Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 9 Không Còn Thích Náo Nhiệt Nữa

 

             Bích Du nhiều lần bảo ta đến phàm giới dạo chơi cùng nàng ấy nhưng ta đều từ chối. Nàng ấy còn bảo ta từ khi rời khỏi Chiến Minh cung ta mỗi lúc một lạnh lùng, cũng đã ra dáng một vị nguyên quân trên Thiên cung này rồi. Ta cũng chỉ mỉm cười cho qua, có lẽ không có Xích Hồn ở bên cạnh. Ta đến cả cười cũng không thể cười nổi được nữa. Ta nghe những người trên Thiên cung nói không ít ngày nữa là hôn lễ của Chiến Thần và Mộ Nghiên công chúa được diễn ra. Tuy là Mộ Nghiên gả vào Chiến Minh cung với thân phận trắc phi nhưng Chiến Thần không muốn công chúa chịu thiệt, hạ lệnh phải tổ chức thật lớn. Trong lòng của ta khi nghe đến những lời này, tim của ta tê tê đến thấu xương. Cuối cùng cũng đến ngày đó, điều mà ta không muốn thấy nhất cũng đã đến. Ngày đó đại lễ diễn ra rất long trọng, thần tiên khắp tứ hải bát hoang đều phải nể mặt mà đến. Chỉ duy nhất có một mình ta đóng cửa phủ đệ không ra ngoài mà thôi. Ta ngồi ở ngay bật thềm trước thư phòng, giống như lần đó nửa đêm chờ đợi sư phụ vậy. Nhưng lần này ta biết dù ta đợi bao lâu, chàng cũng sẽ không xuất hiện bên cạnh ta nữa.   

             Phủ đệ của ta thường ngày đã vắng vẻ, hôm nay mấy tiên nga trong phủ cũng đã xin phép ta đến đó góp vui. Cho nên trong phủ đệ cũng chỉ còn có mỗi ta đang ưu sầu không biết tâm sự cùng ai. Đến cả Bích Du nàng ấy vì bận rộn sắp xếp bày trí ở Bích Dao Trì nên cũng không đến thăm ta được.   

             “Sư phụ!” Ta đột nhiên muốn gọi chàng nhưng lại nhớ ra chàng đã không nhận ta làm đệ tử nữa. Cho nên liền nhanh chóng tự mình thay đổi cách xưng hô. “Xích Hồn có phải hôm nay chàng rất vui không? Bao nhiêu qua người người đều cho rằng Chiến Thần cả đời này không có thê thiết. Vậy mà hôm nay Mộ Nghiên chính là nữ nhân đầu tiên được chàng cưới hỏi vào cung Chiến Minh. Ta thật tâm chúc phúc cho chàng!”   

             Ta thật sự muốn chàng được vui, vậy thì đau khổ chỉ cần một mình ta chịu là đủ rồi! Nhưng ta chỉ sợ người chàng yêu không phải nàng ta mà thôi! Tại sao chàng quan tâm ta như vậy lại không chịu thừa nhận tình cảm của mình? Tại sao chàng chán ghét Mộ Nghiên như vậy lại nhận lời của Thiên Đế rước nàng ta vào cung cơ chứ?   

             Ta bởi vì tức giận mà dùng tiên pháp khiến cho một ngọn gió lớn nổi lên, hoa cỏ xung quanh cũng phải lắc lư trước gió. Lúc này đột nhiên nghe tiếng bước chân, xem ra lại là có người đến. Hôm nay ai ai cũng đến Chiến Minh cung góp vui. Chỉ là không ngờ còn có người nhớ đến Họa Y Nguyên Phủ của ta. Ta ngẩng đầu lên nhìn người mới đến, còn không ai khác chẳng phải là Dạ Vũ tiên sứ sao? Dạ Vũ là thuộc hạ thân cận của Xích Hồn, thường ngày mọi chuyện trong Chiến Minh cung cũng đều do hắn an bày. Trước kia sư phụ dạy ta pháp thuật nhưng ta ham chơi mãi cũng không luyện được. Còn thường xuyên nhờ Dạ Vũ hướng dẫn thêm cho ta. Lúc trước ta còn gọi hắn là sư huynh. Chỉ là bây giờ gặp nhau cũng chẳng còn thân thiết như xưa nữa.   

             “Dạ Vũ tiên sứ không biết tại sao hôm nay ngài lại có tâm trạng đến chỗ ta vậy?”   

             Dạ Vũ thấy ta lạnh lùng với hắn như vậy, liền đi tới gần ta sau đó biến ra một hộp gấm, chậm rãi mà nói với ta. “Mặc kệ Chiến Thần có nhận muội làm đồ đệ hay không. Dạ Vũ ta mãi là sư huynh của muội. Huynh muội chúng ta cũng không cần phải xa lạ đến như vậy. Chỉ là hôm nay Chiến Thần đến nhờ ta đưa cho muội một món đồ mà thôi."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK