Long Tiêu Diêu nhìn thấy Mê Trận mất đi tác dụng, trong lòng không khỏi thầm kêu khổ. Hắn có thể giết chết yêu cầm cấp sáu, chủ yếu chính là đối thủ linh trí không cao, giúp hắn ở dưới phụ trợ của Pháp trận có thể mặc sức ra tay công kích. Mà nếu mất đi sự che chắn của Pháp trận, chỉ dựa vào thực lực của bản thân mật đối mặt đánh với một con linh cầm cấp sáu, tính khả năng thắng lợi của hắn có thể sẽ không vượt qua ba thành.
Long Tiêu Diêu không dám chậm trễ, lập tức điều khiển Bắc Đẩu Kiếm phát động công kích. Đối mặt với linh cầm có thuộc tính băng, hắn đương nhiên không thể lựa chọn pháp khí thuộc tính hỏa để tiến hành công kích; đồng thời, tay phải hắn điểm ra một chỉ quyết, thi triển ra Cự Kiếm Thuật là Pháp kỹ thuộc tính kim của Trúc Cơ bậc cao, một thanh biến ảo phi kiếm dài hơn một thước bay tới đâm vào hướng bạch ưng.
Bạch ưng phát ra một tiếng kêu lanh lãnh cao vút, hai cánh vỗ mạnh phóng ra một luồng phong đoàn nghênh đón biến ảo phi kiếm; đồng thời trong miệng phun ra một đạo băng đối phó với lôi điện; cùng một lúc nó còn dùng hai trảo đánh loạn vào Bắc Đẩu Kiếm, nhưng tạm thời nó cũng không thể tiếp tục công kích kết giới Pháp trận.
Phong đoàn đón nhận biến ảo phi kiếm, phi kiếm giống như cát đất, không ngừng bị gió mạnh thổi tiêu tán, thu nhỏ lại, cuối cùng lại hoàn toàn biến mất không thấy; mà lôi điện cũng đồng thời bị băng làm tan rã; về phần Bắc Đẩu Kiếm bay đến trước thân mình bạch ưng, vừa tiến vào trong không gian phong đoàn do hai cánh của bạch ưng hình thành, tốc độ lập tức giảm chậm lại trên diện rộng, thoáng chốc cũng bị bạch ưng dùng hai trảo trước sau đánh bay đi.
Long Tiêu Diêu thấy thế, đối với thực lực cực mạnh của con Kim Tình Tuyết Ưng này không ngừng luống cuống than thầm. Yêu thú bởi vì phẩm loại bất đồng, thực lực chênh lệch rất lớn, giống như Kim Xà tuy chỉ có cấp ba, nhưng đối phó với yêu thú, độc trùng cấp bốn bình thường cũng không thành vấn đề.
Con Kim Tình Tuyết Ưng này thuộc loại linh cầm biến dị Song thuộc tính, thực lực của bản thân nó vốn đã cao hơn xa các loại yêu cầm khác, mà đôi mắt ưng của nó không ngờ lại có thể không bị ảnh hưởng của Mê Trận. Hiện giờ, Long Tiêu Diêu cảm thấy cho dù mình có tiếp tục chiến đấu, phần thắng cũng chỉ còn không tới một thành.
Long Tiêu Diêu đột nhiên linh cơ vừa động, tạm thời đình chỉ công kích, nói với bạch ưng:
- Kim Tình Tuyết Ưng! Chúng ta làm một khoản giao dịch, thế nào?
Bạch ưng tuy chỉ là cấp sáu, nhưng nó vốn thuộc loại linh cầm, linh trí hơn xa các loại yêu cầm khác, đương nhiên cũng có thể hiểu được lời nói của Long Tiêu Diêu. Nhưng nó cảm thấy rằng kỹ năng cùng động tác võ thuật của Long Tiêu Diêu này chỉ chậm chạp và đẹp mắt, nên nó khinh thường liếc mắt nhìn Long Tiêu Diêu một cái, rồi phát ra một tiếng kêu to cao ngạo.
Long Tiêu Diêu nhìn ra ý của bạch ưng, cũng không vì vậy mà tức giận. tiếp tục nói:
- Tuyết ưng! Ta biết ngươi là vương giả ở nơi này, nhưng ngươi cứ định vĩnh viễn ở lại chỗ này sao? Ngươi hẳn là biết, ở trong vùng không gian này, ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua cấm chế, cả đời cũng chỉ có thể dừng lại ở cảnh giới cấp sáu.
Bạch ưng nguyên vốn cho rằng Long Tiêu Diêu là định kéo dài thời gian, căn bản không để ý tới hắn, một lần nữa vung hai trảo chộp vào kết giới Pháp trận. Nhưng khi bạch ưng nghe rõ mấy câu nói này, đột nhiên dừng lại động tác của hai trảo, đôi mắt ưng sắc bén của nó nhìn chòng chọc vào Long Tiêu Diêu, dường như là định nhìn thấu trong hồ lô của hắn là bán thuốc gì.
Long Tiêu Diêu nhìn thấy bạch ưng ngưng lại động tác, lập tức đánh ra một đạo pháp quyết, chủ động huỷ bỏ Pháp trận, thu hồi hai khối trận bàn. Bạch ưng thấy thế CŨNG vẫn chưa nhân cơ hội bay đi, ngược lại dừng ở trước mặt Long Tiêu Diêu khoảng hơn ba thước, nhìn chằm chằm vào Long Tiêu Diêu. Sau một lúc lâu, trong đầu Long Tiêu Diêu đột nhiên vang lên tiếng truyền âm của bạch ưng:
- Giao dịch cái gì?
Long Tiêu Diêu mỉm cười nói:
- Tuyết Ưng! Ta có thể mang theo ngươi ra khỏi phiến không gian này, nhưng mà, ngươi phải đưa ta một giọt tinh huyết bản mạng.
Đôi tròng mắt Tuyết Ưng xoay chuyển một hồi, dường như có chút không tin tưởng, hỏi:
- Ngươi làm thế nào có thể mang ta ra ngoài?
Long Tiêu Diêu CŨNG không nói thêm cái gì, mà chỉ gọi ra Kim Xà cùng Tiểu Hồ, rồi nói:
- Ngươi thấy đó, chúng nó ở trong không gian của ta, có thể tự do ra vào phiến không gian này. Nếu ta thu ngươi vào trong không gian đó, tự nhiên có thể mang theo ngươi ra khỏi nơi này.
Yêu cầm là trời sinh đối đầu của loài rắn nhưng Kim Xà thuộc loại Long tộc nên CŨNG không bị khí tức của tuyết ưng áp chế, ngược lại Tiểu Hồ vừa nhìn thấy Tuyết Ưng liền lộ ra vẻ mặt sợ hãi. Thì ra, bộ tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ thần kỳ nhất chính là thần thông Huyễn Hóa, cho nên đối với hết thảy chủng tộc có thể nhìn thấu biến ảo của nó, bẩm sinh đều sợ hãi.
Long Tiêu Diêu thấy thế, lập tức ôm Tiểu Hồ trong tay an ủi nó một phen, sau đó, thu hồi Tiểu Hồ và Kim Xà vào trong không gian Vạn Thú Lệnh.
Đôi tròng mắt của Tuyết Ưng xoay tròn loạn chuyển một lúc, dường như đang tính toán lợi hại của giao dịch, một lát sau. Tuyết Ưng truyền âm nói:
- Đồng ý giao dịch!
Ngay sau đó, Tuyết Ưng dùng hữu trảo cào trên đỉnh đầu mình một cái, một giọt chất lỏng trong suốt trắng như tuyết liền từ trên đỉnh đầu của nó bay ra, lơ lửng ở giữa không trung. Long Tiêu Diêu vội khống chế Vạn Thú Lệnh thu hồi giọt tinh huyết bản mạng kia, đồng thời nói với Tuyết Ưng:
- Tuyết Ưng! Sau khi ngươi tiến vào không gian, không được thương tổn hai đồng bạn của ta.
Nhìn thấy Tuyết Ưng gật gật đầu thật nhân cách hoá. Long Tiêu Diêu mới yên tâm thu Tuyết Ưng vào bên trong không gian Vạn Thú Lệnh. Hắn cùng với Tiểu Hồ cùng Kim Xà đều có ký kết huyết khế quan hệ, nếu chúng nó bị công kích, hắn lập tức có thể cảm nhận được, cho nên hắn cũng không lo lắng nhiều lắm.
Sau đó, Long Tiêu Diêu một lần nữa bố trí Pháp trận, lập tức bắt đầu hấp thu giọt tinh huyết bản mạng của Tuyết ưng. Tuyết ưng vốn là linh cầm cường đại, hơn nữa, lại là tinh huyết bản mạng, đương nhiên hắn thu vào một trong chủ huyệt: huyệt Tinh Minh.
Sau khi Long Tiêu Diêu hấp thu xong toàn bộ giọt tinh huyết bản mạng của Kim Tình Tuyết Ưng, hắn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng phát hiện mình lại thừa kế thần thông Thần Mục Kim Tình của tuyết ưng, có thể nhìn thấu hết thảy biến ảo, ẩn nấp cùng mê hoặc, được xưng là Chân Thực Nhãn, có thể nhìn xuyên qua bản chất chân thật của hết thảy.
Kim Tình Tuyết Ưng vừa rồi đúng là dựa vào thần thông Thần Mục Kim Tình, mới không bị vây khốn trong Mê Trận. Hiện giờ, Long Tiêu Diêu có thần thông này đương nhiên có thể không bị ảnh hưởng của mê trận, ảo trận, thậm chí thần thông Hồ MỊ và Huyễn Hóa của Cửu Vĩ Thiên Hồ, cùng với thần thông Huyễn Vựng của lão Bạng, cũng có thể chống đỡ được.
Hơn nữa, Long Tiêu Diêu còn nhờ hấp thu tinh huyết bản mạng của Kim Tình Tuyết Ưng mà có được băng linh căn cấp bốn, phong linh căn cũng đạt tới trạng thái cấp hai đỉnh phong.
Sau khi Long Tiêu Diêu hấp thu xong tinh huyết bản mạng của Tuyết Ưng, hắn bắt đầu đi tới hướng khu vực trung tâm Lạc Nhật Sơn Mạch. Hắn tiến vào Lạc Nhật Sơn Mạch đã gần ba chục ngày, hấp thu thú hồn theo yêu cầu của Trúc Cơ Kỳ cũng chỉ còn thiếu một cái chủ huyệt và năm huyệt đạo bình thường, hắn có thể chậm rãi tìm kiếm yêu thú thích hợp để hấp thu.
Yêu cầm trên bầu trời tuy rằng còn có không ít, nhưng Vạn Thú Tiên Kinh mỗi loại yêu thú chỉ có thể hấp thu một lần, mà hiện tại yêu cầm vần vũ trên không trung kia đều là chủng loại thú hồn hắn đã từng hấp thu, không thể hấp thu thêm nữa, hắn cùng chỉ có thể chậm rãi tìm kiếm chủng loại mới.
Nhưng Long Tiêu Diêu lo lắng thời gian chậm trễ quá dài, Tụ Ngưng Thảo ở phạm vi phía ngoài khu vực trung ương đã bị hái hết, nếu hắn bất đắc dĩ phải tiến vào khu vực trung tâm sâu nhất, chỉ sợ tính nguy hiểm cũng sẽ nhân lên. Mà hắn ít nhất cũng phải thu được một cây Tụ Ngưng Thảo để đổi lấy hai viên Ngưng Đan, lưu lại cho mình và Bạch Như Ngọc sau này Kết Đan sử dụng.
Long Tiêu Diêu đương nhiên không dám phi hành trên không trung, đó là phạm vi thế lực của yêu cầm, với thực lực của yêu cầm cấp sáu, nếu không có hỗ trợ của Pháp trận, một chọi một hắn cũng không có phần thắng lớn lắm, huống chi xoay quanh trên không trung kia đều không phải là một con yêu cầm, hắn cũng không muốn tự tìm phiền toái cho mình.
Long Tiêu Diêu ở dưới che chắn của rừng cây rậm rạp, một ngày liền bay đến khu vực trung ương trụi lủi trống hoác kia, nhưng ngay lúc hắn định bay tiếp về phía trước, thân thể đột nhiên không khống chế được rơi xuống phía dưới.
-o0o-