồn tại. Hạ giới tám vực. 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Mà thế giới nào cũng quá rộng lớn khiến ng đọc mơ hồ quá.
25 Tháng tư, 2020 22:51
Mấy bố cứ bảo buff mà t thấy từ đoạn Bảy thần tuy không thua nhưng cũng nữa chết nữa sống. Tác đã muốn lập một nhân vật độc đoán vạn cổ để so sánh với main hay truyện sau mà cứ kêu buff :))
25 Tháng tư, 2020 22:46
Thần Thoại là sau cùng mà mấy ông. Thời Đại Thần Thoại xong là tới thời đại của Thánh Khư. mạch truyện là Đế Lạc, Tiên Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Hoang Cổ, rồi nhiều kỷ nguyên nữa. Cái loạn cổ vẫn chưa nhớ được nằm ở giai đoạn nào
25 Tháng tư, 2020 22:41
tôi cũng vậy. Lúc đọc độc chiến bảy thần khóc một lần. Lúc ở Biên Hoang bị giao cho dị vực khóc 1 lần. lúc lên Tiên Đế t lại khóc. mẹ kiếp thần đông
25 Tháng tư, 2020 20:40
chuẩn bn, không nói rõ mọi thứ bn ạ, mỗi khi sang cái ms thì kiểu chỉ tăng cường giả chứ k thay đổi nhìu lắm, khá mơ hồ, theo mk nghĩ khi sang một chỗ mới tác nên thêm nhiều tính năng ( với cả tác đổi nhanh quá k kịp thích ứng ) giống Đấu La Đại Lục ý bn, p2_ thì tăng hồn đạo khí, p3_tăng cơ giáp + Đấu khải + Hồn Linh, p4 tăng các hành tinh, có nhiều Thần cấp, công nghệ đổi mới, có tinh tế chỉ huy hệ, quan chỉ huy chiến hạm, tinh tế chiến cơ
Dù sao truyện cx rất hay, cảm ơn nhóm dịch
25 Tháng tư, 2020 15:33
Truyện này của thằng cha Thần Đông sáng tạo thế giới to và rộng lớn quá khiến người đọc khá mơ hồ. Hạ giới tám vực đã kêu rộng lớn vô ngần rồi thì lại bị thượng giới 3000 châu khinh thường là lao tù. Rồi 3000 châu thì lại bị tu sĩ cửu thiên thập địa khinh thường tiếp. Rồi 9 đất 10 trời thì lại bị tu sĩ dị vực các kiểu khinh thường. Xong giờ lại đẻ ra thêm tiên vực lại rộng lớn các kiểu khinh thường nữa. Truyện thì hay mà thế giới thì hại não.
24 Tháng tư, 2020 15:31
Gắng dịch xong truyện này anh em ơi. Cám ơn ae dịch giả nhé !
21 Tháng tư, 2020 23:12
tôi cũng thế ông ơi :((
19 Tháng tư, 2020 00:30
Bên đấy là convert ông ơi
17 Tháng tư, 2020 17:37
Bộ này bên truyenfull dịch hoàn thành r cơ mà dịch không có tâm , bên này dịch có tâm cơ mà lâu vãi ra không ra chap mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK