Chương 2 Hóa Thân Của Liên Hoa
Xích Hồn liên tục dùng pháp thuật vạn năm của chàng để tạo ra hình hài cho liên hoa. Hơn nữa trong lúc nặn hình hài đều vô cùng tỉ mỉ. Chàng luôn liên tưởng đến một nữ nhân vừa kiều diễm lại vừa thuần khiết trong đầu, lại vừa theo như suy nghĩ của mình mà nặn. Trải qua cả chục canh giờ nổ lực. Cuối cùng chàng cũng đã tạo xong hình hài cho đóa liên hoa này. Đóa hoa sen mà chàng lấy từ trong hồ bây giờ đã biến thành một vị cô nương. Hơn nữa còn là đại mỹ nhân đẹp nhất từ trước đến nay mà chàng đã gặp.
Xích Hồn vừa nhìn thấy nàng đã lại bị thu hút bởi gương mặt quá kiều diễm lại con thanh thoát. Chàng cũng cảm thấy nổ lực của mình được đền đáp xứng đáng rồi.
“Rất đẹp! So với tưởng tượng của ta quả thật rất đẹp! Ta luôn muốn tìm thấy một nữ nhân kiều diễm, lại thanh thuần thoát tục ở bên cạnh mình. Nhiều năm như vậy, cuối cùng ta cũng tìm được.”
Ta nhìn chàng với ánh mắt đầy cảm kích. Chính ta cũng không nhớ được bản thân mình là ai. Ta chỉ biết mình là một hồn phách yếu ớt xém chút nữa đã phải hồn phi phách tán. Cũng may tìm được đóa hoa sen đó làm chỗ trú thân. Đã mấy năm nay ta mượn đóa sen đó hấp thu linh khí của trời đất mong muốn được tu luyện thành hình người. Nhưng khoảng cách đó quả thật cách biệt rất xa. Nhưng cũng may, hôm nay đã có người cho ta được hình hài rồi. Ta bởi vì cảm kích ân nhân trước mặt này, liền quỳ xuống đất dập đầu cảm tạ hắn.
“Tiểu nữ cảm tạ ân nhân đã ban cho hình hài!”
Xích Hồn thấy ta đa lễ với chàng như vậy liền đỡ ta đứng dậy. Hơn nữa còn rất dịu dàng mà nói với ta.
“Từ trước đến nay ta vì chiến sự của tứ hải bát hoang không thể yêu nữ nhân khác. Một là không muốn nữ nhân đó bị đưa lên đầu ngọn gió, để những người có oán với ta tìm nàng trả thù. Hai là không muốn bản thân phải chịu sự uy hiếp. Đời này của ta không có thất tình lục dục, không có được tình yêu. Ta chỉ muốn đi tìm một sự hoàn mỹ, một sự đẹp đẽ trong mắt ta là quá đủ rồi.”
Ta nghe chàng nói như vậy một lời cũng khó mà hiểu hết. Chỉ có thể nhẹ nhàng mỉm cười, sau đó ngơ ngác mà hỏi chàng.
“Lời nói của ân nhân không hiểu là có ý gì?”
Xích Hồn nhìn nàng chăm chăm, hắn cũng là đang tự suy nghĩ. Nàng thật sự rất hoàn mỹ, nhưng hắn lại không thể cùng với nàng nên duyên tình yêu được. Đời này của hắn, từ khi lựa chọn thay sư phụ gánh vác trọng trách bảo vệ thái bình cho tứ hải bát hoang. Thì hắn cả đời này chỉ có thể vì chúng sinh thiên hạ. Cho nên tìm được một người hoàn mỹ như nàng đối với chàng là quá đủ rồi.
Chàng đột nhiên xoay người lại, chậm rãi mà hỏi nàng. Giữa chuyện làm hồng nhan tri kỉ bằng hữu với chàng, cùng với chuyện nhận chàng làm sư phụ. Nàng muốn lựa chọn thế nào? Nàng cũng không biết nên lựa chọn như thế nào. Khi đó nàng chỉ nghĩ, có phải bái chàng làm sư phụ sẽ có thể làm đệ tử bên cạnh chàng không? Nàng quyết định làm đệ tử đi theo bên cạnh chàng. Nhưng cả đời này của nàng cũng không thể ngờ, một quyết định đó sau này sẽ có hệ lụy như thế nào.
Từ đó chàng ban cho nàng cái tên Họa Y, chàng nói dung mạo của nàng xinh đẹp như tranh vẽ, nên gọi là Họa Y vậy. Từ đó nàng trong Chiến Minh cung của chàng, trở thành nữ đồ đệ bên cạnh chàng. Khắp tứ hải bát hoang này đều biết chàng có một nữ đệ tử. Thiên đế đành phải nể mặt chàng, ban cho nàng một chức vị trên thiên cung, gọi là Họa Y Nguyên Quân.
Chớp mắt đã qua hai trăm năm kể từ ngày nàng được sư phụ thu nhận bên người. Trên thiên giới này, dường như tất cả những tiểu tiên nữ đều rất ngưỡng mộ nàng. Bọn họ nói nàng có thể trở thành đồ đệ của Chiến Thần, còn được sống trong Chiến Minh cung, đó không phải là vinh dự mà bất kì ai cũng có. Nhưng mà đối với nàng, chỉ cần được ở bên cạnh sư phụ là rát tốt rồi. Còn cần gì người khác ngưỡng mộ chứ? Nàng chỉ là một đóa liên hoa, nhờ có sư phụ mới có nàng như hôm nay. Đối với Họa Y không cha không mẹ như nàng, sư phụ đối với nàng chính là người thân nhất trên thế gian này.
Hôm nay ta có hẹn với Bích Du Nguyên Quân đến Bích Dao Trì dạo chơi. Cho nên ta vô cùng hưng phấn, để xem hôm nay Bích Du sẽ chỉ cho nàng trò gì hay đây? Nhưng không ngờ vừa bước ra khỏi cửa cung Chiến Minh đã đụng phải ôn thần rồi! Ta thầm nghĩ không phải là số phận rồi chứ? Mỗi lần ta thấy vui đều sẽ gặp phải người mà ta không muốn gặp.
“Tham kiến Mộ Nghiên công chúa.”
Ta theo lễ mà hành lễ chắp tay với nàng ta. Bởi vì nàng ta là con gái của Thiên Đế, từ nhỏ đã được chiều chuộng nên tính khí rất kì quái. Dù nàng không thích nàng ta, nhưng Thiên tộc rất nhiều quy tắc. Nàng cũng không thể thất lễ với vị Mộ Nghiên công chúa này.
“Ngươi còn giả vờ muốn hành lễ với ta sao? Chỉ là xem ra một thời gian nữa đợi khi ngươi được gả đi. Khi đó ngươi không chỉ là không cần phải hành lễ với ta. Mà ta còn phải hành lễ ngược lại với ngươi rồi!”
Lời của nàng ta khiến ta thật sự không hiểu? Ta được gả đi ư? Là gả đi đâu cơ chứ?
“Ý của công chúa tiểu tiên vẫn không hiểu cho lắm. Vẫn mong công chúa khai sáng cho tiểu tiên.”
“Hừ! Không phải là ngươi có ý với Xích Hồn ca ca sao? Ngươi đừng tưởng ta không biết. Tuy ngươi gọi chàng ấy là sư phụ, nhưng mà ngươi trong lòng rất thích chàng ấy. Bằng không tại sao ngươi có thể ở lại trong Chiến Minh cung cơ chứ? Tóm lại ngươi chắc chắn là Xích Hồn ca ca. Hoặc là ngươi cũng có vị trí rất quan trọng đối với chàng ấy. Cho nên ta tuyệt đối sẽ không để ngươi có những ngày vui vẻ trên Thiên cung này đâu.”
Nghe Mộ Nghiên công chúa nói những lời này xem ra là vì ghen tuông giữa ta và sư phụ rồi. Ta chỉ nhìn bọn họ cười khẽ một tiếng. Nhưng lại sợ bọn họ cho rằng ta đang khi dễ họ nên đã dùng tay che miệng lại. Nào ngờ vẫn không tránh được miệng lưỡi của những người đó. Vị Mộ Nghiên công chúa đó vừa nói xong thì đám tiên nga theo hầu nàng ta cũng đã xỉa xói lên người nàng mấy lời cay nghiệt.
“Vị Họa Y nguyên quân này đúng là không biết lễ nghĩa. Nàng ta đã biết công chúa thích Xích Hồn Quân như vậy nhưng vẫn cố ý muốn tranh giành. Đây quả là không xem ai ra gì mà.”
Ta vốn dĩ tai rất thính mấy lời đó đều nghe rõ mồn một. Chỉ là không hiểu nổi bọn họ sao có thể nghĩ phiến diện như vậy chứ? Vị công chúa của bọn họ thích sư phụ, thì nàng không thể làm đồ đệ của người hay sao?
Nhưng người này vừa dứt câu lại có thêm người khác phụ họa thêm lời: “Phải đó ngươi nghĩ xem nàng ta có thể nói là nữ nhân thân thiết nhất đối với Xích Hồn Quân. Hừ rõ ràng đã biết Mộ Nghiên công chúa có ý với Chiến Thần vậy mà còn không biết điều. Các ngươi nói xem có phải vậy không?”
Ta nghe xong chỉ có thể cảm thán mà lắc đầu. Sư phụ chỉ có mỗi ta là đệ tử, hơn nữa sư phụ không có thân thích. Ta đương nhiên cũng trở thành người thân thiết bên cạnh sư phụ. Sao bọn họ có thể cho rằng ta có tình ý với sư phụ chứ? Họa Y càng ở gần bọn họ lại càng cảm thấy thật nhức đầu. Cho nên cũng không để ý vị công chúa đó, liền dùng pháp thuật mà rời khỏi.
Mộ Nghiên công chúa thấy nàng dám biến mất trước mặt mình liền quát lớn. “Họa Y ngươi thật là to gan. Bổn công chúa còn chưa nói xong ngươi đã dám biến mất rồi. Hừ để ta xem ngươi có thể đắc ý được bao lâu. Ngươi đừng tưởng có Xích Hồn ca ca chống lưng là có thể ức hiếp ta."
--------------------------------
Tác giả:Lại một lần nữa chân thành cảm ơn các bạn rất nhiều, love