Con báo đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội công kích Long Tiêu Diêu, nó lập tức vung một trảo trước khác chộp tới hướng Long Tiêu Diêu. Nhưng mà, tốc độ của con báo đã giảm xuống trên diện rộng, đối phó với người tu tiên khác, có lẽ nó sẽ không sao cả, nhưng đối mặt với Long Tiêu Diêu lại là thân thể có thể so với yêu thú, mà còn thừa kế thần thông Ngư Hành Bách Biến.
Long Tiêu Diêu trước khoảnh khắc con báo tung trảo chụp vào hắn, lập tức thối lui về phía sau, dùng thân pháp Ngư Hành Bách Biến, thân thể hắn nhoáng lên một cái đã rời xa hai thước, tránh khỏi công kích của con báo.
Cùng lúc đó, Tinh Túc Kiếm Trận của Long Tiêu Diêu đã áp sát tới, uy áp và kiếm khí cường đại đánh trúng trên người con báo. Con báo vốn cố sức dồn vào một kích, một kích thất bại, khí thế của nó lập tức suy yếu hơn phân nửa.
Bất cứ ai ở vào thời điểm tuyệt vọng, các loại cơ năng đều sẽ giảm xuống trên diện rộng; con báo này cũng thế, nó hoàn toàn đánh mất lòng tin. Kết quả của nó tự nhiên không cần nói CŨNG biết.
Long Tiêu Diêu thu thú hồn của con báo, Sau đó liền bố trí Pháp trận bắt đầu tu luyện khôi phục.
Long Tiêu Diêu đương nhiên phải hấp thu thú hồn con báo này, tất cả yêu thú cấp bảy trở lên gần như đều có thiên phú thần thông của riêng mình, thần thông thiên phú của con báo này là: Thiểm Kích cũng rất đặc sắc. Ở phương diện bỏ hay lấy thú hồn, đối với hắn mà nói cũng là một vấn đề khó xử.
Con báo này đã đạt tới cấp tám, thú hồn của nó ẩn chứa năng lượng tự nhiên hoàn toàn phù hợp yêu cầu của Long Tiêu Diêu. Hơn nữa, con báo động tác nhanh nhẹn, thần thông Thiểm Kích CŨNG là phương thức công kích tốt nhất, thực có thể là một thủ đoạn tuyệt sát chiêu.
Tuy nhiên, cuối cùng Long Tiêu Diêu vẫn là quyết định hấp thu thú hồn của con báo vào huyệt đạo bình thường. Hắn hy vọng có thể hấp thu năng lực nhanh nhẹn của con báo, vậy là đã đủ rồi. Thần thông Thiểm Kích tuy có đặc sắc, nhưng còn không đủ để khiến hắn động tâm. Chủ huyệt thừa kế thần thông thiên phú tuy rằng nhiều tới ba mươi sáu loại, nhưng hắn vẫn cảm thấy cơ hội mỗi một cái chủ huyệt hấp thu thú hồn đều vô cùng quý trọng, không thể tùy tiện lãng phí.
Năng lượng của thú hồn tuy rằng táo bạo, may mà trong đó không có khí phách vương giả, Long Tiêu Diêu hấp thu thú hồn con báo này cũng có thể miễn cưỡng hoàn thành. Tuy nhiên, linh trí của con báo hơn xa kỳ nhông, tự nhiên thú hồn phản phệ cũng càng thêm mãnh liệt. Khí tức bạo ngược một lần nữa tấn công tới thức hải của Long Tiêu Diêu, hắn dựa vào tinh huyết của Bí Hý và Kim Xà tương trợ, cuối cùng mới ngăn chặn được phản phệ của thú hồn.
Long Tiêu Diêu thu hoạch thú hồn thứ hai là một con Mi Hầu cấp tám, hắn có kinh nghiệm giao chiến cùng con báo, tự nhiên là chiếm ưu thế. Con Mi Hầu kia là Hầu Vương của khu rừng rậm này, bên cạnh còn có ba con Mi Hầu cấp bảy dẫn theo một đàn khỉ nhỏ,
Long Tiêu Diêu vốn không nghĩ trêu chọc đàn Mi Hầu này, nhưng ngay thời điểm hắn phát hiện con Mi Hầu, cùng lúc đó trên bầu trời xuất hiện một đôi thương ưng vần vũ trên bầu trời, nên hắn không thể bay lên cao tránh né. Mà Thụ Độn của con Mi Hầu lại thật sự quá nhanh, so với tốc độ phi hành của hắn trong rừng cây cũng không kém cỏi chút nào. Vì thế trừ chiến một trận cùng đàn khỉ, hắn không có lựa chọn nào khác.
Long Tiêu Diêu cậy vào lớn nhất chính là Pháp trận, hắn dùng Vũ Vụ Mê Trận vây khốn Mi Hầu. Hắn biết Mi Hầu có thể mượn dùng cây cối di chuyển, nên cùng một lúc phát động Mê Trận, hắn chặt bỏ sạch cây lớn ở xung quanh chỗ Mi Hầu thành một đống củi.
Mi Hầu tuy rằng linh trí cực cao, nhưng chung quy không có khả năng so sánh với nhân loại. Mà cho dù người tu tiên nhân loại rơi vào Mê Trận, chỉ cần không biết Pháp trận, cũng tuyệt không có cách nào thoát khỏi ảnh hưởng của Mê Trận. Tiếp theo, Long Tiêu Diêu dùng chính kỳ Ngũ Hành Trận phụ trợ, phân biệt giết chết Hầu Vương và ba con Mi Hầu cấp bảy, dùng Vạn Thú Lệnh thu hồn phách của Hầu Vương, nhưng lại thả cho các Mi Hầu nhỏ chạy thoát.
Nhưng Long Tiêu Diêu gặp phải một vấn đề khó giải quyết, là thú hồn của Hầu Vương cấp tám, hiện giờ hắn cũng không dám hấp thu. Bản thân Mi Hầu chính là một trong những yêu thú có linh trí cao nhất, hồn phách phản phệ đương nhiên cũng rất mạnh. Mà hồn phách của Hầu Vương có được khí tức Vương Bá, phản phệ cũng càng thêm mãnh liệt, với thực lực của hắn hiện tại, thật đúng là không dám mạo hiểm hấp thu.
Long Tiêu Diêu ở thời điểm thu thú hồn của Hầu Vương cũng có một chút do dự, vì nếu thu thú hồn này nhưng không có cách nào hấp thu, như vậy cũng khiến cho hắn không thể dùng Vạn Thú Lệnh để hấp thụ thú hồn mới. Thế nhưng hồn phách của Hầu Vương chẳng những có thể giúp hắn khống chế Mi Hầu, hơn nữa, khí tức Vương Bá trong thú hồn cũng có thể giúp tăng lên thực lực của hắn. Cho nên, cuối cùng hắn vẫn là quyết định thu hồn phách của Hầu Vương.
Nếu không thể tiếp tục thu thú hồn, Long Tiêu Diêu phải lui trở lại khu vực yêu thú cấp bảy, nhiệm vụ chủ yếu chính là tìm kiếm nhổ trồng dược thảo và tu luyện. Mỗi ngày hắn chỉ dùng một hai canh giờ ra ngoài tìm kiếm dược thảo, còn toàn bộ thời gian đều chuyên tâm tu luyện. Đương nhiên mỗi cách chín ngày hắn đều ngưng phục đan chuyên tìm kiếm dược thảo suốt một ngày, để tránh cơ thể hình thành ỷ lại vào đan dược.
Một ngày này Long Tiêu Diêu vừa mới giết chết hai con linh hồ cấp bảy trông coi dược thảo, đang nhổ trồng ba mươi mấy cây dược thảo sinh trưởng trên mặt đất: là Nguyên Linh Thảo, đó là chủ tài liệu luyện chế đan dược Nguyên Anh bậc trung, hơn nữa có niên đại hơn hai ngàn năm.
Long Tiêu Diêu sở dĩ ra tay giết chết hai con linh hồ, chính là để thu lấy đám Nguyên Linh Thảo, đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nhưng đang lúc hắn nhổ trồng dược thảo, đột nhiên giữa không trung xuất hiện một tu sĩ Nguyên Anh bậc trung, hơn nữa cũng phát hiện hắn đang nhổ trồng dược thảo, liền rất nhanh bay tới chỗ hắn.
Người tu sĩ này là trưởng lão Đan Hà Môn, tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đương nhiên sẽ không làm loại chuyện nhàm chán đi tuần tra này, hắn đi vào Thập Vạn Đại Sơn đương nhiên chỉ là để tìm kiếm dược thảo cho mình, mà lại cần rất nhiều dược thảo. Chỉ có như vậy mới có thể được các trưởng lão Luyện Đan Điện trong nội môn luyện chế đan dược cho hắn. Đương nhiên cái giá phải trả là chia cho đối phương một nửa đan dược.
VỊ trưởng lão này đã tìm kiếm mấy ngày, tuy rằng nơi này dược thảo sinh trưởng thập phần phong phú, nhưng phần lớn là tài liệu luyện chế đan dược của Kim Đan Kỳ, mà hắn cũng không dám tùy tiện xâm nhập vào khu vực yêu thú cấp tám chiếm cứ. Tuy rằng hắn đã đạt tới tu vi Nguyên Anh bậc trung, nhưng nếu gặp phải yêu thú cấp tám thì cũng rất phiền toái. Nếu đồng thời gặp phải hai con yêu cầm cấp tám thì dù là hắn cũng không có nắm chắc phần thắng.
VỊ trưởng lão này tu luyện chính là công pháp thuộc tính thổ, không thể dùng Chân Hỏa luyện chế đan dược, hiểu biết về dược thảo cũng không nhiều lắm. Lần này hắn đích thân đi tìm kiếm, cũng là vì nghe nói khu vực vốn thuộc về Vu tộc này có không ít dược thảo quý hiếm, mà hắn vừa lúc cấp bách cần đan dược để tăng lên tu vi của mình.
Mấy ngày nay, trưởng lão này thu hoạch cũng không tính là nhiều, đương nhiên chủ yếu vì hắn hiểu biết về dược thảo thật sự có hạn. Còn là vì lần này tìm kiếm dược thảo là lâm thời nước tới chân mới nhảy, hắn mới vừa tới gặp trưởng lão Luyện Đan Điện xem qua một phần hình ảnh dược thảo cần thiết cho đan dược Nguyên Anh Kỳ, cho nên, hắn cũng chỉ đang tìm tòi, thu thập dược thảo cho đan dược Nguyên Anh Kỳ.
Ngay lúc hắn đang tìm kiếm dược thảo, đột nhiên phát hiện bóng dáng của Long Tiêu Diêu, mà ngay sau đó liền phát hiện Long Tiêu Diêu đang nhổ trồng Nguyên Linh Thảo, trong lòng hắn vô cùng mừng rỡ, lúc này lập tức bay tới chỗ Long Tiêu Diêu.
Long Tiêu Diêu mãi đến lúc trưởng lão kia tới gần một dặm mới phát hiện đối phương, hắn nhanh chóng nhổ trồng hai cây dược thảo cuối cùng vào Vạn Thú Lệnh, ngay sau đó hắn liền dùng phương pháp thường dùng để tránh né tu sĩ bậc cao: thi triển Địa Độn Thuật chui vào trong lòng đất bỏ chạy. Nhưng mà, hắn không biết trưởng lão kia cũng là tu luyện công pháp thuộc tính thổ, nhưng lại lập tức đuổi theo vào trong lòng đất.
-o0o-