Mục lục
[Dịch] Thú Thần Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thì ra, ngay khi Long Tiêu Diêu giết chết ba tên đại tu sĩ của Thanh Mộc Tông, lập tức môn phái này phát hiện ra, tên đại tu sĩ đóng ở Thanh Mộc Tông lập tức thông báo cho hai phái còn lại, cùng lúc đó hắn dẫn các tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên chạy tới Hắc Thổ Tông. Thái thượng đại trưởng lão Phi Thăng Kỳ cấp năm cũng đã ngã xuống, hắn lưu lại phòng thủ tại môn phái chẳng phải là chịu chết sao, chỉ đành buông tha nơi đóng quân này mà thôi.

Bách Trận Môn cũng chiếm được tin tức, bọn họ tự tin vào uy lực cường đại của trận pháp, chỉ triệu hồi toàn bộ đệ tử vào trong nội môn, co đầu rút cổ tử thủ bên trong đại trận hộ phái.

Long Tiêu Diêu cũng không làm khó các tu sĩ cấp thấp này, khi hắn đuổi tới phường thị Bách Trận Môn, thì toàn bộ cửa hàng tại đây đã đóng cửa, các đệ tử cũng đã rút toàn bộ vào trong môn phái. Hắn thấy đại trận hộ phái của Bách Trận Môn có uy lực cường đại, đối phương lại đã có chuẩn bị sẵn, tạm thời không có cơ hội động thủ, chỉ đành quay về Hắc Thổ Tông.

Hắc Thổ Tông cùng đóng cửa không ra ngoài, đại trận hộ phái của bọn họ là được lập ra sau này, chỉ có vị trí trung tâm tòa cổ Bi mới là trận pháp phòng ngự của tu sĩ thượng cổ. Tuy nhiên, hiện tại Hắc Thổ Tông đã toàn diện đề phòng, Long Tiêu Diêu vẫn chưa tìm được cơ hội động thủ. Vì thế, hắn cũng không sốt ruột nữa, mà dừng lại ở Hắc Thổ Sâm Lâm, cách Hắc Thổ Tông tầm trăm dặm, chờ cơ hội.

Để duy trì đại trận hộ phái thì phải tiêu hao năng lượng khổng lồ, Long Tiêu Diêu căn bản không sốt ruột, hắn chỉ cần đợi tới khi đối phương hao hết linh thạch chống đỡ trận pháp là được. Mà hắn lại linh hoạt tự do, coi Hắc Thổ Sâm Lâm làm nơi ẩn tu, không có chút áp lực nào, cũng không ảnh hưởng tới tu luyện.

Nhìn cường địch khi xưa đang phải chịu giày vò, sợ hãi, Long Tiêu Diêu lại càng không nóng vội, hắn trước tiên xem xét nhẫn trữ vật của ba đại tu sĩ Thanh Mộc Tông. Thanh Mộc Tông là môn phái luyện đan lớn trên Tu Tiên giới, tất nhiên sẽ không thiếu linh thạch, tài sản của ba vị đại tu sĩ này đạt tới hơn mấy ngàn vạn linh thạch.

Đương nhiên, thứ Long Tiêu Diêu thấy có giá trị nhất vẫn là thượng cổ Đan Kinh; đan dược cấp cao và linh thảo cũng có một ít nhưng không đủ để hắn thấy hứng thú; còn có mười mấy cái ngọc giản, phân biệt là công pháp, Đan Kinh, đan phương các loại; các vật phẩm khác thì không thể khiến hắn vừa lòng, chỉ có ba kiện Tiên bảo, nhất là Thu Bảo Hồ Lô còn khiến hắn tương đối vừa ý, liền nhỏ máu luyện hóa luôn. Tiếp theo, Long Tiêu Diêu ở lại nơi này tu luyện và chờ đợi.

Đảo mắt đã trôi qua mấy tháng, đại trận hộ phái của Hắc Thổ Tông cũng không tạm dừng lần nào, mà các tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên của Hắc Thổ Tông cũng chưa từng đi ra ngoài, thể hiện ra bộ dạng phong bế môn phái trong thời gian dài. Hắc Thổ Tông cũng không đi cầu viện bên ngoài, nhưng tin tức Thanh Mộc Tông gần như bị toàn diệt đã sớm truyền ra, ấy vậy lại không có môn phái tu tiên này nguyện ý nhúng tay vào việc này.

Huyền Không Phái cũng nhận được truyền âm cầu viện, cũng biết là năm đó đã bị Hắc Thổ Tông dụ dỗ, bắt phải cùng nhau truy nã Long Tiêu Diêu. Năm đó, rõ ràng bọn họ có cơ hội mời chào thiên tài này, hiện giờ lại trở thành cường địch, Huyền Không Phái đã sớm thầm nghiến răng, nghiến lợi, làm sao có thể huy động nhân thủ mà đi cứu viện được?

Hơn nữa, Huyền Không Phái không giống với hai môn phái còn lại tại Hắc Thổ Sâm Lâm, họ là môn phái tu tiên siêu cấp, cũng không cho rằng Long Tiêu Diêu sẽ tìm bọn họ phiền toái, cho nên, bọn họ cũng không phải đi tìm đồng minh làm gì, chỉ định đứng một bên xem náo nhiệt.

Hắc Thổ Tông đã lập phái gần vạn năm, chiếm cứ tài nguyên tu tiên không tồi chút nào, của cải khá nhiều, ngay cả mở ra đại trận hộ phái trong mấy tháng cũng không thành vấn đề. Loại phong tỏa này đối với tu tiên giả thì mang áp lực tâm lý nhiều hơn mà thôi, trừ những đệ tử Luyện Khí Kỳ thì những người khác căn bản không cần ăn uống, chỉ cần có đủ nguồn năng lượng duy trì trận pháp vận hành thì bọn họ vẫn có thể phòng thủ được.

Nhưng mà linh thạch mỗi ngày một hao đi, cho dù Hắc Thổ Tông có nguồn lực phong phú thì cũng khó chịu đựng được trong thời gian dài; mà các đệ tử Luyện Khí Kỳ vì sớm không có thực vật bổ sung nên đã giải tán toàn bộ, nhận được lệnh ra ngoài lịch lãm, chỉ có một số ít đệ tử có tư chất thật tốt thì mới ở lại, dùng ích Cốc Đan tiếp tục kiên trì.

Mấy tháng qua đi, rốt cuộc Hắc Thổ Tông cũng mất kiên nhẫn, bọn họ bắt đầu thử phái ra đệ tử. Long Tiêu Diêu vẫn chưa để ý tới đệ tử Trúc Cơ Kỳ và Kim Đan Kỳ, nhưng khi Hắc Thổ Tông phái tu sĩ Nguyên Anh Kỳ ra phường thị thì hắn lập tức ra tay tiêu diệt, kết quả là Hắc Thổ Tông chỉ có thể một lần nữa co đầu rụt cổ lại, không dám phái tu sĩ bậc cao ra ngoài nữa.

Long Tiêu Diêu thấy Hắc Thổ Tông không dám ra ngoài nữa, vì vậy hắn lập tức bay thẳng tới Bách Trận Môn. Môn phái này nổi danh về trận pháp, trận pháp tuy rất quý giá, nhưng lại không thể tùy ý bán ra, chỉ có thể tiêu thụ một chút trận bàn đơn giản, không thể tiết lộ bí mật trung tâm của trận pháp, nếu tất cả mọi người đều biết tới nhược điểm của trận pháp thì nó căn bản không còn giá trị gì nữa.

Bách Trận Môn kiến tạo trận pháp cho các môn phái và gia tộc tu tiên khác thì cũng không lập lại chút nào, nếu không, các môn phái và gia tộc có trận pháp giống nhau sẽ có thể từ phương pháp khống chế trận pháp để tìm ra nhược điểm của trận pháp, tác dụng phòng ngự cũng sẽ giảm xuống một mảng lớn.

Do có nhiều loại hạn chế, nên các đại hình trận pháp của Bách Trận Môn và trận bàn cấp cao rất ít tiêu thụ bên ngoài, may mà giá của chúng rất cao, Bách Trận Môn dựa vào tiêu thụ Tụ Linh Trận và vài loại trận bàn khác, cộng thêm thu nhập khi chiếm cứ tài nguyên tu tiên, dù chưa được coi là giàu có nhưng cũng thuộc loại môn phái bậc trung thông thường.

Tuy nhiên, hiện tại Bách Trận Môn đã khởi động toàn bộ trận pháp hộ phái, liên tiếp tiêu hao linh thạch trong mấy tháng cũng khiến họ đau lòng không dứt. Mà Bách Trận Môn từ đầu tới giờ cũng không phải chịu công kích gì, khiến cho nội bộ môn phái này chia làm hai luồng ý kiến. Một bên cho rằng phải cẩn thận, quyết không thể dẫm vào vết xe đổ của Thanh Mộc Tông; mà một bên thì lại cho rằng tiếp tục kiên trì nữa cũng không có ý nghĩa, nội môn dù có nhiều linh thạch hơn nữa thì tối đa cũng chỉ duy trì đại trận hộ phái trong một năm. Nếu Long Tiêu Diêu định đối phó với Bách Trận Môn thì chờ tới khi đó cũng phải quyết chiến một trận. Nếu sớm hay muộn cũng phải đánh một trận, thì không bằng hiện tại quyết chiến với đối phương, còn có thể tiết kiệm được lượng lớn linh thạch đang bị tiêu hao theo kiểu này.

Cuối cùng, Bách Trận Môn ra quyết định gọi là phương pháp tiêu hao khác, nếu các đệ tử từ Kim Đan Kỳ trở xuống của Thanh Mộc Tông cũng không bị giết thì Bách Trận Môn quyết định lưu lại các đệ tử bậc thấp trong nội môn, còn những người khác thì cùng nhau đi tới Hắc Thổ Tông. Làm vậy chẳng những thực lực hai phái có tăng lên, mặt khác Bách Trận Môn cũng không phải tiếp tục mở đại trận hộ phái nữa, tất nhiên có thể tiết kiệm đại lượng linh thạch.

Bách Trận Môn đã phái ra một đại tu sĩ và hơn mười tu sĩ Nguyên Anh Kỳ đi tới Hắc Thổ Tông rồi, hiện giờ trong nội môn chỉ có bốn đại tu sĩ và hơn ba mươi tu sĩ Nguyên Anh Kỳ, trong đó bao gồm cả Thái thượng Đại trưởng lão Phi Thăng Kỳ cấp bốn. Sau khi đóng lại đại trận hộ phái, tất cả các tu sĩ Nguyên Anh Kỳ trở lên và ba tên tu sĩ Kim Đan Kỳ có tư chất tốt nhất liền cùng nhau xuất phát tới Hắc Thổ Tông.

Long Tiêu Diêu rốt cuộc cũng đợi tới lúc có người rời khỏi phòng hộ của đại trận hộ phái, đương nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua. Hắn đã đoán được ý đồ của Bách Trận Môn, nếu để bọn họ tụ hợp với Hắc Thổ Tông thì sau này sẽ càng thêm phiền toái, đương nhiên hắn sẽ không để bọn họ an toàn rời đi như vậy được.

---o0o---

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK