Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tốc độ thật nhanh.

Ngư Tu Năng giật nảy cả mình, càng làm cho hắn giật mình chính là, Huyền Nguyên hộ thể bên ngoài thân hắn dĩ nhiên không chịu được một đòn của đối phương, bộp một tiếng, Huyền Nguyên nát tan, chân trước giống như chiến đao trong nháy mắt đi tới trước mặt Ngư Tu Năng.

Thời khắc mấu chốt, Ngư Tu Năng khẽ quát một tiếng, trên tay phải dâng lên một luồng ánh sáng xán lạn, coong một tiếng, đao chưởng va chạm, hào quang trên tay phải Ngư Tu Năng bị lưỡi đao màu xanh lục kia chia ra làm hai, huyết hoa tỏa ra, trên tay bị cắt một vết máu nhợt nhạt, nhưng đồng thời, bàn tay phải của Ngư Tu Năng cũng mạnh mẽ khắc ở trước ngực Đường Lang.

Ầm!

Ngư Tu Năng cùng Đường Lang gần như cùng lúc đó bay ngược ra ngoài.

Ngực Đường Lang xuất hiện một chưởng ấn sâu gần thước, trong tiếng kèn kẹt, chưởng ấn nhô lên, chỉ chốc lát sau, chưởng ấn ở ngực Đường Lang cứ thế biến mất, địa phương bị thương bóng loáng như gương.

- Công kích thật sắc bén, phòng ngự thật đáng sợ.

Ngư Tu Năng âm thầm biến sắc, chợt ánh mắt của hắn ngưng lại, lần thứ hai hung hãn ra tay.

Ầm ầm!

Bên trong đất trời cuồng phong gào thét, sóng trùng kích tùy ý phóng xạ.

Đường Lang này hiển nhiên không đáng sợ bằng Sa Lịch Chi Vương, mọi người cố ý cùng Ngư Tu Năng ngăn ra, muốn nhìn một chút thực lực chân chính của Đường Lang này.

Rầm rầm rầm!

Ở dưới công kích phẫn nộ của Ngư Tu Năng, trên người Đường Lang lập tức xuất hiện từng chưởng ấn sâu sắc, bị đập cho bay ngược ra ngoài, kèn kẹt, ở trong quá trình bay ngược, chưởng ấn ở ngực nó đã lần thứ hai khôi phục.

- Huyền Nguyên Nhất Khí Trảm!

Sắc mặt của Ngư Tu Năng tái nhợt, hét lớn một tiếng, Huyền Nguyên cổ động, trong tay đột nhiên xuất hiện một vòng sáng trắng, vầng sáng này cấp tốc xoay tròn, mang theo sắc bén phá không gian đánh bay ra ngoài.

Coong!

Đường Lang nâng đao hoành cản, đả kích cường liệt chấn động đến mức cả người nó kẽo kẹt vang vọng, vòng sáng sắc bén xuyên thấu thân thể của nó, ở phần eo của nó nổ ra một lỗ thủng to lớn, lực xung kích mạnh mẽ chém ra toàn bộ phần eo.

- Đây là...

Khiến tất cả mọi người kinh hãi chính là, Đường Lang kia bị cắt ra bụng, bóng loáng như gương, dĩ nhiên không có bất kỳ nội tạng huyết nhục, phảng phất như một khối đá quý màu xanh lục bị cắt ra.

Xèo!

Đường Lang bị cắt thành hai nửa trên dưới thân dính vào cùng nhau, nhúc nhích, cấp tốc hợp hai làm một, lần thứ hai vung vẩy lợi chi bổ về phía Ngư Tu Năng.

Này đến tột cùng là quái vật gì?

Mọi người trợn mắt ngoác mồm chính là, Đường Lang này nói là sinh mệnh, nhưng không có nửa điểm huyết nhục, nói là khôi lỗi, càng không có bất kỳ trận pháp cùng phù văn, phảng phất như một Yêu thú ngọc có thể sống động chém giết, vô cùng có khả năng giống như Sa Lịch Chi Vương kia, thuộc về một loại sinh mệnh đặc thù nào đó.

Trong lòng Diệp Huyền cũng bừng tỉnh, chẳng trách hắn ở trong đầu Đường Lang này không cảm giác được chút khí tức linh hồn nào, nguyên lai Đường Lang này căn bản không phải Yêu thú, cũng không phải Huyền thú, thì làm sao sẽ có khí tức linh hồn?

- Tông chủ, có muốn chúng ta hỗ trợ hay không.

Các cường giả của Lang Tà Tông nhìn về phía Ngư Tu Năng.

Ngư Tu Năng lạnh lùng nói:

- Không cần, tuy súc sinh này mạnh mẽ, nhưng ta còn ứng phó được.

Từ chiến đấu đến hiện tại, tuy trên người Ngư Tu Năng cũng đổ máu, chịu một chút thương tích, nhưng cũng không tính nghiêm trọng, căn bản là không có cách uy hiếp đến tính mạng của hắn.

Như hắn đường đường Lang Tà Tông tông chủ, kích giết một quái vật như thế cũng cần người hỗ trợ, đó mới gọi mất mặt.

Ầm!

Kình khí khuấy động, Ngư Tu Năng cùng Đường Lang lần thứ hai chém giết.

Đường Lang này, bất luận kích thương làm sao, cũng có thể cấp tốc kết hợp cùng khôi phục, giống như Sa Lịch Chi Vương.

Cuối cùng.

Ngư Tu Năng dùng pháp bảo hình nón oanh Đường Lang này thành mảnh vỡ, sau đó lại dùng Huyền Nguyên không ngừng nghiền ép, tiêu diệt, đánh mỗi mảnh vỡ thành phấn vụn, Đường Lang này mới chính thức ngã xuống.

- Đường Lang này phòng ngự thật mạnh.

Trở lại trong đội ngũ, vẻ mặt của Ngư Tu Năng nghiêm nghị.

Luận chiến lực, tuy Đường Lang này cũng đáng sợ, nhưng vẻn vẹn tương đương với Vũ Hoàng nhị trọng, cũng không tính đặc biệt mạnh, nhưng phòng ngự của nó lại hết sức đáng sợ, cả người phảng phất như Huyền Thiết đúc thành, hơn nữa chỉ cần không triệt để giết chết nó, thật giống như làm sao cũng không giết chết như thế.

- Xác thực, cả người giống như sắt đá, đồng thời nắm giữ thân thể bất tử như Sa Lịch Chi Vương, trừ khi triệt để đánh tan nó, bằng không rất khó đánh giết.

Mọi người cũng gật đầu liên tục, có điều trên mặt không quá lo lắng.

Lúc trước Đường Lang kia thực lực mọi người đều nhìn thấy, cơ bản tương đương với Vũ Hoàng nhị trọng đỉnh phong, một chọi một, ở đây không ít người đều có thực lực chiến thắng nó.

Duy nhất đáng sợ chính là phòng ngự của nó, nhưng coi như phòng ngự kinh người, cũng không phải thật bất tử, chỉ cần oanh nó thành mảnh vỡ, cuối cùng cũng có thể chém giết.

- Đi thôi.

Hơi điều dưỡng chốc lát, Ngư Tu Năng liền khỏi hẳn, lúc này mọi người lần thứ hai khởi hành.

Xuất hiện Đường Lang, mọi người hành động lập tức cảnh giác không ít.

Xèo!

Không chờ mọi người đi bao xa, một cái bóng màu xanh đột nhiên từ trong rừng rậm lướt ra, cái bóng màu xanh kia tốc độ cực nhanh, trong thiểm lược dĩ nhiên có một tia không gian rung động mịt mờ, phảng phất như lôi, trong nháy mắt liền chui vào trong cơ thể một tên Hách Liên gia trưởng lão, nhanh tới khiến người ta phản ứng không kịp nữa.

- A!

Người trưởng lão kia kêu thảm một tiếng, toàn bộ thân thể đột nhiên vỡ ra, hóa thành sương máu, tiêu tan.

Đạo quang ảnh màu xanh kia từ trong huyết vụ lần thứ hai lướt ra, đâm về phía một trưởng lão khác của Hách Liên gia.

Người trưởng lão này bởi vì một màn lúc trước, đã sớm sợ đến đẩy lên Huyền Nguyên hộ thể, Huyền Nguyên kia như một lồng ánh sáng bao phủ hắn ở bên trong, ở mặt ngoài lồng ánh sáng, càng có từng đạo từng đạo phù văn đang không ngừng lấp loé.

- Răng rắc!

Quang ảnh màu xanh đánh vào lồng ánh sáng, ngay lập tức cắn xé lồng ánh sáng ra một lỗ thủng, đồng thời động tác cũng dừng lại.

Lúc này mọi người mới phát hiện, quang ảnh màu xanh này dĩ nhiên là một Thanh Xà cỡ chiếc đũa, cả người thấu lục, phảng phất như mã não xanh.

Thấy Huyền Nguyên hộ thể của mình suýt chút nữa phá nát, người trưởng lão kia sợ hết hồn, chiến đao bên hông đột nhiên ra khỏi vỏ, như tia chớp bổ về phía Thanh Xà.

Xì một tiếng, Thanh Xà kia thấy thế vội vàng xoay người, không gian rung động lóe lên, dĩ nhiên trong nháy mắt né tránh chiến đao chém đánh, muốn lướt vào trong rừng rậm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK