Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Huyền lắc đầu. Những học sinh cũ kia nói không sai. Học sinh mới này quả thực không để tìm hiểu quy tắc của tháp thí luyện.

Đúng. Có vài thiên tài là có thể khiêu chiến vượt cấp. Nhưng bọn họ vì sao có thể khiêu chiến vượt cấp? Nguyên nhân chính là công pháp, vũ kỹ, cùng với Vũ Hồn bọn họ tu luyện, không có chỗ nào mà không phải là vượt qua người bình thường.

Kể từ đó, có thể không khiêu chiến vượt cấp sao?

Thật giống như một người cầm thiết kiếm, một người khác cầm kiếm giấy. Không hề nghi ngờ, người cầm thiết kiếm, nhất định phải mạnh mẽ hơn so với người cầm giấy kiếm.

Mà ở trong tháp thí luyện, tất cả mọi thứ đều vứt bỏ. Tất cả mọi người đứng ở trên cùng một khởi điểm, nắm giữ tu vi như nhau, thân thể, công pháp, vũ kỹ, so đấu, thuần túy là tính toán chiến đấu và thiên phú của từng người. Là rồng hay là trùng liếc mắt một liền nhìn thấy rõ ràng.

- Một nhóm học viên mới này, đã có không ít người tham gia sát hạch tháp thí luyện. Tổng thể mà nói, coi như không tệ. Nhưng bên trong cũng không có thiếu rác rưởi. Nghe nói người đạt danh hiệu đầu đầu và đứng thứ hai của lần sát hạch nhập học khóa này cũng ở đây. Không biết hai người bọn họ có thể đi tới một bước kia hay không.

- Ha hả, là rồng hay là trùng, rất nhanh là có thể nhìn ra.

Không ít học viên cũ thoáng hiện ra vẻ chờ mong và nghi vấn nhìn về phía chỗ Diệp Huyền và Hầu Phi.

Diệp Huyền không để ý đến ánh mắt bọn họ bình luận và đánh giá của bọn họ. Hắn tiếp tục quan sát sát hạch.

Tiếp theo, từng học viên mới đi vào sát hạch. Tốc độ của bọn họ đều rất nhanh. Một vài người nhanh tới mức, chỉ mới mười mấy hơi thở đã kết thúc. Có người chậm, khoảng chừng thời gian một nén nhang.

Mà một ít học sinh cũ hiển nhiên lại kiên trì được trong thời gian dài hơn nhiều. Có người thậm chí kiên trì tới nửa canh giờ.

- Nhìn kìa. Vương Cường sư huynh lần này lại có thể xông qua tầng thứ ba.

- Vương Cường sư huynh, nửa năm trước đã xông qua tầng thứ hai. Trải qua thời gian dài tu luyện và học tập như vậy, xông qua cửa thứ ba, thực sự là chuyện bình thường.

- Thời gian đã hơn một năm, lại xông qua tầng thứ ba. Thiên phú của Vương Cường sư huynh, thật là tốt.

Một học viên cũ ở tháp thí luyện, kiên trì chừng nửa canh giờ mới ra ngoài.

Mà tên của hắn cũng xuất hiện ở tầng thứ ba, đưa tới không ít người ủng hộ.

Vương Cường này ngạo nghễ liếc nhìn về phía chỗ của học viên mới, trên mặt có vẻ đắc ý, kiêu căng đứng ở một bên.

Kế tiếp, đúng lúc là Hầu Phi.

Trước khi tiến vào tháp thí luyện, Hầu Phi liếc nhìn Diệp Huyền. Trong con mắt hắn lộ ra ánh sáng của ý chí chiến đấu. Lúc này hắn mới xoay người tiến vào trong đó.

- Gia hỏa này là tồn tại xếp hạng thứ hai trong học viên mới lần này. Độ cao trên bia lưu danh của hắn là ở sáu mươi chín thước. Chúng ta nhìn kỹ đi.

Không ít học viên cũ lộ ra thần sắc quan tâm.

Qua mười lần hít thở, tháp thí luyện không có động tĩnh gì.

Thời gian một nén nhang trôi qua, tháp thí luyện vẫn không có động tĩnh gì.

- Một nén hương, dưới tình huống bình thường, Hầu Phi này chắc hẳn là xông vào tầng thứ hai.

- Lấy thành tích đứng thứ hai, xông vào tầng thứ hai, cũng không phải là chuyện gì khó khăn. Hiện tại lại phải xem hắn có thể ở tầng thứ hai, duy trì trong thời gian dài bao lâu.

Không ít học viên cũ nhìn chằm chằm, không hề chớp mắt.

Cùng tồn tại ở tầng thứ hai, thời gian ở bên trong dài ngắn khác nhau, đại biểu cho thiên phú cao thấp cũng hoàn toàn không giống nhau.

Chỉ là, lại qua thời gian một nén nhang, trong tháp thí luyện vẫn không có động tĩnh gì.

Không ít học viên cũ đã trở nên hỗn loạn. Tiếng bàn luận giống như con ruồi ong ong vang lên.

Cái thành tích này, không được.

Chỉ là, lại qua thời gian một nén nhang, Hầu Phi còn chưa có đi ra.

Tất cả mọi người ở đó không thể kìm chế được nữa, trong nháy mắt hoàn toàn trở nên ầm ĩ.

- Hiện tại cũng đã sắp nửa canh giờ, Hầu Phi này thế nào còn chưa ra?

- Đây không phải là muốn trùng kích tầng thứ ba chứ?

- Tầng thứ ba, nói đùa sao? Cho dù một ít học viên cũ có thiên phú, bình thường cũng cần phải huấn luyện một năm sau đó mới có thể có hi vọng. Hắn chỉ là một học viên mới, làm sao có thể.

- Nhưng mà bây giờ...

Rất nhiều học viên cũ căn bản không duy trì được sự bình tĩnh.

Đúng lúc này...

Ầm!

Một tiếng động vang lên. Trên tấm bia đá xếp hạng, trong nháy mắt đột nhiên xuất hiện tên của Hầu Phi. Đồng thời cái tên này, nhanh chóng bay lên.

- Cuối cùng cũng có động tĩnh. Gia hỏa này chắc hẳn là đi ra. Cũng không biết, hắn sẽ ở trình độ nào.

Vô số học viên cũ cuối cùng cũng thở hắt ra một hơi. Ánh mắt bọn họ nhìn chằm chằm vào tấm bia đá.

Đang lúc này, trong ánh mắt đờ đẫn của mọi người, tên Hầu Phi nhanh chóng tăng lên.

Một tầng.

Hai tầng.

Ba tầng.

Cuối cùng thời điểm ở tầng thứ ba, tên của hắn mới dừng lại. Đồng thời thứ hạng còn vượt qua cả Vương Cường mới sát hạch vương lúc trước.

- Cái gì? Tầng thứ ba sao?

- Tiểu tử này không ngờ mới chỉ lần đầu tiên sát hạch liền vọt tới tầng thứ ba rồi? Ông trời của ta ơi.

- Trong các đệ tử nhập học khóa lần này lại có một yêu nghiệt như thế tồn tại.

Đoàn người nhất thời sôi trào, truyền ra từng tiếng kêu kinh ngạc. Ngay cả nhân viên công tác đứng ở một bên của tháp thí luyện cũng bị kinh động. Khi nhìn thấy được thành tích này, bọn họ nhất thời bị dọa cho giật mình.

- Học viên này tên là gì? Hầu Phi? Đăng ký một chút. Sẽ lập tức thông báo qua cho cao tầng của học viện. Lần này xuất hiện một thiên tài có tư chất đứng đầu.

- Nhanh, nhanh!

Mấy nhân viên công tác lộ ra thần sắc nghiêm túc, lập tức ghi chép tin tức xuống.

Ở học viện Lam Quang, độ trọng yếu của thứ hạng trong tháp thí luyện không thua gì bia lưu danh.

Một học viên vừa mới nhập học, ở trong vòng sát hạch thứ nhất, liền đạt tới tầng thứ ba. Không thể không nói, đây là một thành tích nghịch thiên.

Dựa theo quy tắc, một khi xuất hiện loại tình huống này, bọn họ cần phải lập tức truyền lại tin tức này cho cao tầng của học viện.

- Diệp thiếu, Hầu Phi này lợi hại như vậy sao?

La Thành và Trương Liệt cũng trợn tròn mắt.

Diệp Huyền sờ sờ cằm, lẩm bẩm nói:

- Hầu Phi này, thiên phú không tệ. Bồi dưỡng một chút, sẽ là một hạt giống tốt.

- Lần đầu tiên sát hạch, liền bước vào tầng thứ ba. Thật sự là một hạt giống tốt.

Lúc này, một âm thanh êm tai giống như đóa u lan trong cố vắng, đột nhiên vang lên ở bên tai của Diệp Huyền.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK