Thân mình Khổng Tước cứ như vậy hư không tiêu thất, giống như tiến nhập vào một không gian khác. Nhưng Long Tiêu Diêu lại không cảm giác được chút năng lượng giao động nào trong khi nếu phá toái không gian thì sẽ sinh ra dao động năng lượng. Hắn vội vàng thi triển Thần Mục Kim Tình nhìn về vị trí Khổng Tước vừa biến mất, phát hiện nó vẫn đang ở ngay đó mà chưa từng rời đi.
Khổng Tước có thể ẩn thân ngay trước mặt Long Tiêu Diêu, chẳng những đánh lừa thị giác của hắn mà còn cả thần thức là nhờ một loại thần thông do hào quang bảy màu mang lại. Hiệu quả ẩn hình này có thể so với thần thông Huyễn Hóa của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Nhưng mà, hết thảy huyễn hóa dưới Thần Mục Kim Tình đều có vẻ như vô dụng. Lúc này hắn để Cửu Vĩ Thiên Hồ tiếp tục giữ vững chín chiếc đuôi dài, không được thả lỏng.
Khổng Tước ẩn thân là hiệu quả thông qua hào quang bảy màu, sinh ra ảo giác. Đây không phải thật sự là sự biến mất bản thể mà theo chín chiếc đuôi dài của Cửu Vĩ Thiên Hồ co rút lại, buộc chặt lên thân thể của Thất Thải Khổng Tước, thân hình nó lại lần nữa hiện ra.
Khổng Tước đương nhiên sẽ không thúc thủ chịu trói, hào quang bảy màu trên người hắn lại lóe lên, ý đồ giãy thoát khỏi trói buộc của Cửu Vĩ Thiên Hồ. Nhưng mà nó lại bị chín chiếc đuôi dài quấn chặt, không thể nhúc nhích chút nào, tuy có thể lóe ra hào quang bảy màu như trước nhưng dường như mất đi sự khống chế đối với quang mang, thậm chí không thể ngưng tụ thành những chùm tia sáng bảy màu.
Tuy vậy, hào quang bảy màu của Khổng Tước thật sự thần diệu, sau khi xuất hiện, chín chiếc đuôi quấn quanh thân nó như xuất hiện dấu hiệu buông lỏng. Vũ khí thần kỳ nhất của Cửu Vĩ Thiên Hồ chính là chín chiếc đuôi dài của nó, dù Kim Long bị chín chiếc đuôi này quấn lấy cũng rất khó để giãy ra được. Nhưng hào quang bảy màu của Khổng Tước lại vẫn có thể làm tan ra vài phần năng lượng của hồ vĩ, khiến nó lập tức cảm giác có chút quá sức.
Nhưng lúc này Kim Long đã thoát vây! Vừa rồi nó bị chùm tia sáng vây khốn, khiến nó cực kỳ tức giận. Lúc này nó chuyển thân đi tới trước người Khổng Tước, dùng hai chân trước chụp lấy cổ đối phương.
Long trảo có tác dụng tê liệt không gian, tuy Khổng Tước đã đạt tới cấp mười đỉnh phong nhưng chung quy bản thể không thể cường hãn như Long tộc. Hơn nữa, hiện tại hào quang bảy màu hộ thể của nó đã bị chín chiếc đuôi của Cửu Vĩ Thiên Hồ làm cho yếu bớt, khó có thể chống đỡ một trảo của Kim Long.
Mắt thấy nguy hiểm tới gần, ánh mắt Khổng Tước tràn ngập sợ hãi. Đến con kiến nhỏ còn không muốn chết huống chi nó còn có mấy vạn năm tho nguyên, đương nhiên không cam lòng tử vong. Chỉ là nó đã bị hai con Thần thú cấp mười liên thủ công kích, dù muốn bảo mệnh cũng chỉ là hữu tâm vô lực.
Ở thời khắc mấu chốt, Long Tiêu Diêu đột nhiên ngăn Kim Long lại, cũng lên tiếng nói với Khổng Tước:
- Niệm ngươi từng đi theo Thần Nông Tiên đế, một thân tu vi cũng không kém. Chỉ cần ngươi giao ra một giọt tinh huyết bản mạng, cũng khiến những yêu thú dưới tay giao ra tinh huyết bản mạng, nói cho ta biết bí mật Thần Nông Điện thì ta sẽ không thương tổn tới ngươi và thủ hạ của ngươi. Ngươi hẳn đã biết thủ hạ của ngươi vừa được ta buông tha.
Khổng Tước nhìn chằm chằm Long Tiêu Diêu một lúc lâu. Nó vốn cũng không bắt thủ hạ giao ra tinh huyết bản mạng. Thế giới yêu thú vốn thực lực vi tôn, những yêu thú kia trong mắt nó cũng chỉ rất thấp kém, ngay cả Tiên Hạc cũng không lọt được vào mắt hắn. Chỉ là nó là linh thú từng đi theo Tiên đế, rất khó chấp nhận thất bại.
Tuy nhiên, với linh trí của mình, nó cũng có thể phân biệt rõ tình huống hiện tại, không cam lòng nói:
- Ngươi nếu không dựa vào con tiểu long và sự giảo hoạt của tiểu hồ thì căn bản không phải là đối thủ của ta.
Long Tiêu Diêu thản nhiên thừa nhận:
- Đương nhiên, thần thông của ngươi quả thật vượt qua sự tưởng tượng của ta. Tuy nhiên, kẻ thắng làm vua, ở bên ngoài không phải là thủ hạ của ngươi dùng nhiều thắng ít đó sao?! Hiện tại ngươi đã thất bại, cũng phải chấp nhận kết quả này đi!
Khổng Tước bất đắc dĩ cúi đầu, dùng một móng vuốt điểm vào mi tâm chính mình. Lập tức một giọt máu với hào quang bảy màu lập tức bay ra, vẻ mặt của nó cũng liền uể oải đi một chút.
Long Tiêu Diêu vội vàng tế Vạn Thú Lệnh ra thu lấy tinh huyết bản mạng của Khổng Tước. Tuy nhiên, hắn vẫn không để Cửu Vĩ Thiên Hồ buông nó ra mà trước phục đan điều tức, khôi phục chân khí tiêu hao rồi hấp thu giọt tinh huyết bản mạng kia. Thất Thải Khổng Tước thuộc loại linh cầm thần kỳ, vì vậy hắn thu nhập tinh huyết nó vào chủ huyệt Ưng Song Huyệt, cũng kế thừa thần thông ẩn nấp của Khổng Tước.
Sau đó, Long Tiêu Diêu lại khiến Khổng Tước ra lệnh cho hơn mười ba yêu thú dưới tay xuất ra tinh huyết bản mạng. Hắn không biết thần thông những yêu thú kia, chỉ thu nhập tinh huyết bản mạng của linh cầm Tiên Hạc vào trong chủ huyệt Khúc Cốt, mang tới cho hắn thần thông Nhất Hạc Trùng Thiên. Mà tinh huyết bản mạng của mười hai con yêu thú khác thì đầu nhập vào những huyệt đạo bình thường.
Tuy rằng Lưỡng Đầu Xà cũng là yêu thú dị chủng hiếm gặp nhưng lại không thần kỳ bằng Thôn Thiên Mãng. Điều độc đáo nhất của Lưỡng Đầu Xà chính là hai đầu rắn có hai loại thuộc tính hoàn toàn khác nhau. Điều này đối với Long Tiêu Diêu mà nói thì cũng không quá nhiều ý nghĩa. Mà sở trường của Sáp Sí Hổ chính là năng lực phi hành, cũng chẳng có ý nghĩa gì đối với hắn.
Bởi vì đều là tinh huyết bản mạng của yêu thú, không xuất hiện mâu thuẫn gì cho nên hắn chỉ mất một lúc đã hấp thu hoàn toàn.
Sau đó, Khổng Tước đại khái giới thiệu những tin tức về Thần Nông Điện cho hắn. Đây chính là ngọn núi mà Thần Nông Tiên đế từng gieo trồng linh dược, nghiên cứu luyện đan. Trước khi Tiên đế phi thăng Thượng giới, tu sĩ thượng cổ để cảm tạ người cho nên xây kiến thiết động phủ thành thần điện, cũng liệt ngọn núi này là cấm địa. Thần Nông Điện được xây dựng trên vạn năm nhưng những vật phẩm bên trong vẫn được bảo trì nguyên trạng.
Sau khi Tiên đế phi thăng, Thất Thải Khổng Tước được Tiên đế để lại thủ hộ thần điện này để chờ đợi người hữu duyên. Mà tu vi của Khổng Tước vì lực lượng pháp tắc nhân giới hạn chế cho nên chỉ dừng ở cấp mười đỉnh phong. Hơn nữa, vì kết giới hạn chế cho nên nó không thể tùy ý rời khỏi nơi này. Hàng năm, nó chỉ có thể ra ngoài một lần vào ngày mười năm tháng tám, hơn nữa cũng không thể rời xa khỏi thần điện quá ba ngàn dặm.
Điều này khiến Khổng Tước vô cùng buồn bực và bất mãn, cũng vô cùng thống hận người tu tiên nhân giới. Do đó, nó thu phục những yêu thú phụ cận, chỉ huy chúng diệt sát toàn bộ những kẻ nào dám tiến vào phạm vi Thần Nông Di Tích. Kết quả, phiến di tích này trở thành cấm địa của người tu tiên nhân loại.
Dù vậy, Thất Thải Khổng Tước cũng không biết gì về trung tâm thần điện. Nó bị cấm chế, chỉ có thể trấn thủ ở ngoại điện, không thể tiến vào, càng không thể đi vào động phủ lúc trước của Tiên đế. Nó chỉ biết nơi đó hẳn là có động phủ lúc trước của Tiên đế, đồng thời có một tòa kim tượng của Tiên đế.
Dựa theo tin tức Khổng Tước cung cấp, Long Tiêu Diêu cảm thấy bên trong Thần Nông Điện hẳn không có nguy hiểm mới yên tâm, chậm rãi theo thông đạo đi sâu vào. Thông đạo này chỉ ngắn chừng ba mươi thước, tuy nhiên ở đại môn cũng có cấm chế, có thể ngăn cản thần thức tra xét mà không cấm nhân loại đi vào. Hắn dễ dàng xuyên qua.
---o0o---