Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù thế nào bọn họ cũng không tưởng tượng nổi, đường đường là Huyền Cơ Tông, lại dám thật sự ở học viện Lam Quang bọn họ ra tay độc ác. Thậm chí còn không để ý tới an nguy của đám học viên trong học viện của bọn họ. Hành vi như vậy, quả thực không khác biệt với hai thế lực lớn khai chiến với nhau.

- Chuyện này, phải lập tức thông báo cho Cát phó viện trưởng biết.

Trong lòng mấy người đều vô cùng phẫn nộ.

Hiện tại chuyện này đã không đơn thuần là chuyện của một mình Huyền Diệp. Còn là giữa hai đại thế lực đứng đầu đánh cờ với nhau.

Huyền Cơ Tông dám cả gan ở học viện Lam Quang hắn hạ thủ ngoan độc như vậy, hiển nhiên đã hoàn toàn không để học viện Lam Quang bọn họ vào trong mắt.

- Trước đó không lâu Cát phó viện trưởng vừa bế quan. Lập tức phái người đi đánh thức hắn.

Một đạo mệnh lệnh nhanh chóng truyền vào trong tai nhân viên công tác học viện Lam Quang cách đó không xa. Nhân viên công tác này vội vàng chạy đi thông báo.

- Tất cả học viên lập tức rời khỏi nơi đây cho ta. Nhanh.

Cùng lúc đó, Đông lão gầm lên phẫn nộ, lệnh cho các học viên đều tránh đi.

Sưu sưu sưu sưu!

Trong nháy mắt, Đông lão cùng tất cả cường giả tham gia sát hạch nội viện đều liên tục bắn ra, không có chút kiêng dè nào mà tản ra uy thế khủng bố của chính mình. Hoàn toàn vây quanh năm người Đoạn Thiên Lang vào trong đó.

- Đoạn Thiên Lang, ngươi muốn làm gì? Muốn toàn diện khai chiến với Lam Quang học viện chúng ta hay sao?

Đông lão đứng trước mặt Đoạn Thiên Lang, nộ khí đằng đằng, hét lớn một tiếng.

- Huyền Diệp, ngươi thế nào rồi?

Mà Thanh Phong thì lập tức đi tới trước người Diệp Huyền, đề phòng Cuồng Chiến tấn công lần thứ hai, vẻ mặt rất là thân thiết.

- Ta không có chuyện gì.

Diệp Huyền lắc đầu, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi, trên nham thạch khải giáp trên người hắn có vô số vết rạn nứt lít nha lít nhít. Hiển nhiên là dưới một đòn vừa rồi đã bị thương không nhỏ, thế nhưng không có nguy hiểm tới tính mạng.

- Đáng ghét, cơ hội như vậy mà cũng bị hắn chạy trốn, phản ứng của tiểu tử này làm sao lại nhanh như thế a.

Cuồng Chiến dữ tợn nhìn về phía Diệp Huyền bên trong bầu trời, sắc mặt tối tăm vô cùng.

Vì đánh giết Diệp Huyền, trước khi đến Lam Quang học viện bọn họ đã thương lượng ra mưu kế như vậy. Thế nhưng lại không nghĩ rằng ngay cả như vậy cũng không thể giết chết Diệp Huyền.

- Cánh chim màu tím trên người hắn có lẽ là linh bảo mà Lục Ly của Hạo Thiên đế quốc luyện chế ra, cũng là chỗ dựa mà hắn dùng để thoát khỏi sự truy sát của Tần Phong. Thế nhưng người thanh niên tóc vàng cấp bậc vương giả kia vì sao vẫn còn chưa có xuất hiện a?

Mục đích Cuồng Chiến ra tay ngoại trừ đánh chết Diệp Huyền ra cũng là bởi vì muốn dẫn thanh niên tóc vàng sau lưng của hắn ra. Thế nhưng lại không nghĩ rằng, dưới tình huống này, thanh niên tóc vàng kia vẫn còn chưa có xuất hiện.

Trên bầu trời, Diệp Huyền cũng lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Cuồng Chiến.

Tàn nhẫn, quá ác.

Vì đánh chết hắn mà Huyền Cơ Tông lại dám ngang nhiên động thủ ở trong Lam Quang học viện, đồng thời cũng không hề chú ý tới tính mạng của những học viên khác.

Nếu như không phải là thực lực của Diệp Huyền siêu quần, đồng thời còn có quan sát nhạy cảm, lúc nào cũng cảnh giác Cuồng Chiến ra tay. Đổi lại là bất cứ một người đệ tử nào đến đây thì đã sớm chết đến mức không thể chết thêm được nữa rồi.

- Huyền Cơ Tông!

Vào giờ phút này, trong lòng Diệp Huyền tràn ngập sát cơ nồng nặc, giống như đại dương cuồn cuộn.

Loại này cách làm coi mạng người là cỏ rác này đã khiến cho để hắn triệt để phẫn nộ.

- Đoạn Thiên Lang, ngươi còn có lời gì muốn nói hay không? Nếu như hôm nay ngươi không cho Lam Quang học viện chúng ta một câu trả lời, như vậy các ngươi cũng đừng hòng bình yên đi ra khỏi Lam Quang học viện chúng ta.

Giữa bầu trời, Đông lão phẫn nộ mở miệng.

Đoạn Thiên Lang không hề trả lời mà chỉ lạnh lùng liếc nhìn Cuồng Chiến.

- Đoạn Tông chủ, ta cũng không ngờ tới phản ứng của tiểu tử này sẽ nhanh như thế, lại để cho hắn tránh được một kiếp. Hơn nữa không ngờ thanh niên tóc vàng kia cũng không xuất hiện a.

Cuồng Chiến vội vàng truyền âm giải thích.

- Hừ, gia hỏa làm việc bất lợi.

Đoạn Thiên Lang hừ lạnh truyền âm nói:

- Hiện tại dựa theo kế hoạch thứ hai làm việc.

Sau đó, hắn nhìn về phía đám người Đông lão, cười nhạo nói:

- Bàn giao, bàn giao cái gì? Huyền Cơ Tông ta tập nã trọng phạm, cần phải nói với Lam Quang học viện các ngươi sao?

- Làm càn.

- Đoạn Thiên Lang, xem ra ngươi thật sự muốn là địch cùng Lam Quang học viện ta a.

Đám người Đông lão đều vô cùng tức giận, trong con ngươi phóng ra sát cơ:

- Đã như vậy, như vậy tất cả các ngươi đều ở lại đây đi, chuyện hôm nay, nhất định Đường Chiêu tông chủ của Huyền Cơ Tông các ngươi phải đích thân giải thích, bằng không, đời này các ngươi cũng đừng mong ra được khỏiLam Quang học viện a.

- Đúng, giữa lại bọn họ, cho Lam Quang học viện chúng ta một câu trả lời!

Đám người Lỗ Tuấn đều phẫn nộ mở miệng. Mỗi một người trong bọn họ đều trôi nổi ở phía chân trời, vây quanh mấy người Huyền Cơ Tông.

- Ha ha ha, cho học viện các ngươi một câu trả lời sao? Ta còn chưa đòi các ngươi trả lời a, huống chi các ngươi cho rằng chỉ bằng mấy người các ngươ là có thể ngăn cản chúng ta hay sao?

Đoạn Thiên Lang cười lạnh nói.

- Xem ra không có gì để nói nhiều rồi.

- Lên.

Thái độ càn rỡ của Đoạn Thiên Lang đã triệt để chọc giận tất cả mọi người.

Ầm ầm!

Đông lão, Dược lão cùng với những người khác liên tục xuất ra vũ khí, giết về phía trước.

Trên sân, đạo sư của Lam Quang học viện tổng cộng có sáu người, phân biệt là Đông lão, Dược lão, Lỗ Tuấn, Thanh Phong, Vương Phong, Ngô Thanh sáu đại đạo sư.

Trong đó có ba người thực lực khá mạnh là Đông lão, Dược lão, Lỗ Tuấn, là Võ Vương thấp cấp tầng hai, mà ba người Thanh Phong thì đều là Võ Vương thất giai tầng một.

Mà Huyền Cơ Tông lại có ngũ đại cường giả Võ Vương, cộng thêm một đầu yêu thú biến dị, thực lực của hai bên sàn sàn nhau.

Chỉ vẻn vẹn trong chốc lát, song phương đã tự tìm đối thủ của mình mà giao chiến.

Sưu!

Cuồng Chiến ngay lập tức bắn về phía Diệp Huyền, hắn có niềm tin chém giết Diệp Huyền, mà niềm tin này căn bản cũng không có thay đổi một chút nào.

- Huyền Diệp, ngươi trước tiên lui về phía sau.

Thanh Phong quay về phía Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, sau đó tiến lên nghênh đón Cuồng Chiến.

- Chỉ vì một người học viên mà Lam Quang học viện các ngươi lại liều mạng với Huyền Cơ Tông chúng ta, đáng giá sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK