Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10 Hai Chữ Tuyệt Tình Này Từ Miệng Của Chàng, Thật Tàn Nhẫn
 
             Ta nheo mày lại nghi hoặc nhìn hắn. “Xích Hồn Quân còn có thứ gì muốn trao cho ta chứ?”   

             Dạ Vũ trước thái độ dứt khoát của ta cũng không nói gì nhiều. Hắn đưa cho ta hộp gấm đó, sau đó cũng rời đi. Ta đợi hắn đi rồi mới mở hộp gấm đó ra. Bên trong chính là túi thơm mà ta đã tự tay thêu cho chàng. Ta còn nhớ lúc đó ta thêu đến hai bàn tay ngọc ngà này đều chảy máu. Bích Du còn bảo ta ngốc, tại sao không dùng pháp thuật để biến ra. Nhưng ta lại cương quyết không chịu, khi đó ta cảm thấy chỉ có tự mình thêu mới có ý nghĩa. Mới có thể chứng minh tình cảm của ta ở trong đó. Ta cứ nghĩ Xích Hồn sẽ luôn giữ thứ mà ta tặng cho chàng. Vậy mà hôm nay, chàng rước trắc phi vào cửa. Mặt khác đem thứ này trả lại cho ta. Chàng thật sự muốn cắt đứt tất cả với ta sao?   

             “Xích Hồn chàng đối với ta thật sự tuyệt tình như vậy sao?”   

             Cả một buổi hôm đó ta ở trong thư phòng, cầm túi thơm đó cả một buổi trời. Đối với ta mà nói, hai trăm năm qua ta đã yêu chàng đến khắc cốt ghi tâm rồi. Tình yêu này ta nguyện lừa người lừa mình, cố chấp lừa gạt chính bản thân mình cũng không chịu thừa nhận. Nhưng nỗi đau này kiềm nén quá lâu, một khi đã bộc phát thì chính là đau khổ tột cùng. Xích Hồn, năm đó chàng cười với ta một cái lòng của ta đã bị rung động rồi!  

             Đêm hôm đó là đêm động phòng hoa chúc của chàng và Mộ Nghiên. Còn ta thì trước thư phòng của mình lặng lẽ dùng rượu để giải sầu. Chỉ là sầu không thể giải lại còn nhiều thêm. Đêm hôm đó Bích Du đến tìm ta, nàng ấy an ủi ta cả một hồi lâu nhưng ta một chữ cũng không nghe lọt lỗ tai. Đối với ta mà nói bây giờ có khác gì đã chết đâu chứ? Bản tính của ta luôn rất ương bướng không chịu khuất phục. Nỗi đau này lại khiến ta càng dằn xé trong tim. Trời vừa rạng sáng ta liền cầm theo quạt Trấn Yêu đến Chiến Minh cung tìm chàng. Lòng của ta đã quyết, mọi thứ đều phải được kết thúc từ hôm nay.   

             Khi ta đến binh tướng trước cửa cung ngăn cản không cho ta vào. Ta liền mặc kệ bọn họ quạt Trấn Yêu đánh ngất bọn chúng mà xông vào. Lúc ta chạy đến tẩm cung tìm Xích Hồn. Ta vừa mới đến, chàng và Mộ Nghiên liền từ trong đó bước ra. Ta nhìn bọn họ ân ân ái ái với nhau, sự phẫn nộ trong lòng của ta liền bộc phát.   

             “Xích Hồn Quân năm xưa người đem ta từ Bồng Lai trở về. Vậy thì hôm nay chúng ta cùng đi đến đó kết thúc hết mọi chuyện đi.”    

             Xích Hồn đẩy tay của Mộ Nghiên ra, giống như sợ ta sẽ làm bị thương nàng ấy. Cho nên dùng tiên pháo tạo ra một kết giới bảo vệ cho nàng ta. Sau đó chàng nhìn ta với ánh mắt sắt đá, lạnh lẽo mà quát nạt. “Họa Y ngươi là đệ tử của ta đã hai trăm năm. Bản tính của ngươi trước giờ luôn hoạt bát vui vẻ. Rốt cuộc là tại sao lại biến thành bộ dạng như thế này chứ?”    

             Ta nhìn thấy chàng hỏi như vậy lại càng nực cười. “Xích Hồn ngươi thật sự muốn bảo vệ nàng ta như vậy sao? Tiên pháp của ta là ngươi dạy dỗ. Vậy thì hôm nay để ta dùng những gì hai trăm năm qua đã học được trả hết cho ngươi. Chúng ta hẹn nhau ở trước Bồng Lai đảo tính toán hết ân tình nợ cũ. Xích Hồn ta đợi ngươi.”  

             Ta nói xong liền mặc kệ bọn họ mà đạp mây đến Bồng Lai đảo. Ta biết hôm nay đã gây ra đại họa, Thiên Đế nhất định sẽ trách tội xuống. Nhưng nếu không làm như vậy lòng của ta sẽ không thể cảm thấy nhẹ nhõm. Chỉ để hôm nay, tại Bồng Lai đảo này ta và chàng kết thúc hết ân nghĩa hai trăm năm qua, cũng như tình cảm này ta cũng có thể buông xuôi rồi. Tiên thuật của Xích Hồn hơn ta rất nhiều. E là ta chưa tới Bồng Lai thì chàng đã tới trước ta. Lúc ta vừa mới đến đã thấy chàng đứng sững người ở đó. Trong còn cầm theo Thiên Địa kiếm. Đó là thanh kiến năm xưa đã theo chàng chinh chiến khắp trời đất. Cũng tốt, ta có thể chết dưới kiếm của chàng cũng có thể cam lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK