Bạch Như Ngọc lúc này đang toàn lực dùng chân khí chống đỡ bụi khí trong cơ thể. Dù nàng cách vị trí giao chiến chừng vài trăm thước nhưng yêu đan yêu thú cấp chín tự bạo có thể truyền xa hơn mười dặm, nàng vẫn bị sóng xung kích bao phủ, thậm chí còn coi như ở trong khu vực trung tâm. Bằng vào thực lực hiện tại, nàng căn bản không đủ sức chống đỡ sóng xung kích.
Long Tiêu Diêu thuấn di đến trước người Bạch Như Ngọc, lập tức dùng Cửu Bảo Phù Đồ bảo hộ nàng vào bên trong. Mà còn con rối ma hóa lại hộ pháp cho nàng. Vốn nó chắn trước người nàng, ý đồ thay nàng chống đỡ sóng xung kích ập tới. Vì thế cho nên Long Tiêu Diêu mới thuận lợi dùng Cửu Bảo Phù Đồ bảo hộ lấy nàng.
May mắn yêu đan bùng nổ không phải do yêu thú tự mình kích nổ, hơn nữa đây cũng không phải là phương hướng vụ nổ nhằm vào. Dưới sự bảo vệ của Tiên bảo Cửu Bảo Phù Đồ, hai người Long Tiêu Diêu bình yên vượt qua sự uy hiếp của sóng xung kích. Bản thân Long Tiêu Diêu cũng không để ý tới sóng xung kích ngoài thân mà đặt tay phải lên ngực Bạch Như Ngọc, truyền chân khí thuộc tính mộc giúp nàng tiêu trừ khí tức phá phách trong cơ thể.
Chân khí thuộc tính mộc tràn ngập sinh cơ, có thể triệt tiêu cỗ khí tức kia và lực phá hoại của nó, hơn nữa còn tẩm bổ thân thể Bạch Như Ngọc, cỗ khí tức kia sau khi bị tan rã hoàn toàn, dù thân thể Bạch Như Ngọc không bị thương tổn nghiêm trọng nhưng cũng tổn hại mất hai ba mươi năm thọ nguyên.
Dưới chân khí thuộc tính mộc của Long Tiêu Diêu và đan dược chữa thương tẩm bổ, tổn thương do độ kiếp của Bạch Như Ngọc cũng đã lành lại bảy tám phần. Tuy nhiên, nàng như trước cần tu luyện một đoạn thời gian để củng cố tu vi, nếu không có thể lại ngã xuống Nguyên Anh Kỳ, cánh cửa phi thăng trong tương lai càng khó khăn.
Long Tiêu Diêu nhanh chóng thu dọn chiến trường, Nguyên Anh tên đại tu sĩ cấp năm kia vì nóng lòng bỏ chạy cho nên không kịp mang theo nhẫn trữ vật và pháp khí. Tuy nhiên, Ngọc Như ý và Phục Hổ Tác là hai pháp khí bản mạng của hắn, hiện tại cũng không thể điều khiển. Hắn còn tra xét Kim Long một chút, phát hiện yêu nguyên lực của nó tiêu hao nghiêm trọng nhưng thương thế bình thường, chỉ cần tu dưỡng trong Vạn Thú Lệnh sẽ khôi phục.
Lại nói, Long Tiêu Diêu tuy chỉ là đại tu sĩ cấp ba nhưng thực lực tuyệt đối không thu kém tên đại tu sĩ cấp năm, cộng thêm nhiều Tiên bảo và con rối ma hóa, đối phó với tên đại tu sĩ cấp năm cũng không phải là chuyện khó khăn. Chỉ là hắn không ngờ đối phương lại có thần thông cường hãn cướp đoạt sinh cơ của Ngọc Như Ý. Kết quả mới khiến cho Bạch Như Ngọc bị thương tổn.
Long Tiêu Diêu từ khối lệnh bài do tên tu sĩ kia mang theo đã biết đối phương chính là Thái thượng Đại trưởng lão của Vạn Thanh Môn. Hắn lúc này tuy đang rất giận dữ, hận không thể lập tức tìm tới cửa báo thù nhưng việc cấp bách chính là tìm một nơi an toàn để Bạch Như Ngọc trị liệu thương thế, ổn định tu vi.
Long Tiêu Diêu hơi cân nhắc một chút, lập tức mang Bạch Như Ngọc về phía động phủ Đại Vu Thần trong lòng đất ở Thập Vạn Đại Sơn. Nơi đó dù bị Vu tộc phát hiện nhưng tu sĩ Chính đạo lại không biết. Hiện tại Thập Vạn Đại Sơn bị môn phái tu tiên chính đạo chiếm lĩnh, Vu tộc hẳn không dám tùy ý xâm nhập. Hơn nữa, động phủ có đầy đủ pháp trận phòng ngự, chính là một nơi tu luyện không tồi.
Đi vào động phủ Đại Vu Thần trong lòng đất, Long Tiêu Diêu còn bố trí thêm mấy pháp trận phòng ngự, trước luyện chế một ít đan dược phụ trợ Bạch Như Ngọc tu luyện, để nàng chuyên tâm tu luyện ổn định tu vi rồi hắn mới bắt đầu xem xét thu hoạch cuộc đại chiến vừa rồi.
Tên đại tu sĩ cấp năm không hổ là Thái thượng Đại trưởng lão của đại phái tu tiên, nhẫn trữ vật của hắn có giá trị cao nhất trong bốn cái, thậm chí còn vượt qua tổng giá trị của ba chiếc kia cộng lại. Nên biết rằng ba người kia cũng là đại tu sĩ, gia tài của bọn họ đều vô cùng giàu có nhưng tên đại tu sĩ cấp năm kia nắm giữ tài nguyên toàn bộ môn phái, những người khác căn bản không thể sánh bằng được.
Trong bốn nhẫn trữ vật đều có rất nhiều linh thạch, trong đó tên đại tu sĩ cấp năm có tới mấy trăm khối linh thạch đỉnh cấp. Vì hiện tại nhân giới thiếu thốn linh khí, xác suất sinh ra linh thạch đỉnh cấp cực thấp, lúc trước vì luyện chế Chu Thiên Kiếm Trận, cần ba trăm sáu mươi năm khối linh thạch đỉnh cấp mà Long Tiêu Diêu tiêu phí không ít công sức, còn phải dùng cả công pháp Địa giai và cổ bảo giao dịch với phường thị Vương gia, cũng mất mấy chục năm mới thu đủ.
Công pháp và cổ bảo của bốn người này không có ý nghĩa gì với Long Tiêu Diêu, CŨNG chỉ đùng dể đổi lấy linh thạch mà thôi. Nhưng trong bốn nhẫn trữ vật còn có một số tài liệu có phẩm chất không tồi, cũng có một ít đan dược, hơn nữa dược lực chỉ rất hữu hạn. Dù là tên đại tu sĩ cấp năm kia cũng gần như không thể thu thập được dược thảo vạn năm. Trong nhẫn trữ vật của hắn, có một góc linh thảo trân quý, tuy là loại linh thảo có thể gia tăng sinh cơ và thọ nguyên nhưng CŨNG chỉ có tuổi chưa tới ba ngàn năm.
Trong ba kiện Tiên bảo hắn thu được thì cũng chỉ có thể sử dụng được Kim Cương Quyển, hai kiện kia thì do tên đại tu sĩ cấp năm chưa chết cho nên người khác không thể luyện hóa sử dụng được. Thần Mộc Diệu Thụ cũng có thể xem là một kiện pháp khí không tồi nhưng cũng là một kiên pháp khí bản mạng, không thể sử dụng được. Còn ngọc phù phòng ngự thượng cổ màu bạc kia là thứ khiến Long Tiêu Diêu cảm thấy khá hứng thú.
Thứ khiến Long Tiêu Diêu cũng có hứng thú chính là hai cái ngọc giản, một cái miêu tả tỉ mỉ về phù văn thượng cổ, cũng chính là phù văn trên ngọc phù kia. Cái còn lại chính là một chiếc bản đồ, là bản đồ Thần Nông Di Tích.
Bởi vì linh khí nhân giới hiện khá loãng, cộng thêm thu thập quá mức cho nên linh thảo thượng giai và linh quả cơ bản đã tuyệt tích. Nghe nói chỉ có trong Thần Nông Di Tích may ra mới còn tồn tại một ít linh quả, hơn nữa tuổi cũng khá cao, đối với tu sĩ thì chính là thiên tài địa bảo khả ngộ bất khả cầu, có trợ giúp gia tăng tu vi.
Nhưng mà nơi đó bị yêu thú chiếm cứ, căn bản không ai có thể an toàn tiến vào. Xem ra tên đại tu sĩ cấp năm kia gần hết thọ nguyên, tính toán đánh cuộc một ván với Thần Nông Di Tích. Nếu vận khí tốt thì chỉ cần có thể tìm được linh thảo, gia tăng tu vi lên một cấp, thọ nguyên cũng lập tức gia tăng hai ba trăm năm.
Tuy nhiên, bản đồ trong ngọc giản này lại vô cùng đơn giản, khu vực bên ngoài miêu tả khá kỹ càng, nhưng bên trong lại chỉ rất đơn giản và đại khái. Tất nhiên là do không có người nào tiến vào được sâu cho nên khuyết thiếu tư liệu kỹ càng, tỉ mỉ. Cho dù miêu tả đơn giản nhưng bản đồ này cũng là căn cứ vào tư liệu truyền lưu từ thượng cổ mà vẽ lên, tình huống hiện tại chỉ sợ đã có biến hóa long trời lở đất.
Long Tiêu Diêu phân loại những thứ kia rồi thu vào trong Vạn Thú Lệnh. Hắn lại bắt đầu tu luyện nơi này. Tuy nhiên, hắn vẫn dành thời gian luyện chế vài món Cổ bảo cực phẩm cho Bạch Như Ngọc, dùng lân giáp Thanh Giao và Vạn Niên Huyền Băng là chủ tài liệu, luyện chế nội giáp, phòng ngự có Thanh Giao Thuẫn và Huyền Băng Tháp, công kích có Huyền Băng Bát và ba mươi sáu thanh Băng Phách Kiếm.
Cũng không phải Long Tiêu Diêu keo kiệt, không luyện chế Tiên bảo cho Bạch Như Ngọc mà tài liệu để luyện chế Tiên bảo vô cùng phức tạp, không có bí pháp chuyên môn thì không thể luyện chế được. Mà hắn dù chuyên sưu tầm tài liệu nhưng cũng chưa từng gặp được bí tịch luyện chế Tiên bảo thuộc tính băng, cũng chưa từng gặp được tài liệu nào. Hắn đương nhiên cũng nghĩ tới biện pháp gia tăng uy lực pháp khí, thậm chí dùng hồn phách yêu quái là khí linh nhưng kết quả lại khiến pháp khí hỏng mất.
---o0o---