Long Tiêu Diêu cũng coi như tương đối hiểu biết bí pháp này của Kiếm tu. Lần trước tên Kiếm tu đại tu sĩ cấp ba của Trường Bạch Kiếm Phái kia chính là dùng loại phương pháp này tránh được một kiếp. Hiện giờ Đại trưởng lão này xem như trò cũ diễn lại, làm sao hắn lại không có phòng bị. Một bên hắn khống chế kiếm trận tăng mạnh khống chế kiếm thế và cương khí, một bên nâng tay phải vươn ngón trỏ hướng về Nguyên Anh khẽ điểm. Chính là Càn Khôn Nhất Chỉ của Long tộc.
Kiếm tu dùng Nguyên Anh dung nhập bản mạng phi kiếm có hiệu quả như Thân Kiếm Hợp Nhất có lực công kích sắc bén. Lúc này Đại trưởng lão chính là muốn mượn công kích sắc bén của bản mạng phi kiếm đột phá kiếm trận khống chế, từ đó giành lấy cơ hội chạy trốn. Tuy nhiên Nguyên Anh dung nhập bản mạng phi kiếm, lực phòng ngự vẫn không cao như cũ. Tuy rằng ngoại lực công kích rất khó khiến phi kiếm bị hao tổn nhưng lại có thể chấn thương Nguyên Anh dung nhập trong đó.
Đại trưởng lão sau khi Nguyên Anh dung nhập bản mạng phi kiếm lập tức hướng lên không trung bay đi. Nhưng bản mạng phi kiếm hiện giờ lọt vào uy áp của Chu Thiên Kiếm Trận, tuy rằng vạch ra không gian đọng lại của thiên uy áp lực nhưng tốc độ lại bị giảm trên diện rộng.
Mà cương khí giăng mắc khắp nơi trong kiếm trận lại không ngừng rơi xuống bản mạng phi kiếm. Tuy rằng cương khí không có khả năng tạo thành thương tổn gì đối với phi kiếm nhưng phi kiếm lại run rẩy ngoài ý liệu, linh quang trên phi kiếm cũng cảm đạm rất nhiều, tốc độ chậm lại không ít.
Ngay sau đó, chỉ kình Càn Khôn Nhất Chỉ của Long Tiêu Diêu bắn lên trên thân phi kiếm, phi kiếm lập tức phát ra một tiếng kêu vang, Nguyên Anh dung nhập phi kiếm từ trong phi kiếm hiện ra. Chính là bị uy lực thật lớn của Càn Khôn Nhất Chỉ đánh gãy bí kỹ dung hợp của Đại trưởng lão.
Mất đi sự bảo hộ của bản mạng phi kiếm. Nguyên Anh của Đại trưởng lão trong nháy mắt bị cương khí giăng mắc khắp nơi trọng thương, lập tức bị Long Tiêu Diêu bắt lấy rồi dùng Luyện Hồn Bình thu nguyên thần của Đại trưởng lão. Sau đó, hắn quét dọn chiến trường, lại tiếp tục nghiên cứu cấm phù văn cấm chế trên bia đá.
Là Kiếm tu, uy lực của bản mạng phi kiếm phần lớn phát ra từ kiếm hồn đào tạo. Mà chủ nhân của phi kiếm chết, kiếm hồn tự nhiên cũng tiêu tan, phẩm chất của phi kiếm cũng liền tương tự với Tiên bảo bình thường, đối với Long Tiêu Diêu cũng không có tác dụng quá lớn. Mà hai kiện Tiên bảo phòng ngự đối với hắn mà nói thì có cũng được không có cũng không sao. Lực phòng ngự của Lưu Kim Tháp kém hơn Hắc Thạch Tháp, so với nó giá trị của Cửu Dương Đỉnh đã bị tổn thất còn cao hơn một chút.
Mấy cái ngọc giản của Đại trưởng lão thật ra đối với Long Tiêu Diêu hơi có tham khảo, đương nhiên đều không phải công pháp bình thường, chẳng qua là công pháp Địa giai đỉnh, nhưng xa không bằng Vạn Thú Tiên Kinh mà hắn tu luyện. Tuy nhiên bí kỹ ghi lại trong hai ngọc giản lại khiến hắn có chút hứng thú. Trong đó bao gồm bí thuật Thân Kiếm Hợp Nhất cùng với Linh Hồn Nhiên Thiêu.
Thân Kiếm Hợp Nhất có thể nâng cao lực công kích của phi kiếm ba phần trở lên, đương nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không vận dụng phương thức này tấn công địch. Thi triển loại bí thuật này chỉ có thể dung hợp làm một với bản mạng phi kiếm đã đào tạo ra kiếm hồn, đồng thời không thể cùng lúc điều khiển pháp khí khác. Tuy nhiên hắn cảm thấy loại bí thuật này nếu dùng để phá vây vẫn là phương thức không tồi.
Linh Hồn Nhiên Thiêu tuy rằng có thể phát huy ra uy lực thật lớn nhưng tổn thương quá lớn đối với nguyên thần, đương nhiên Long Tiêu Diêu sẽ không tùy tiện sử dụng. Nhưng hắn vẫn tham khảo một phen, trong đó khiến hắn động tâm chính là phương pháp nguyên thần phân liệt. Chỉ cần nguyên thần đủ cường đại, có được loại bí pháp này có thể có được một phân thân, tương đương với có thêm một tính mạng.
Đương nhiên loại bí thuật này đối với nguyên thần tổn thương là vấn đề không thể tránh khỏi. Hiện giờ Long Tiêu Diêu sẽ không tùy tiện phân liệt nguyên thần, nó sẽ khiến thực lực hắn giảm mạnh, sau này tu luyện sẽ càng thêm khó khăn.
Mười ngày sau, Long Tiêu Diêu rời Hắc Thổ Tông bay đến nơi đóng quân của Trường Bạch Kiếm Phái. Lúc này tu sĩ của Trường Bạch Kiếm Phái đã sớm biết Đại trưởng lão ngã xuống, toàn phái từ trên xuống dưới đều lòng người hoảng sợ, nhưng lại không người dám rời khỏi nơi ở.
Long Tiêu Diêu đi tới trên không, tu sĩ Trường Bạch Kiếm Phái phía dưới lập tức như gặp đại địch nhưng không có ai dám tiến lên giao thủ với hắn. Hắn cũng không ra tay, chỉ đưa ra điều kiện: Giao ra năm ngàn vạn linh thạch, giải tán Trường Bạch kiếm phái, là mọi người có thể tự do rời khỏi, tương lai sẽ không làm khó bọn họ.
Tu sĩ của Trường Bạch Kiếm Phái nguyên tưởng rằng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nghe được có đường sống, lập tức toàn phái bắt đầu gom góp linh thạch. Chỉ là nhiều năm qua chỉ có chỉ không có thu, tuy rằng Trường Bạch Kiếm Phái còn bốn gã đại tu sĩ cùng rất nhiều tu sĩ Nguyên Anh, Kim Đan nhưng cũng không góp đủ năm ngàn vạn linh thạch. Cuối cùng bọn họ lại đem một số tài liệu quý hiếm quy ra tiền, mới góp đủ linh thạch rồi sau đó rời khỏi nơi đóng quân, đều tự tìm nơi nương tựa.
Kể từ đó Hắc Thổ Sâm Lâm trở thành dải đất chân không, tuy rằng mọi người đều rục rịch nhưng không có môn phái tu tiên nào nguyện làm chim đầu đàn.
Trước không nói ba phái vốn có của Hắc Thổ Sâm Lâm, Trường Bạch Kiếm Phái chính là đại phái siêu cấp hàng thật giá thật, hiện giờ cũng rơi xuống bước giải tán xóa tên, còn ai dám trêu chọc phiền toái.
Long Tiêu Diêu nếu tính toán kiến tông lập phái, hiện tại đương nhiên là cơ hội tốt nhất. Chẳng những có được tài nguyên tu tiên quý hiếm còn có được uy danh hiển hách. Chỉ là hắn cũng không muốn lãng phí thời gian, trải qua thành lập môn phái, loại quyền thế đó đối với hắn mà nói không có ý nghĩa gì. Hơn nữa dược thảo, yêu thú, tài liệu trong Hắc Thổ Sâm Lâm trên cơ bản cũng chỉ thích hợp tu sĩ dưới Nguyên Anh Kỳ, hắn cũng không tính toán chiếm cứ lâu dài.
Vì thế, Long Tiêu Diêu trở lại phường thị Vương gia, để phường thị Vương gia tổ chức một buổi đấu giá, đem Hắc Thổ Sâm Lâm làm thương phẩm. Chỉ cần môn phái tu tiên nào ra giá cao nhất hắn sẽ nhượng chủ quyền của Hắc Thổ Sâm Lâm cho đối phương. Tuy rằng hiện giờ hắn không thiếu linh thạch, nhưng Phệ Linh Trùng hiện tại cần cắn nuốt linh thạch cao cấp, hơn nữa Tu Tiên giới vĩnh viễn sẽ không có người ngại linh thạch quá nhiều.
Loại bán đấu giá này ở Tu Tiên giới dĩ vãng chưa từng có tiền lệ đấu giá tài nguyên tu tiên. Vì có thể khiến hội đấu giá càng thêm sôi nổi, Long Tiêu Diêu còn lấy ra hai kiện Tiên bảo tác dụng không lớn cùng với một phần bí tịch công pháp thượng cổ Địa giai cấp cao.
Phường thị Vương gia hết sức tán thưởng sáng ý đấu giá của Long Tiêu Diêu, lập tức điều động toàn bộ quan hệ liên hệ với các đại phái tu tiên. Hội đấu giá được quyết định cử hành sau một năm, để cho những tu sĩ tính toán tham gia có đủ thời gian chuẩn bị. Long Tiêu Diêu thì lại trở về nơi dừng chân của Hắc Thổ Tông, tiếp tục nghiên cứu cấm chế cùng phù văn trên bia đá, cũng uy hiếp thế lực khác không được tự tiện xâm nhập Hắc Thổ Sâm Lâm.
Một năm sau, hội đấu giá đúng ngày cử hành. Người tham gia không ngờ có cả môn phái tu tiên Ngoại Hải và đại lục cực địa. Trong một năm này, các môn phái tu tiên của Thần Châu đại lục đều có động tác, có người bán vật phẩm chuẩn bị đại lượng linh thạch, có người ngầm liên hợp, tính toán hai ba môn phái hợp lực đấu giá. Còn có người phái đại biểu tính ngầm giao dịch cùng Long Tiêu Diêu hoặc phường thị Vương gia.
Tuy nhiên Long Tiêu Diêu đều không thèm để ý, cũng cự tuyệt gặp bất kỳ một ai. Người khác đối với chuyện này không làm sao được, chỉ đành nắm chặt thời gian chuẩn bị tham gia đấu giá.
Hội đấu giá cử hành đúng giờ ở đại sảnh đấu giá của phường thị Vương gia, Long Tiêu Diêu cũng chạy về phường thị Vương gia trước thời hạn, biến ảo thành một tu sĩ Nguyên Anh tham gia hội đấu giá.
---o0o---