Long Tiêu Diêu do dự không thôi, hắn vốn muốn mời Bí Hý hỗ trợ, nhưng khác với Kim Xà, Bí Hý cùng hắn là giao dịch. Bí Hý đã giúp mình bài trừ pháp trận của đệ tử Thanh Vân Tông, hơn nữa đưa cho mình máu huyết bản mạng. Nếu lại yêu cầu Bí Hý ra tay trợ giúp, có chút được một tấc lại muốn tiến một thước, quá nửa là Bí Hý sẽ không đồng ý.
Đệ tử Đan Tỏng muốn tìm lâu ngay đã ở ngay trước mắt, tuy rằng có nhân số đông, nhưng bởi vậy cơ hội có được Đan Kinh sẽ càng lớn hon. Người vì tiền tài mà chết, chim vì miếng ăn mà vong, trải qua đắn đo cân nhắc, Long Tiêu Diêu không thể kháng cự lại dụ hoặc quá lớn của Đan Kinh, vẫn quyết định ra tay với đám đệ tử Thanh Mộc này.
Đương nhiên, Long Tiêu Diêu tuyệt đối không ngốc đến mức đối diện giao chiến cứng chọi cứng với đối phương. Tuy rằng hắn có được trận bàn, có thể phát động pháp trận tiến hành phòng ngự, nhưng làm sao cam đoan những người kia không có trận bàn chứ? Tuy rằng trận bàn có giá xa xỉ, nhưng so sánh với cái giá của Đan Tông, vẫn còn kém một bậc.
Pháp trận đối với người tu tiên vẫn là thứ có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng đan dược phụ trợ tu luyện là không thể thiếu. Mà trọng yếu hơn, là đan dược thuộc loại vật phẩm tiêu hao. Lấy Long Tiêu Diêu làm ví dụ, chỉ phí tiêu hao đan dược đã vượt xa gấp trăm lần giá trị trận bàn, đây cũng là nguyên nhân mà Đan Tông trở thành môn phái giàu có nhất tu tiên giới.
Long Tiêu Diêu quyết định dùng ưu thế tốc độ của mình, phối hợp Kim Xà đánh lén, dần dần suy yếu đối thủ, chủ động tiêu diệt đối thủ. Hắn gọi ra Kim Xà, tâm thần truyền âm để cho Kim Xà lặng lẽ tới gần đám người kia, vùng lên đánh lén, sau đó bỏ chạy về phía pháp trận, cũng dẫn đám người kia đi tới. Hắn lại mượn pháp trận che dấu, tập kích đệ tử rơi ở đằng sau.
Kim Xà có linh trí cực cao, đương nhiên hiểu được ý của Long Tiêu Diêu, lập tức gật đầu bỏ đi. Đội ngũ đệ tử Thanh Mộc đã đi ra trăm thước, nhưng tốc độ Kim Xà cực nhanh, dưới lá rụng che giấu, chỉ một lát sau đã bỏ đến bên phải đám đệ tử kia.
Kim Xà đột nhiên nhảy ra khôi đám lá khô, cắn vào chân một tên đệ tử. Tên đệ tử kia chỉ cảm thấy chân đau xót, tiếp theo là cảm giác tê dại từ đùi truyền khắp toàn thân, hắn lập tức cứng ngắc ngã xuống đất chết oan chết uổng.
Các đệ tử khác bị Kim Xà đột nhiên nhảy ra dọa nhảy dựng, tiếp đó còn có hai đệ tử cúi người muốn dùng đan dược cứu chữa đồng bạn. Nhưng lập tức phát hiện đồng bạn chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi đã trúng độc bỏ mình, không khôi sợ hãi độc tính của Kim Xà.
Đệ tử Thanh Mộc phát ra tiếng gầm thét, liền triển khai công kích Kim Xà báo thù cho đồng bạn. Nhưng Kim Xà đánh lén thành công, lập tức bỏ chạy ra sau. Kết quả có bốn đệ tử đuổi theo, nhưng những người khác không di động, đứng tại chỗ theo dõi.
Vốn dù là Long Tiêu Diêu cùng không thể đuổi kịp tốc độ của Kim Xà, nhưng Kim Xà biết nhiệm vụ của nó là thu hút đối phương, cho nên cũng không trốn tránh quá nhanh, vẫn bảo trì khoảng cách mấy thước với những người kia. Bốn người đuổi theo Kim Xà, chỉ một lát đã đến vị trí Long Tiêu Diêu ẩn nấp.
Tên đệ tử dẫn đầu không tham dự truy đuổi thấy đồng bạn chạy càng xa, vội lên tiếng gọi bọn họ trở về. Bốn người nghe tiếng gọi, chỉ có thể phẫn nộ từ bỏ đuổi theo, chuẩn bị xoay người trở về. Nhưng vào lúc này, một đạo lôi điện cùng năm thanh phi kiếm đột ngột xuất hiện, bay vụt về phía hai người trong đó.
Thì ra Long Tiêu Diêu nhìn thấy chỉ có bốn người đuổi theo, lập tức thay đổi kế hoạch, quyết định tiêu diệt bốn người đuổi theo này trước. Hai người kia chỉ cách hắn không đến ba thước, lúc này bởi vì không giết được Kim Xà mà uể oải, làm sao còn lấy thần thức tra xét cảnh vật xung quanh, hai người lập tức chết trước lôi điện cùng phi kiếm công kích.
Long Tiêu Diêu không dừng một chút nào, lập tức lại thi triển ra thuật phi kiếm cùng Lôi Điện Quyết. Hai người khác phản ứng cũng không chậm, trước sau lấy ra lá chắn tiến hành phòng ngự, đồng thời bấm quyết dùng Hỏa Long Thuật đánh trả.
Đan Tông tuyển nhận đệ tử, yêu cầu có được hỏa linh căn, hơn nữa tu luyện công pháp thuộc tính hỏa, như vậy sau khi Trúc Cơ mới có thể vận dụng chân hỏa của mình luyện đan. Tuy rằng giới tu tiên cùng có thể vận dụng địa hỏa hoặc thú hỏa thay thế chân hỏa, nhưng khống chế lại không tinh xảo bằng chân hỏa của bản thân, phẩm chất đan dược luyện chế ra tự nhiên cũng kém hơn không ít.
Ý tường của hai người quả thật không sai, vây Ngụy cứu Triệu dùng ngọn lửa công kích kiềm chế Long Tiêu Diêu, giảm bót công kích lên bọn họ. Nhưng bọn họ không nghĩ tới Long Tiêu Diêu có pháp trận bảo hộ, căn bản không cần phải sợ bọn họ công kích. Ngược lại bởi bọn họ phân tâm tiến công, lại không rót đủ chân khí vào lá chắn.
Lôi điện đánh lên lá chắn một người, lập tức đánh tan chân khí hắn rót vào lá chắn, năng lượng lôi điện còn lại truyền vào cánh tay hắn, lập tức làm hắn tê cứng nửa người. Vào lúc này, Kim Xà đang chạy trốn cũng quay đầu lại, cắn một cái lên cổ chân người kia, kết thúc một tính mạng.
Năm thanh phi kiếm biến ảo đâm vào lá chắn người còn lại, người kia cũng vì thi triển kỹ xảo mà không rót đủ chân khí vào lá chắn. Tuy nhiên, người này may mắn hơn đồng bạn. uy lực Loạn Kiếm Thuật không bằng Lôi Điện Quyết, mà mục tiêu của Kim Xà cũng không phải là hắn. cho nên hắn cảm giác cánh tay tê dại một chút, cũng không bị tổn thương khác.
Nhưng may mắn của hắn cũng không duy trì được lâu. theo đồng bạn đã chết, mục tiêu công kích của Long Tiêu Diêu cùng Kim Xà tự nhiên tập trung vào hắn. Công kích lôi điện mạnh mè, Kim Xà quỷ dị qua lại như điện, dưới tình huống không có lồng phòng ngự, không có bất cứ thứ gì chống đỡ, dù là Long Tiêu Diêu thì sợ vẫn cứ dữ nhiều lành ít.
Ngay khi Long Tiêu Diêu đột nhiên ra tay, nháy mắt chém giết hai đệ tử Thanh Mộc, các đệ tử chờ ở xa trăm thước hoảng sợ không thôi. Nhưng bọn họ chần chờ không lập tức tiến lên trợ giúp, Long Tiêu Diêu có thể dựa vào pháp trận ẩn nấp thân hình, phát động tập kích đột ngột, vậy thì sao lại không có đồng bạn khác đang ẩn nấp, chờ đợi đánh lén bọn họ?
Còn người là ích kỷ, cũng sợ chết, mà người tu tiên theo đuổi trường sinh lại càng không chịu tùy tiện lấy thân mạo hiểm. Bọn họ do dự của quyết định vận mệnh của tên đồng bạn cuối cùng, đã chết dưới miệng của Kim Xà.
Đám người kia sau khi xác định rõ không có gì nguy hiểm, bắt đầu tới gần Long Tiêu Diêu, nhưng vẫn hết sức cẩn thận, lo lắng lọt vào mai phục.
Long Tiêu Diêu chém giết bốn đệ tử Thanh Mộc, quét dọn chiến trường qua loa, lập tức bỏ chạy ra xa. Tuy rằng đã giết năm người đối phương, nhưng vẫn còn đến mười tên đệ tử Thanh Mộc, hắn không muốn đánh bừa với đối phương.
Đệ tử Thanh Mộc kia thấy Long Tiêu Diêu bỏ chạy một mình, trong lòng càng thêm hoài nghi gần đây có người tu tiên khác mai phục hay không. Nếu không, bằng sức một mình Long Tiêu Diêu, làm sao dám xuống tay với bọn họ? Thương lượng với nhau một chút, cuối cùng thống nhất ý kiến: giặc cùng đường đừng đuổi. Vì thế mười người lại quay về đường cù. tiếp tục đi theo lộ trình trước đó.
Lần này Long Tiêu Diêu cũng không chạy ra xa. hắn tìm chỗ ẩn nấp phát động pháp trận, lấy ra túi trừ vật của bốn tên đệ tử Thanh Mộc xem xét. Nhưng kết quả làm cho hắn rất thất vọng, không có Đan Kinh mà hắn hy vọng muốn thấy. Điều này quyết định hắn phải tiếp tục theo dõi tập kích, nhưng lúc này đám người kia đã có chuẩn bị, về sau sẽ càng thêm khó đánh lén.
-o0o-