Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể mở khách sạn lớn như vậy tại trung tâm thành Hắc Thạch, chắc hẳn cũng không phải thế lực bình thường có thể làm được.

- Không biết khách sạn các ngươi tiêu chuẩn gì?

Diệp Huyền mở miệng hỏi.

- Hai vị khách quan, khách sạn chúng ta phân ba tầng thứ, phong chữ nhân, chữ địa và chữ thiên, trong đó phòng chữ nhân một ngàn huyền tệ một đêm, phòng chữ địa hai ngàn huyền tệ một đêm, phòng chữ thiên năm ngàn huyền tệ một đêm, không biết khách quan cần cấp độ gì?

- Cho ta hai gian phòng chữ thiên.

Diệp Huyền vung tay ném hai tấm huyền phiếu như phi đao bay tới trước mặt tên chưởng quầy.

Ba!

Khách sạn chưởng quầy tiếp vào trên tay, chợt cảm thấy lực lượng làm người ta sợ hãi từ sâu trong huyền phiếu truyền ra ngoài, huyết khí trong người hắn cuồn cuộn, hai chân không ngừng lui về phía sau, đột nhiên lực lượng kia lại biến mất vô tung giống như chưa từng xuất hiện qua.

- Nơi này là hai vạn huyền tệ, một vạn huyền tệ dự chi phòng, còn lại một vạn dùng làm chi phí sinh hoạt tại khách sạn các ngươi, tính ra cũng đủ rồi.

- Đủ đủ.

Chưởng quầy trung niên áp chế khiếp sợ và hoảng sợ trong lòng, hắn liên tục gật đầu.

Lúc trước hắn ở trong khách sạn nhìn thấy Kim Lân ra tay, biết rõ Kim Lân thực lực hết sức kinh người, cũng không yếu hơn mình, hắn không để ý tới Diệp Huyền.

Hắn xem ra Diệp Huyền là thiếu gia của gia tộc nào đó, mà Kim Lân ở bên cạnh bảo vệ hắn.

Hiện tại hắn phát hiện mình đã lầm rồi, không nói chuyện khác, chỉ thủ đoạn ném huyền phiếu của Diệp Huyền cũng làm khí huyết trong người hắn chấn động không nhẹ, cũng không phải thủ đoạn người bình thường có thể làm được.

Rốt cuộc hai người tới từ thế lực nào? Vì sao trước kia chưa từng nghe nói qua, đến thành Hắc Thạch có mục đích gì?

Trong nội tâm chưởng quầy xuất hiện vài suy nghĩ như vậy, vẻ mặt lại tươi cười nói:

- Hai vị khách quan, mời vào trong.

Hắn tự mình dẫn Diệp Huyền vào hai gian phòng xa hoa nhất khách sạn, quả nhiên phòng chữ thiên không tồi, bên trong cực kỳ xa hoa, các loại đồ dùng trân quý, gian phòng làm bằng gỗ trầm hương, phòng khách, phòng tu luyện, phòng tắm đều có, thậm chí còn có phòng luyện thể loại nhỏ.

- Không tồi!

Diệp Huyền thoả mãn gật gật đầu.

- Hai vị còn có cái gì phân phó không?

- Không, có việc chúng ta sẽ bảo ngươi.

- Được rồi.

Lúc này chưởng quầy lui xuống thật nhanh.

Hai gian phòng, Diệp Huyền chọn một gian, Kim Lân và Mạc Thông ở bên cạnh.

Vốn Kim Lân còn có chút không tình nguyện, nghe nói tối nay còn có đánh nhau, hơn nữa sau đó cho hắn ăn uống, Kim Lân lúc này hưng phấn chảy nước miếng.

Mạc Thông run rẩy không nhẹ, chẳng lẽ gia hỏa tóc vàng này ưa thích đặc thù?

Nghĩ đến ác hàn, Mạc Thông sợ tới mức mặt tái xanh.

Đám người Diệp Huyền nhàn nhã thoải mái, cả thành Hắc Thạch hiện tại lâm vào trong phong bạo.

Hai gã thanh niên thần bí dùng đại lượng linh dược mua sắm Thất Sắc Hỗn Độn Thổ của Phẩm Bảo Các, hơn nữa tin tức bắt Mạc Thông thiếu gia vào khách sạn Thiên Nhất.

Mạc gia!

Một tên nam tử trung niên mặc cẩm bào, đầu búi tóc, đôi mắt như kiếm ngồi trên ghế thái sư, bộ dạng không giận tự uy.

Bên cạnh hắn là vài tên trưởng lão khí thế bất phàm đang quỳ ở đó, thần thái cung kính.

Nam tử trung niên chính là một trong những đại phú hào của thành Hắc Thạch, gia chủ Mạc gia, Mạc Thành Thiên, cường giả Vũ Tôn lục giai.

- Gia chủ, đã điều tra rõ tình hình của đám người Hồ Bưu, thiếu gia đồng ý cho bọn chúng chức vị đội trưởng hộ vệ Mạc gia, bảo hắn đi thăm dò hai tên thiếu niên kia, hơn nữa có thể cướp đoạt trữ vật giới chỉ trong tay bọn chúng.

Nghe được trưởng lão kia nói, Mạc Thành Thiên mặt không biểu tình:

- Có thể tra ra tung tích thiếu gia không?

- Mật thám chúng ta tại khách sạn Thiên Nhất mật thám, hai tên thanh niên ở trong phòng chữ thiên, thiếu gia ở cùng với tên thanh niên tóc vàng, tình huống cụ thể bởi vì khách sạn Thiên Nhất lệ thuộc sản nghiệp Mộ Dung gia tại Hạo Thiên đế quốc cho nên mật thám không dám làm quá mức, căn cứ hai người nói chuyện lúc đó, thiếu gia cho tới ngày mai sẽ tạm thời giữ được tính mạng.

Tên trưởng lão cung kính nói.

- Có thể tra được hai tên thanh niên kia thế lực gì hay không?

Ngữ khí của Mạc Thành Thiên không vội không chậm làm cho người ta không đoán được tâm tư của hắn.

- Tạm thời còn không có, căn cứ chúng ta điều tra, hai người này sáng hôm nay mới tới thành Hắc Thạch, rồi sau đó trực tiếp đi Thiên Bảo các mua sắm Thất Sắc Hỗn Độn Thổ, về sau thiếu gia xung đột, chúng ta tạm thời không biết thân phận của hai người này.

- Từ tên thanh niên tóc vàng xưng hô tên thanh niên tóc đen là điện hạ, cho nên thuộc hạ suy đoán đối phương rất có thể la vương tử của vương quốc nào đó.

Tên trưởng lão cẩn thận tự thuật một câu.

Mạc Thành Thiên gật gật đầu, trầm mặc không nói, rồi sau đó hắn nhìn sang mọi người.

- Theo các vị trưởng lão xem, chúng ta nên làm sao bây giờ?

Vài tên trưởng lão liếc nhau, trong đó một gã trưởng lão gương mặt hồng nhuận phơn phớt, người này tức giận nhanh chóng đứn rag, nói:

- Gia chủ, còn phải nói hay sao, người này dám đả thương thiếu gia Mạc gia chúng ta, theo ta thấy Mạc gia chúng ta không bắt hai người này, chắc chắn trở thành trò cười tại thành Hắc Thạch.

- Tam trưởng lão nói đúng. Khách sạn Thiên Nhất là sản nghiệp của Mộ Dung gia nhưng dù sao căn cơ Mộ Dung gia cũng nằm tại Hạo Thiên đế quốc, trong thành Hắc Thạch, khách sạn Thiên Nhất chắc chắn sẽ bán mặt mũi cho Mạc gia.

- Bắt haigia hỏa này xong, làm cho dân chúng thành Hắc Thạch biết rõ Mạc gia chúng ta không thể trêu vào.

- Trước mắt xem ra thiếu gia an toàn trọng yếu nhất, cho nên lão phu cũng cho rằng nên hành động nhanh, cứu thiếu gia về rồi nói sau.

Một gã tên trưởng lão lên tiếng, mọi người cho rằng nên ra tay giải cứu Mạc Thông.

Mạc Thành Thiên nhìn tất cả mọi người, hắn làm sao không rõ đám trưởng lão nói như vậy là gì cái gì, một là vì nịnh nọt chính mình, hai cũng vừa ý Thất Sắc Hỗn Độn Thổ trên người hai tên kia.

- Các vị trưởng lão, ta nghe nói hai người này lúc ở Phẩm Bảo Các cũng có xung đột với Lưu quản sư Tụ Bảo Hiên, đến bây giờ thiên nhai thương hội còn chưa có bất kỳ cử động nào, các vị biết đây là vì cái gì không?

Sau khi mọi người nói xong, đột nhiên Mạc Thành Thiên thản nhiên nói.

Vài tên trưởng lão đều sững sờ, cau mày nói:

- Chẳng lẽ thiên nhai thương hội biết rõ lai lịch của hai người này?

- Không đúng, nếu như biết rõ, Lưu quản sự Tụ Bảo Hiên chắc chắn sẽ sinh ra xung đột với hắn ngay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK