Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hơn nữa nếu như không đoán sai, tuổi tác khác nhau, độ khó lưu danh ở trên bia lưu danh, chắc hẳn là cũng khác nhau.

- Cuối cùng căn cứ vào vị trí lưu danh cao thấp và độ nông cạn của tên, liếc mắt là có thể nhìn ra, thiên phú giữa các học viên cao hay thấp.

- Người chế tạo ra bia lưu danh này, thật đúng là một thiên tài.

Trong lòng Diệp Huyền không khỏi xúc động.

Lấy phương thức học viện Lam Quang kiểm tra như vậy, rất ít có thiên tài chân chính, sẽ bị lãng quên xuống. Người có thể tiến vào học viện, tất cả đều là người cao cấp nhất trong đám người này.

Bất tri bất giác, lại là mười người hoàn tất sát hạch. Kết quả trong một vòng này, chỉ có một người lưu lại tên ở trên tấm bia đá.

Trên mặt tất cả tuyển thủ, đều lộ ra sự ai than dậy trời đất.

Nhưng mà trên mặt lão nhân Thanh Phong lại hoàn toàn không có chút bất mãn nào. Trái lại trên khóe miệng hắn lộ ra nụ cười mỉm.

- Hai mươi người đầu tiên, trúng tuyển ba người. Không hổ danh là một lần so đấu đứng đầu. Cái xác suất này, còn có thể.

Phải biết rằng, sát hạch trước đó, là thành tích lót đáy trong đợt thứ hai. Cho dù không có một người nào có thể lưu danh ở trên tấm bia đá, Thanh Phong cũng sẽ không cảm thấy có bất ngờ gì.

Tới phía sau, thực lực và thiên phú của tuyển thủ cũng sẽ càng lúc càng cao. Xác suất có thể lưu lại tên, tất nhiên cũng sẽ tăng lên.

Như đám người Diệp Huyền, Hầu Phi, Hạ Thất Tịch xếp ba thứ hạng đầu, Thanh Phong căn bản không lo lắng bọn họ sẽ không để lại tên. Mà điều hắn quan tâm, là rốt cuộc bọn họ lưu lại tên ở độ cao thế nào.

Quả nhiên, ở trong mười người tiếp theo, có ba người lưu lại tên ở trên bia lưu danh.

Độ cao của một người trong đó, thậm chí tới gần hai mươi thước. Hơn nữa độ rõ ràng, cũng vô cùng khả quan.

Tiếp theo, theo kiểm tra không ngừng được tiến hành, tuyển thủ lưu lại tên ở trên bia lưu danh cũng càng lúc càng nhiều. Độ cao, càng lúc càng lên cao. Mức độ rõ ràng và kích thước của tên cũng càng lúc càng lớn.

Một trăm chín mươi người đầu đã thi kiểm tra xong. Có khoảng gần năm mươi người, lưu lại tên ở trên bia lưu danh. Trong đó một người cao nhất, là ở khoảng cách ba mươi thước.

Độ cao này so với học viên lưu lại tên ở trên bia lưu danh lần trước, đều không sai biệt lắm. Gọi là một thành tích không tệ.

- Đến phiên ta.

Cuối cùng đến phiên La Thành.

Lúc này, trên mặt hắn đã không có sự lo lắng như lúc đầu. Trái lại hắn đã hoàn toàn tự tin.

- Nỗ lực lên.

Ở dưới sự cổ vũ của Diệp Huyền, La Thành đi tới phía trước tấm bia đá màu đen, vận chuyển công pháp Diệp Huyền cho hắn. Toàn thân hắn nhanh chóng phóng lên cao.

Hắn căn cứ vào lời nhắc nhở của Diệp Huyền, bạo phát ra tất cả lực lượng trong thân thể.

Vèo!

Toàn bộ thân thể La Thành lao tới chừng ba mươi thước, cảm giác được lực lượng đã hết. Hắn co ngón tay thành đao, dùng sức đâm một cái.

Phù một tiếng.

Ngón tay được huyền lực bao trùm đâm vào trong vách đá, viết xuống hai chữ lớn rồng bay phượng múa... La Thành.

Sau đó, toàn thân hắn nhẹ nhàng hạ xuống, trở lại trong đội ngũ.

- Diệp thiếu, ta thành công.

La Thành kích động nói.

- Ừ.

Diệp Huyền mỉm cười gật đầu.

Tên La Thành có kích thước như chậu rửa mặt, đồng thời ở khoảng cách chừng ba mươi thước. Ở trong gần hai trăm người sát hạch trước đây, đủ để đứng vào trước ba.

Tiếp theo, cuộc sát hạch tiếp tục.

Từng tên võ giả đều chạm khắc tên của mình ở phía trên.

Chờ thời điểm sát hạch đến ba trăm người, đã có gần trăm người, chính thức trở thành học viên của học viện Lam Quang.

Tới lúc này mới khiến cho mọi người vây xem thở ra một hơi. Dựa theo tỉ lệ ngay từ đầu, chắc hẳn tất cả kiểm tra xong, cũng chỉ có hơn mười người trúng tuyển. đây cũng quá dọa người.

Còn so đấu chân chính, hiện tại mới bắt đầu.

- Hừ, trong vòng sát hạch thứ nhất, không chỉ có Mộ Dung Vân Tiêu thời gian thông qua lâu hơn ta. Ngay cả hai tuyển thủ đến từ liên minh mười ba nước này, cũng lâu hơn ta. Chu Khinh Vi ta lại là con cháu hào môn của đế quốc Hạo Thiên, sao có thể không sánh bằng hai nữ tử đến từ nơi nông thôn hẻo lánh kia được!

Trong đám người, Chu Khinh Vi tức giận nhìn Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch các nàng, vẻ mặt không cam lòng.

Luận về xuất thân, lai lịch, nàng tự xưng là vượt xa Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch. Nhưng hết lần này tới lần khác ở trong sát hạch, nàng liên tiếp bại bởi hai người.

Nếu như Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch bình thường một chút, vậy còn không nói làm gì. Nhưng mấu chốt là Vân Ngạo Tuyết và Hạ Thất Tịch, không chỉ ở trên phương diện tu vi, diện mạo cũng muốn càng ưu tú hơn so với nàng. Tất nhiên khiến nàng vô cùng khó chịu.

Chu Khinh Vi hiểu rất rõ, một khi bốn người các nàng tiến vào học viện, tuyệt đối sẽ trở thành đối tượng cho vô số học viên bàn luận. Nàng quyết không thể tha thứ cho việc danh tiếng của mình sẽ bị người như Vân Ngạo Tuyết và bị Hạ Thất Tịch ngăn chặn.

- Hai đợt sát hạch trước, chẳng qua là vận khí. Trong vòng sát hạch thứ ba, tên sẽ vĩnh viễn lưu lại ở trên bia lưu danh của học viện Lam Quang. Ta muốn cho tất cả mọi người biết, Chu Khinh Vi ta mới là một nữ tử thiên tài có thực lực cùng mỹ mạo.

Chu Khinh Vi khẽ cắn răng, ánh mắt lạnh lùng tàn khốc.

Trong lòng của nàng lặng lẽ nhắc tới.

- Kế tiếp, Chu Khinh Vi.

Giọng nói của Thanh Phong thản nhiên vang lên.

- Là Chu Khinh Vi.

- Tiểu thư hào môn Chu gia của đế quốc Hạo Thiên.

- Muội muội của Chu Thanh Ngọc sư huynh.

Trong đám người truyền đến từng hồi bàn luận.

Mỹ nữ, vĩnh viễn có đặc quyền. Ở thế giới của võ giả, cũng giống như vậy.

Trước đó, thời điểm những tuyển thủ khác khảo nghiệm, mọi người tối đa cũng quan tâm một chút. Nhưng Chu Khinh Vi vừa kiểm tra, lập tức lại khiến cho rất nhiều người lớn tiếng hô lên.

Chu Khinh Vi rất hưởng thụ loại cảm giác được vạn người chú ý này. Trên gương nàng thoáng hiện ra nụ cười mỉm, nhẹ nhàng đi tới trước vách đá màu đen.

- Chu Thanh Ngọc của Chu gia, ở thời điểm khảo nghiệm hai năm trước, tên khắc vào bia lưu danh tại vị trí bốn mươi tám thước. Cái thành tích này, thuộc về trung đẳng. Không biết Chu Khinh Vi này, thiên phú như thế nào.

- Nhìn sẽ biết.

Đang lúc mọi người quan tâm, thân hình Chu Khinh Vi đột nhiên bay vút lên.

Thân hình của nàng vô cùng mờ ảo, giống như một con hồ điệp bay lượn, mờ ảo như làn khói, mỹ lệ động lòng người.

Chỉ là thân pháp này lại dẫn tới mọi người xung quanh hoan hô một hồi.

- Không hổ danh là tiểu thư của Chu gia. Thân pháp này, quá đẹp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK