Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11 Giao Chiến Ở Bồng Lai

 

             “Xích Hồn hôm nay chúng ta giao chiến một trận sinh tử xem như kết thúc mọi thứ giữa hai trăm năm qua. Chàng giết ta rồi cũng không sợ ta điên cuồng giống như bây giờ sẽ làm hại đến Mộ Nghiên của chàng.”   

             Xích Hồn vẫn rất bình tĩnh, cao ngạo mà quát lớn. “Ngươi sẽ không đánh lạnh ta đâu.”   

             Ta và chàng giao đấu một trận quyết liệt ở Bồng Lai tiên cảnh. Đó là nơi ta lần đầu gặp chàng, nhưng cũng là nơi mà ta phải tự mình kết liễu sinh mệnh. Nếu chàng đã chọn Mộ Nghiên, ta cũng không tha thiết sống trên đời này nữa. Kiếp thần tiên thật sự quá dài, ta không cách nào chịu nỗi cảnh tưởng phải sống những ngày không được ở cạnh chàng. Lại còn nhìn chàng thành gia lập thất với nữ nhân khác. Người phàm đều nói tiên nhân không có tình cảm. Nhưng họ không biết rằng một khi thần tiên đã có người mình yêu. Thì cả đời này dù là vạn năm cũng không thể buông tay. Họa Y ta nếu không chết dưới kiếm của chàng, đời này ta cũng không thể buông tay chàng được. Ta đợi lúc chàng chỉa kiếm vào ta, liền dùng tiên thuật thu hồi tiên pháp. Bản thân liền bị kiếm của chàng đâm xuyên qua. Xích Hồn nhìn thấy ta máu chảy đầm đìa liền ôm trọn lấy ta vào lòng.  

             “Họa Y sao ngươi lại ngốc như vậy chứ? Ta là Chiến Thần ngươi có thể đánh lại ta sao?”   

             Ta bị một kiếm của chàng làm cho bị trọng thương. Nhưng dù sức cùng lực kiệt, ta vẫn nằm trọn trong lòng chàng nỉ non mà nói. “Xích Hồn ta có thể dùng cách này để cho chàng thừa nhận. Thừa nhận chuyện chàng cũng yêu ta hay không?”   

             Xích Hồn dùng một tay ôm chầm lấy khuôn mặt của nàng. Nước mắt của chàng cũng tràn trụa rơi xuống mặt của nàng. Chàng lần này cũng không né tránh nữa, chàng nhất định phải để cho nàng biết lòng của mình. “Họa Y hai trăm năm qua trong lòng của ta, nàng chính là nữ nhân duy nhất mà Xích Hồn ta yêu. Nhưng ta không thể thừa nhận với nàng được, bởi vì ta không thể để nàng trở thành cái gai của Ma Tộc. Bây giờ cả Ma Tộc và Quỷ Liên đều chưa bị diệt trừ. Sao ta có thể nói cho nàng biết là ta yêu nàng chứ? Họa Y nàng nhất định phải ráng lên, ta sẽ đưa nàng về Thiên Cung. Thái Bạch Kim Tinh nhất định sẽ trị thương.”   

             Xích Hồn muốn đưa nàng về Thiên Cung nhưng chàng cảm nhận được tiên lực của nàng đang dần hao tổn. Chàng sợ không thể đưa nàng đến chỗ của Thái Bạch Kim Tinh kịp trị thương. Cho nên liền đỡ nàng ngồi dậy, còn chàng một tay dùng tiên pháp áp vào người của nàng, liên tục độ tu vi cho nàng. Chàng độ cho nàng một phần tu vi của mình, sau đó liền bế nàng trở về Thiên Tộc.   

             Ta từ sau lần đó ở Bồng Lai tiên cảnh bị trọng thương phải hôn mê bất tỉnh gần ba tháng trời. Nhưng lúc ta vừa mới mở mắt tỉnh lại, nơi ta ở lại rất quen thuộc. Bởi vì ta là một vị Nguyên Quân, nhưng lại là đệ tử của Chiến Thần. Mặc dù với thân phận Nguyên Quân của mình, Thiên Đế có ban cho ta một phủ đệ nhỏ. Nhưng ta từ trước đến nay không thường xuyên ở đó, mà vẫn ở trong Chiến Cung cung cùng với Xích Hồn. Mấy ngày qua đến phủ Nguyên Quân xa lạ đó, lòng của ta cảm thấy vô cùng trống trải. Bây giờ thật tốt rồi, cuối cùng ta cũng có thể trở về Chiến Minh cung. Ta cố gắng ngồi dậy nhìn mọi thứ xung quanh. Nhưng người mà ta muốn gặp nhất, Xích Hồn lại không thấy đâu. Ở chỗ của ta chỉ có Bích Du, ta liền hỏi nàng ấy.  

             “Xích Hồn chàng ấy đâu? Ta muốn gặp chàng."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK