Suốt dọc đường vô sự, bốn ngày sau, Long Tiêu Diêu đi tới một tòa thành nhỏ dưới chân Hoa Son. Trước tiên hắn thuê một gian nhà trọ trú ngụ. Vừa tiến vào trong phòng, trong số tài liệu yêu thú thu hoạch lần này, hắn lấy ra ba bộ cho vào trong một túi trữ vật, lại lấy một trăm linh thạch cho vào một cái túi trữ vật khác, cuối cùng, lấy ra túi đựng dược thảo thu được kia cho hết phần lớn vào không gian Vạn Thú Lệnh, chỉ lưu lại không tới một phần năm ở trong túi trữ vật giữ tươi như cũ, lúc này mới đi tới phường thị.
Long Tiêu Diêu làm như vậy, chính yếu là lo lắng bị lộ ra nhiều tài sản dẫn tới người tu tiên khác nhìn trộm. Lần trước hắn vốn chỉ là người tu tiên nghèo nàn, còn dẫn tới dụng tâm bất lương của các tán tu khác. Hiện giờ, nếu để cho người ta phát hiện giá trị chân thật trên người hắn, chỉ sợ hắn lập tức sẽ trở thành đối tượng giết người đoạt bảo.
Long Tiêu Diêu rất nhanh liền đi tới phường thị Tây Nam Phong, sau khi đi vào phường thị, hắn giống như đứa nhỏ ở nông thôn mới ra thành thị, hết nhìn bên đông lại nhìn sang tây, hoàn toàn là một bộ dáng người tu tiên khờ khạo.
Hiện giờ Long Tiêu Diêu đã sớm không phải là kẻ khờ dại như lần trước đến phường thị, hắn làm như thế mục đích đầu tiên chỉ là để cho những kẻ âm thầm chọn lựa mục tiêu khinh thường hắn, tiếp theo cũng dựa vào lúc hết nhìn đông tới nhìn tây, để nhìn xem có người nào theo dõi mình hay không.
Sự cẩn thận của Long Tiêu Diêu ngay lập tức nhận được hồi báo, không lâu hắn liền phát hiện một tán tu lén lút ở xa xa theo dòi hắn, tu vi chỉ có Luyện Khí Kỳ cấp ba, nhìn qua tướng mạo thực không bắt mắt, làm cho người ta hoàn toàn không lưu ý tới, huống chỉ loại người tu tiên cấp bậc này cũng căn bản không có uy hiếp gì lớn.
Nhưng tán tu thoạt nhìn cả người lẫn vật vô hại này, lại là một con độc xà nguy hiểm. Hắn đúng là cơ sở ngầm của một nhóm tán tu chuyên môn giết người đoạt bảo phái ra phường thị theo dõi, chỉ cần người bị hắn nhìn trúng, thì trên đường về nhất định sẽ gặp phải chặn giết cướp của.
Long Tiêu Diêu cũng không biết những điều này, tuy nhiên, hắn vẫn rất cẩn thận, tiếp tục đi dạo vòng quanh không mục đích trong phường thị, thỉnh thoảng còn đông hỏi hỏi, tây sờ sờ một chút, thậm chí bị hai chủ quán tống hắn ra khỏi quầy hàng của mình, để tránh chậm trễ buôn bán.
Long Tiêu Diêu giả hành vi ngu ngốc, rốt cục khiến cho tên tán tu ở xa xa phía sau giám thị hắn mất đi kiên nhẫn, xoay người trở lại chỗ cửa phường thị chờ đợi con mồi kế tiếp. Ờ phường thị Tây Nam Phong này có hai nhóm cường đạo tán tu trường kỳ chiếm cứ, nhưng giữa bọn chúng có một ước hẹn ngầm với nhau, khi con mồi tiến vào phường thị, hai nhóm sẽ luân phiên cho người theo dõi giám thị, cho nên hai bên vẫn sống yên ổn với nhau.
Long Tiêu Diêu lại dạo quanh hai dãy quầy hàng, sau khi tin rằng không còn ai tiếp tục giám thị mình, hắn mới đi vào hai quầy hàng loại luyện khí, thử bán ra ba bộ tài liệu yêu thú cấp một.
Bắt giết yêu thú, thu thập tài liệu yêu thú bán ra, trước nay vẫn là phương thức chủ yếu của tán tu đổi lấy linh thạch, hết thảy điều này đều thực bình thường. hơn nữa, Long Tiêu Diêu xuất ra cũng chỉ là tài liệu yêu thú cấp một, số lượng cũng không nhiều lắm, tự nhiên không có dẫn tới chú ý của chủ quán, nhưng cũng tăng giá trị tài sản của hắn lên hơn 50 khối linh thạch.
Long Tiêu Diêu lại tản bộ đến cửa hàng loại luyện đan bình thường, lấy ra dược thảo đã chuẩn bị sẵn, phân biệt bán ra ở ba gian cửa hàng, lại thu được mấy chục khối linh thạch.
Cuối cùng Long Tiêu Diêu thật cẩn thận bước đi thong thả tới Liên Hoa Đan điếm. Hắn lấy ra 200 linh thạch cho vào trong một cái túi trữ vật, thừa dịp khách hàng ít đi, nhanh chóng đưa túi trữ vật cho một người tu tiên trung niên nhìn qua có vẻ chân thật, đổi lấy một lọ Tụ Khí Đan 100 viên.
Long Tiêu Diêu vẫn chưa rời phường thị ngay, mà tiếp tục đi vòng quanh các quầy hàng trong phường thị một hồi, sau khi thấy rõ không có người nào theo dõi, hắn lập tức rời phường thị, quay trở về tòa thành nhỏ.
Dọc theo đường đi Long Tiêu Diêu hết nhìn đông lại nhìn tây, thỉnh thoảng quay đầu nhìn lại phía sau. Trên đường đi thật ra không có gặp phải chuyện phiền toái gì. Trở lại nhà trọ, hắn bắt đầu suy nghĩ kế hoạch bước tiếp theo của mình: trở về Thường Thanh Sâm Lâm ý nghĩa đã không còn lớn, hơn nữa Kim Xà trước mắt còn rơi vào ngủ say, không có kẻ thủ hộ, hắn luyện công cực kỳ không an toàn.
Hiện tại, Long Tiêu Diêu lo lắng nhất chính là Kim Xà ngủ say còn chưa tỉnh, hắn không quen biết người tu tiên nào khác, đương nhiên cũng không thể hỏi ai. Duy nhất giúp hắn an tâm là tình trạng của Kim Xà không có dấu hiệu chuyển biến gì xấu. Hiện tại mỗi ngày hắn quan sát Kim Xà mấy lần, Kim Xà đều ở trong trạng thái ổn định. Cuối cùng, hắn quyết định trước tiên cứ ở lại nhà trọ, vừa tu luyện, vừa chờ đợi Kim Xà tỉnh lại. Nếu có dị biến gì, ở chỗ tụ tập đông người tu tiên, cũng dễ ứng biến hơn là ở trong rừng rậm vắng vẻ hoang tàn.
Tu vi của Long Tiêu Diêu vốn đã đạt tới Luyện Khí Kỳ hậu kỳ cấp năm, hiện tại có Tụ Khí Đan thượng phẩm, hắn chỉ dùng mười ngày liền thăng cấp Luyện Khí Kỳ cấp sáu.
Tuy nhiên, sau khi thăng cấp Long Tiêu Diêu phát hiện hiệu quả của Tụ Khí Đan giảm đi rõ rệt. Kỳ thật chuyện này cũng bình thường, Tụ Khí Đan vốn chính là đan dược phụ trợ tu luyện cho người tu tiên Luyện Khí Kỳ cấp bốn cấp sáu, hắn mặc dù cũng chỉ là là Luyện Khí Kỳ cấp sáu, nhưng bất kể là độ rộng lớn của kinh mạch, hay là cỡ lớn nhỏ của đan điền khí hải, đều có thể so với người tu tiên Luyện Khí Kỳ cấp chín bình thường.
Công hiệu của đan dược phụ trợ tu tiên chính là dùng cấp bậc đan dược cung cấp phần lớn linh lực, cũng là chiếu theo hạn mức có thể chịu đựng và nhu cầu linh lực của người tu tiên mà định ra. Đan dược có cấp bậc quá cao, cung cấp linh lực quá lớn thì kinh mạch, đan điền của người tu tiên sẽ không đủ sức chịu đựng linh lực khổng lồ mà bành trướng nứt toạc ra, đan dược cấp bậc quá thấp, cung cấp linh lực quá ít thì hiệu quả phụ trợ đối với người tu tiên lại quá kém.
Long Tiêu Diêu kinh mạch rộng lớn, tự nhiên có thể chịu đựng linh lực cũng tương đối lớn, mà đan điền của hắn cũng rất rộng lớn, tự nhiên nhu cầu về linh lực phải cao.
May mà trước đó Long Tiêu Diêu dùng chính là Tụ Khí Đan thượng phẩm, cho nên mới có thể giúp hắn tăng lên cấp sáu, nếu chỉ là Tụ Khí Đan bình thường, chỉ sợ hắn đã sớm thấy ra hiệu quả của Tụ Khí Đan không đủ.
Nhưng Long Tiêu Diêu cũng không biết những nguyên lý này, hắn vẫn tiếp tục dùng Tụ Khí Đan để tu luyện. Tuy nhiên, cho dù hắn biết có lẽ hắn cũng không tùy tiện lãng phí, những đan dược này đã tiêu phí không ít linh thạch của hắn. Hơn nữa. Tuy rằng hiệu quả có hơi giảm bớt. chủ yếu bởi vì nhu cầu về linh lực của hắn gia tăng. mà không phải là linh lực của đan dược thật sự giảm xuống. Cho nên hiện tại hắn không có lựa chọn nào khác, dùng Tụ Khí Đan dù sao có chút ít còn hơn không.
Ba ngày sau, trong tâm thần Long Tiêu Diêu đột nhiên cảm nhận được tiếng kêu gọi của Kim Xà, hắn lập tức gọi ra Kim Xà từ trong Vạn Thú Lệnh, quan sát tình trạng của Kim Xà.
Kim Xà dường như có dấu hiệu thức tỉnh, nhưng vẫn như cũ nằm trong bàn tay Long Tiêu Diêu không nhúc nhích. Một lát sau, trên đầu Kim Xà đột nhiên nứt ra một lỗ hổng dài nửa tấc, tuy nhiên không có máu tươi chảy ra.
Long Tiêu Diêu lo lắng nhìn Kim Xà. đang định lấy Liệu Thương Đan dược đút cho Kim Xà. nhưng đúng lúc này, thân mình Kim Xà động rồi. Cũng không phải là Kim Xà chạy, mà thân thể nó thong thả mấp máy.
Một màn kỳ dị hiện ra trước mắt Long Tiêu Diêu, từ chỗ nứt trên đầu Kim Xà nhưng lại mấp máy, rồi thân thể Kim Xà chui ra từng chút một. thoáng cái trên bàn tay Long Tiêu Diêu chỉ còn lại một tấm da rắn lột màu vàng nhạt, mà Kim Xà từ trong võ rắn lột xác chui ra quấn trên cánh tay hắn rồi vẫn nằm im không nhúc nhích. Thì ra. đây là phương thức thăng cấp của loại rắn: lột da thăng cấp.
-o0o-