Hiện giờ Hàn Tuyền chính là sở chỉ huy lâm thời của Huyền Không Phái trong cuộc chiến Tuyết Nguyên Sâm Lâm. Chỉ vì trận chiến này ước định đại tu sĩ không được tham chiến cho nên đa số nơi này là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ và Kim Đan Kỳ. Mà tên đại tu sĩ tọa trấn nơi này cũng tạm thời quay lại môn phái, tránh khiến đối phương hiểu lầm, làm cho chiến tranh thăng cấp.
Không có đại tu sĩ tọa trấn, đối với Long Tiêu Diêu mà nói thì tiến vào Hàn Tuyền như đi vào chỗ không người. Hắn vẫn chưa trực tiếp khiêu chiến mà lặng lẽ độn địa, nhằm về phía Hàn Tuyền. Vạn Niên Huyền Băng vô cùng kiên cố, rất khó thu đi, cần tiêu phí không ít thời gian cho nên hắn chưa tính kinh động Huyền Không Phái mà muốn thu đi Vạn Niên Huyền Băng và Băng Phách Thụ rồi mới tính tiếp.
Vì nhiệt độ ở Hàn tuyền cực thấp, gần như không có tu sĩ nào chịu đựng nổi. Dù là đại tu sĩ, nếu không tu luyện công pháp băng hệ thì cũng khó có thể chịu đựng nổi băng hàn ở Hàn Tuyền. Do đó, Hàn Tuyền chỉ bố trí một pháp trận phòng hộ bên ngoài, bên trong gần như không bố trí tầng phòng hộ nào.
Long Tiêu Diêu từ lúc kết anh đã trải qua việc ngâm thân thể trong Hàn Tuyền, hiện tại càng không sợ hãi băng hàn nơi này. Hắn không nhổ đi Băng Phách Thụ vì xung quanh nó có pháp trận phòng ngự. Tuy rằng pháp trận này không thể ngăn cản hắn nhưng nếu Băng Phách Thụ bị nhổ đi, khẳng định sẽ kinh động tới Huyền Không Phái. Nếu đại tu sĩ tới đây, tất nhiên sẽ khiến hắn rất phiền toái trong việc thu thập Vạn Niên Huyền Băng.
Long Tiêu Diêu trực tiếp tiến vào ngọn nguồn của Hàn Tuyền, nơi đó có năm khối Huyền Băng thật lớn. Tuy nhiên, Huyền Băng hợp làm nhất thể với nham thạch dưới đáy, chỗ liên tiếp căn bản không thể tách ra. Nếu dùng thần thông đại tu sĩ để mạnh mẽ nhổ ra Huyền Băng thì chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ, sẽ khiến những tu sĩ canh gác ngoài Hàn Tuyền phát hiện ra.
Tuy nhiên, điều này không thể làm khó được Long Tiêu Diêu. Hắn lập tức gọi ra Phệ Linh Trùng, để chúng nó cắn nuốt phần nối liền giữa nham thạch và Huyền Băng. Hiện tại, Phệ Linh Trùng đã tấn chức cấp mười, dù thôn phệ Huyền Băng cũng có chút thoải mái. Ba mươi sáu con Phệ Linh Trùng chỉ dùng hơn một canh giờ đã tách ra được một khối Huyền Băng rồi. Mà trước đây, những con Phệ Linh Trùng này mất hơn sáu mươi ngày mới cắt đứt được gần một nửa Huyền Băng.
Lần này, Long Tiêu Diêu cũng không khách khí, tiêu phí hồi lâu đã thu đi toàn bộ năm khối Huyền Băng, sau đó mới thẳng tiến tới Băng Phách Thụ.
Xung quanh Băng Phách Thụ có pháp trận bảo hộ nhưng Long Tiêu Diêu dùng Phá Tự Phù, thoải mái xuyên qua kết giới này. Băng Phách Thụ đã sinh trưởng gần vạn năm ở Hàn Tuyền nhưng vẫn chỉ cao hơn một trượng, thậm chí cành lá vẫn hoàn toàn giống như khi lần đầu tiên kết quả mấy ngàn năm trước, không hề có dấu hiệu lớn lên.
Rễ cây của Băng Phách Thụ cũng chỉ tiến sâu vào trong lòng đất mấy thước, hấp thu năng lượng băng hàn của Hàn Tuyền mà sinh trưởng. Long Tiêu Diêu CŨNG không dùng đao kiếm cắt đi phiến thổ địa này mà cách không chụp ra một trảo, không trung lập tức xuất hiện một cự thủ khổng lồ, to chừng mười trượng. Cự thủ này chụp một cái xuống phía dưới, lập tức ôm lấy một phiến đất lớn tới mười thước VUÔNG và cả Băng Phách Thụ lên.
Băng Phách Thụ trong cự thủ này chỉ giống như một bụi cỏ nhỏ, bộ rễ cũng không có chút hao tổn nào. Sau đó, Long Tiêu Diêu thu Băng Phách Thụ vào trong Vạn Thú Lệnh, trồng nó ở bên cạnh một Hàn Tuyền hắn vừa tạo ra từ Vạn Niên Huyền Băng.
Long Tiêu Diêu thu lấy Băng Phách Thụ tất nhiên tạo ra động tĩnh thật lớn. Pháp trận phòng ngự quanh Băng Phách Thụ đã bị cự thủ kia đánh cho tan nát, lập tức kinh động những tu sĩ của Huyền Không Phái thủ hộ Hàn Tuyền. Tuy nhiên, hắn nếu đã muốn lấy đi toàn bộ thì tất nhiên cũng sẽ không hề sợ hãi những tu sĩ đang đồn trú quanh Hàn Tuyền của Huyền Không Phái.
Thân hình Long Tiêu Diêu nhoáng lên đã xuất hiện ở vách núi, nơi cửa sơn động tiến vào Hàn Tuyền. Lúc này, vì trong sơn động nổi lên động tĩnh rất lớn, những đệ tử trấn thủ Hàn Tuyền đều đi tới nơi này, trong đó tất nhiên gồm cả tên tu sĩ Nguyên Anh Kỳ phụ trách trấn thủ nơi này. Đây cũng là một trong hơn ba mươi Nguyên Anh trưởng lão của Huyền Không Phái tham gia đại chiến Tuyết Nguyên Sâm Lâm lần này.
Long Tiêu Diêu tuy rằng không đặt những người này trong mắt nhưng nhìn thấy trận thế này cũng phải âm thầm cảm thán về nội tình thâm hậu của đại phái siêu cấp.
Bởi vì Long Tiêu Diêu không che dấu tu vi, những tu sĩ Nguyên Anh Kỳ nhìn thấy hắn đều nhận ra hắn đã là đại tu sĩ, tự nhiên không có ai tiến lên chịu chết. Chỉ có tên Nguyên Anh Kỳ quản lý nơi này không thể trốn tránh trách nhiệm, phải tiến lên thi lễ nói:
- Không biết tiền bối là cao nhân môn phái nào, dựa theo ước định của Giới tu tiên thì tiền bối không nên ra tay đối với chúng ta.
Long Tiêu Diêu cười lạnh một tiếng nói:
- Ta không có môn phái, cũng không quản ước định gì. Ta lần này tới Huyền Không Phái chính là tính một món nợ cũ. Hắc Thổ Tam Tông và Trường Bạch Kiếm Phái chính là bị ta diệt trừ, ta cũng không ngại diệt sát toàn bộ các ngươi. Hiện tại, ta cho các ngươi một cơ hội, lập tức lưu lại tất cả nhẫn trữ vật, trong vòng mười tức rời đi, đồng thời vĩnh viễn thoát ly Huyền Không Phái. Nếu không, lần sau bị ta gặp phải thì mạng của các ngươi cũng mất!
Hắc Thổ Tam Tông và Trường Bạch Kiếm Phái bị diệt là một đại sự, chấn động toàn bộ Thần Châu Đại Lục, không ai không biết. Dù không ai biết là do người nào ra tay nhưng hung danh sớm đã chấn nhiếp toàn Giới tu tiên. Hiện tại nghe Long Tiêu Diêu nói lời này, những tu sĩ nơi đây sao dám phản kháng, sắc mặt đều tái nhợt. Bọn họ lập tức tháo ra nhẫn trữ vật hoặc túi trữ vật rồi lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời đi.
Long Tiêu Diêu không phải vì sợ hãi Huyền Không Phái mà không thi triển sát thủ. Chỉ là sau khi du lịch tới Bạch Như Ngọc, hắn đã thay đổi nhân sinh quan. Những tu sĩ Huyền Không Phái này đạt tới trình độ hôm nay cũng không tệ. Chuyện hắn bị bán đứng mấy trăm năm trước khẳng định những người nơi này không có tư cách tham dự. Tu vi cao nhất của số này chỉ là Nguyên Anh cao giai, dù năm đó đã gia nhập Huyền Không Phái cũng không có tư cách tham dự quyết sách cho nên vẫn lưu lại một cơ hội cho bọn họ. Đương nhiên, nếu những người này vẫn quay lại Huyền Không Phái, lần sau hắn tất nhiên sẽ giết sạch, tuyệt bất dung tình.
Tu sĩ Huyền Không Phái vội vàng rời đi, tay phải Long Tiêu Diêu vung lên, thu lấy tất cả nhẫn trữ vật và túi trữ vật rồi mới biến thành một tên tu sĩ Nguyên Anh sơ giai, chậm rãi bay về phía nơi Huyền Không Phái trú chân.
Chiến lược đối phó với Huyền Không Phái của Long Tiêu Diêu cũng giống như lần đối phó Trường Bạch Kiếm Phái. Hắn biết với lực một người căn bản không thể trực diện đối kháng với đại phái siêu cấp Huyền Không Phái. Nhưng hắn có thể xuống tay với những người Huyền Không Phái phái ra ngoài và tài nguyên bên ngoài của nó. Chỉ cần Huyền Không Phái không co đầu rụt cổ, chỉ dám ở môn phái mà không đi ra ngoài thì cuối cùng Huyền Không Phái cũng không thể tránh thoát kết cục bị diệt vong.
Mục tiêu của Long Tiêu Diêu lúc này chính là phường thị của Huyền Không Phái, sau đó là phân nhánh của chúng ở Trường Bạch Sơn. Tuy Huyền Không Phái còn có một ít tài nguyên khác, nhưng cũng khá nhỏ, bình thường chỉ để những đệ tử cấp thấp trong môn phái quản lý. Hắn tạm thời bỏ qua những sản nghiệp đó.
---o0o---