Bởi vì không ai trong hội trường giao dịch có thể lấy ra đủ tài liệu mà Long Tiêu Diêu cần, nhất thời khiến cho bầu không khí tẻ ngắt không ai lên tiếng. Tuy nhiên ngay khi hắn thất vọng thầm nghĩ có nên hạ thấp điều kiện xuống thì một yêu thú Hóa Hình mười cấp thuộc tính Thổ: Địa Giao Long đi lên đài. Hắn ta vung tay lên, mười hộp ngọc, bình ngọc có lớn có nhỏ xuất hiện ở trên bàn đấu giá trước mặt Long Tiêu Diêu.
Địa Giao Long là một thành viên thuộc Giao tộc. Giao tộc chính là vương giả của Thiên Tinh Hải. Địa Giao Long này vốn cũng thiếu ba loại tài liệu, nhưng tham gia Hội giao dịch lần này có vài thành viên Giao tộc, hắn ta vốn rất vừa lòng với bộ pháp khí này cho nên mượn những tài liệu còn thiếu của thành viên Giao tộc khác cho nên mới chậm trễ một ít thời gian.
Long Tiêu Diêu xem qua tài liệu một chút, chính là mười loại mà hắn cần. Không có người khác tham gia đấu giá, hắn CŨNG không so đó có nên tăng thêm một số linh thạch hay không, trực tiếp thu hồi tài liệu trên bàn đấu giá đồng thời VUNG tay lên. Bộ cổ bảo thuộc tính Thổ kia chậm rãi bay về phía Địa Giao Long.
Địa Giao Long đưa tay bắt lấy vài món cổ bảo, sau khi nhìn kỳ một phen vừa lòng xoay người rời đi. Đối với hắn mà nói, những tài liệu quý hiếm kia tuy không dễ tìm nhưng bởi vì không biết luyện khí, có để trong tay cũng không có lợi gì, về phần ba loại tài liệu vay mượn, sau khi về tộc tự nhiên có thể sưu tập đến từ những người đời sau, đối với hắn tự nhiên không thành vấn đề.
Thẳng đến khi Hội giao dịch chấm dứt. Long Tiêu Diêu chỉ ra tay một hai lần nữa, đương nhiên CŨNG là tài liệu mà hắn cần để luyện chế Chu Thiên Kiếm Trận. Tuy rằng tài liệu đáy biển mà kiếm trận cần đến còn thiếu vài loại nhưng lần này có thể có thu hoạch lớn như vậy đã khiến hắn hết sức vừa lòng, thậm chí thầm quyết định có cơ hội sẽ tiếp tục tham gia loại Hội giao dịch này.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu CŨNG biết lần này hắn quá mức khoa trương. Hắn đương nhiên hiểu đạo lý “Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội”. Ở trước mặt tài phú thật lớn, căn bản không có phân chính tà gì. Chỉ cần có khả năng, những người khác tất nhiên sẽ giết người đoạt bảo không chút do dự.
Khi Long Tiêu Diêu từ đại sảnh giao dịch truyền tống đến Quản Lý Điện đã cảm giác được có ít nhất mười đạo thần thức cường đại tập trung trên người hắn, không khỏi âm thầm cười khổ. Hắn không chút ngừng lại lập tức truyền tống tới Thiên Tinh Chủ Đảo. Sau đó, hắn lại trực tiếp truyền tống, lần này là truyền tống tới đất liền.
Long Tiêu Diêu đi ra khỏi Truyền tống trận ở đất liền, sau khi bay được một đoạn lập tức trốn vào trong lòng đất rồi độn địa hướng về phía Tây nam. Ngay khi hắn rời đi không được một chén trà nhỏ, Truyền tống trận trước sau xuất hiện hơn chục tu sĩ, hơn nữa đều là đại tu sĩ tu vi Phi Thăng Kỳ.
Bởi vì lần này Long Tiêu Diêu trao đổi đều là các loại tài liệu hiếm quý, những người truy tung tới đều là tu sĩ nhân loại. Bọn họ từ Hội giao dịch một đường đuổi tới đất liền lại phát hiện mất dấu Long Tiêu Diêu. Nhưng lần này vật phẩm hắn thu hoạch thật sự quá mê người, tổng giá trị tuyệt đối không kém tài sản của một đại phái tu tiên bình thường khiến đại tu sĩ đuổi tới không chịu buông tha.
Vì thế, mười mấy vị đại tu sĩ tới từ Ngoại Hải phần lớn ở lại đất liền, tiếp tục tìm kiếm tung tích Long Tiêu Diêu. Tuy rằng tu sĩ trông coi Truyền tống trận đều không nhìn ra tu vi của những đại tu sĩ này nhưng nhiều đại tu sĩ như vậy đột nhiên quang lâm và lưu lại đất liền lập tức khiến đại phái tu tiên đất liền chú ý, tạo thành chấn động thật lớn trong Tu Tiên giới đất liền.
Trong một năm sau đó, mấy đại phái tu tiên đất liền đạt thành hiệp nghị với vài vị đại tu sĩ Ngoại Hải, treo giải thưởng tìm kiếm Long Tiêu Diêu ở đất liền, khiến hắn lại trở thành nhân vật nổi tiếng được Tu Tiên giới chú ý.
Mà Long Tiêu Diêu trong thời gian một năm này một mực ở trong một phường thị loại nhỏ cách Truyền tống trận Ngoại Hải một vạn dặm. Ngày đó khi hắn từ độn ra vài trăm thước dưới đất liền biến ảo thành một lão già Trúc Cơ bậc trung, một mực bay thẳng hướng Tây nam, vốn hắn tính đi phường thị Vương gia tránh né một đoạn thời gian, cuối cùng lại thay đổi chủ ý.
Long Tiêu Diêu không muốn giao phó an toàn bản thân cho người khác. Nếu ích lợi đủ mê người, hắn tin tưởng phường thị Vương gia cũng sẽ bán đứng hắn, thậm chí còn có thể ra tay giết người đoạt bảo. Hắn cũng từng cân nhắc tìm một vùng núi hoang dã bí mật để ẩn tu nhưng lại sợ dưới sự tìm kiếm của đại tu sĩ, vị trí bí mật cỡ nào cũng khó thể giấu được thần thức của họ, ngược lại càng dễ khiến cho người điều tra chú ý.
Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất. Cuối cùng phường thị mà hắn lựa chọn này do ba gia tộc dạng nhỏ và vừa mở ra. Trong ba gia tộc này tu vi cao nhất cũng chỉ là Kim Đan Kỳ, tu vi của người kinh doanh phường thị và khách hàng thường lui tới cơ bản đều là Trúc Cơ Kỳ trở xuống. Hắn không sợ có người phát hiện thần thông Huyễn hóa của hắn, cũng không cần phải lo có tu sĩ bậc cao xuất hiện.
Thân phận của Long Tiêu Diêu ở nơi này là một lão già Trúc Cơ bậc thấp, mở một cửa hàng phù lục. Sau khi hắn có được Thượng cổ Phù Lục Bí Tịch và ngọc phù thì vẫn tính toán tăng cường nghiên cứu phù lục. Bởi vì Thượng cổ Phù Lục Bí Tịch đều dùng văn tự thượng cổ và phù văn viết thành, hiện tại hắn còn không thể đọc hiểu nhưng nghiên cứu phù lục hiện đại cũng có trợ giúp đối với việc hiểu biết phù lục thượng cổ.
Dĩ vãng Long Tiêu Diêu chỉ máy móc vẽ theo phù lục mẫu sẵn có, lần này tĩnh tâm nghiên cứu mới có hiểu biết sâu hơn về phù văn. Phù văn cơ sở của phù lục hiện đại có chừng hơn một ngàn cái, phù lục chính là do phù văn cơ sở trải qua tổ hợp, biến hóa bất đồng. Có một số còn phối hợp với đồ hình tạo thành công hiệu đặc thù.
Nhưng bí tịch phù lục hiện đại mà Long Tiêu Diêu có được chú giải về phù văn cơ sở CŨNG không kỹ càng tỉ mỉ, chỉ là có mẫu của các loại phù lục. Hiện tại hắn tĩnh tâm nghiên cứu mới phát hiện dấu vết của phù văn cơ sở trong phù lục, chỉ là đại đa số phù văn đều có biến dị khiến hắn cũng không thể nhận ra rốt cục phù văn cơ sở là cái gì.
Long Tiêu Diêu chỉ đành phải bắt đầu mò mẫm từ phù lục đơn giản cơ sở nhất. Phù lục càng đơn giản càng có thể lộ ra diện mục vốn có của phù văn cơ sở. Mà từ công hiệu của phù văn cơ sở suy tính ra lại so sánh công năng tổ hợp và biến dị với phù lục cao cấp, dù hắn còn không thể hoàn toàn xác nhận diện mục vốn có của phù văn cơ sở nhưng cũng dần dần có lĩnh ngộ.
Trong quá trình nghiên cứu phù lục tự nhiên Long Tiêu Diêu cũng vẽ đại lượng phù lục cấp thấp, thậm chí còn thử thay đổi và sáng tạo mới. Phù lục cấp thấp tương đối đều rất đơn giản, bình thường đều do khoảng ba phù văn tạo thành, có thể phát huy cũng chỉ là công năng của phù văn cơ sở nhất, cho nên cũng dễ dàng lần mò ra diện mục vốn có của phù văn cơ sở.
Nhưng sự phức tạp của phù lục lại vượt xa sự tưởng tượng của Long Tiêu Diêu. Tuy rằng hắn tự nhận đã mò mẫm ra bản chất của một số phù văn cơ sở nhưng lại chỉ có thể làm được là vẽ phù lục thuần thục hơn, thậm chí uy lực của phù lục so với nguyên lai có tăng trưởng. Mà hắn thử thay đổi phù lục đều chấm dứt bằng thất bại, phù lục căn bản không thể tạo thành công hiệu quả gì.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu lại không hề thất vọng. Tuy rằng trải qua mấy chục lần thất bại nhưng lại thấy được một tia hy vọng. Trong quá trình vẽ phù lục hắn dần dần phát hiện ra một ít manh mối thất bại khiến hắn càng ngày càng cảm nhận được sự thâm ảo của phù lục.