Mục lục
Huyền Thiên Hồn Tôn - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời hai người bọn họ nói ra, không có học viên và đạo sư sẽ không coi trọng.

Trước mắt bao nhiêu người, hai người đồng thời nhìn về phía Diệp Huyền:

- Huyền Diệp, chuyện này, ngươi có lời gì muốn nói hay không?

- Muốn thêm tội thì lúc nào tại vạ cũng đến.

Diệp Huyền thản nhiên cười lạnh nói. Lúc này, hắn tuyệt đối không thể thừa nhận. Không phải hắn sợ hãi Huyền Cơ Tông, mà là một khi thừa nhận, trái lại sẽ làm cho học viện Lam Quang rơi vào hoàn cảnh khó xử.

- Đoạn phó tông chủ, ngươi cũng nghe được đấy. Không phải học viện Lam Quang ta không muốn giúp Huyền Cơ Tông ngươi, cũng không phải học viện Lam Quang ta vẽ đường cho hươu chạy. Các ngươi chỉ là dựa vào một câu nói, một lệnh truy nã không có bằng chứng, lại muốn mang học viên của học viện Lam Quang ta đi. Một khi truyền ra ngoài, học viện Lam Quang ta để mặt mũi vào đâu?

Giọng nói Đông lão lạnh lùng, vang vọng ở trong thiên địa:

- Nếu như Đoạn phó tông chủ các ngươi đến đây, là tới làm khách, học viện Lam Quang chúng ta, hoan nghênh đến cực điểm. Nhưng nếu như là tới để truy nã hung thủ, như vậy xin lỗi, học viện Lam Quang chúng ta không có hung thủ như các ngươi nói.

Giọng nói của Đông lão tuy rằng không lớn, nhưng cực kỳ có phân lượng. Không thể nghi ngờ, đưa ra một kết luận cho chuyện này.

- Nói như vậy, học viện Lam Quang các ngươi là muốn bao che cho hung thủ sao?

Trong con ngươi của Đoạn Thiên Lang, đột nhiên bắn ra một ánh sáng lạnh lẽo.

Đông lão lạnh lùng nói:

- Hung thủ hay không phải hung thủ chúng ta không biết được rõ ràng. Chúng ta chỉ biết là, người này là học viên của học viện Lam Quang chúng ta. Nếu như ngươi muốn dẫn hắn đi, chỉ dựa vào một câu nói, tất nhiên là không được.

...

- Lời Đông lão nói, chính là lời ta muốn nói.

Dược lão cũng lạnh lùng nói:

- Nếu như là trước khi người ở đây trở thành học viên học viện Lam Quang ta, Huyền Cơ Tông các ngươi xử trí hắn như thế nào, đều không có quan hệ gì với học viện Lam Quang ta. Nhưng bây giờ, hắn đã là học viên của học viện Lam Quang ta. Trước khi hắn tốt nghiệp, chúng ta tất nhiên có nghĩa vụ bảo vệ hắn.

- Bất kỳ một học viên nào, đều là một thành viên của học viện Lam Quang ta. Không quan tâm hắn đã từng làm qua chuyện gì, chỉ cần không phải làm trái với quy định của học viện Lam Quang ta, học viện Lam Quang ta tuyệt đối sẽ không cho phép bất kỳ thế lực nào khi dễ.

- Học viên của học viện Lam Quang ta, không phải bất kỳ một thế lực nào của bình nguyên Mộng Cảnh, muốn xử trí là có thể xử trí được. Cho dù thế lực của đối phương cường thịnh mấy đi nữa, có lớn mấy đi nữa, cũng vậy.

Giọng nói của Dược lão thoáng lộ vẻ khàn khàn, nhưng rơi vào trong tai các học viên ở đây, lại khiến cho mỗi một người xúc động sâu sắc, nước mắt lưng tròng.

- Ha ha ha, được, rất tốt.

Đoạn Thiên Lang đột nhiên cười ha hả. Sau một khắc, tiếng cười của hắn thoáng ngừng lại. Ánh mắt hắn thâm trầm. Một khí tức khiến cho người ta hít thở không thông, từ trong thân thể hắn phóng ra.

- Nếu như nói, hôm nay ta muốn dẫn người này đi!

Đoạn Thiên Lang vừa thốt ra lời này, đã giống như bão tố lao tới. Bầu không khí với một loại áp lực vô cùng, tràn ra ở trên khoảng không của toàn bộ trường đấu võ.

Ầm ầm ầm ầm!

Ba người Lãnh Vô Tận, Tà Sát, Chu Triển Luân thái thượng trưởng lão của Huyền Cơ Tông trước đó vẫn không có mở miệng, từng người cũng phóng ra khí tức hùng hậu nồng đậm mạnh mẽ.

- Gào!

Hình như cảm nhận được chiến ý trong lòng của chủ nhân, yêu thú Khôi Địa biến dị này chợt mở cái miệng to như chậu máu, ngửa mặt lên trời gào thét. Một tinh phong mang theo tất cả cuốn ra, giống như đại dương màu máu mênh mông, tràn ngập ở chân trời.

Trong lúc nhất thời, thiên địa biến sắc, phong vân mang theo tất cả cuốn ra, huyền nguyên dâng trào. Biển rộng màu đen giống như kinh sợ, mang theo tất cả cuốn ra từng tầng sóng lớn.

Giờ này phút này, mỗi một người học viên ở đây đều cảm giác trong lòng nặng trịch, giống như có một tảng đá lớn đặt lên, ngay cả hít thở cũng trở nên khó khăn.

Cường giả giận dữ, trăm vạn thi thể nằm sấp.

Mấy đại cường giả Huyền Cơ Tông hoàn toàn không che giấu phóng ra uy áp của từng người, khiến toàn bộ trường đấu võ, biến thành một mảnh chiến trường bạo loạn.

- Đoạn phó tông chủ, các hạ làm như vậy, khó tránh khỏi có chút quá đáng đi.

Sắc mặt đám người Lỗ Tuấn, đều trở nên khó coi.

- Quá đáng sao?

Đoạn Thiên Lang lạnh lùng cười.

- Người này là tội phạm quan trọng do Huyền Cơ Tông ta phát lệnh truy nã, ẩn nấp ở học viện Lam Quang các ngươi. Nhưng học viện Lam Quang các ngươi không những không chịu giao hắn ra, trái lại là gây khó dễ khắp nơi. Các ngươi làm như vậy, bảo Huyền Cơ Tông chúng ta để mặt mũi vào đâu?

- Hôm nay, nếu như các ngươi không giao người này ra, Huyền Cơ Tông chúng ta tuyệt đối không từ bỏ ý định.

Trong nháy mắt, khí thế trên người Đoạn Thiên Lang càng tăng lên.

Ầm!

Huyền nguyên sáng chói, giống như một màn trời, ở trên toàn bộ trường đấu võ mang theo tất cả cuốn ra, trực tiếp chấn động, đập nát một góc trường đấu võ của học viện Lam Quang. Đá vụn bắn loạn.

Một ít học viên đang đứng ở gần trường đấu võ, ở dưới kình khí mang theo tất cả cuốn tới, điên cuồng lui nhanh về phía sau. Sắc mặt mỗi người đều tái nhợt. Trong đó một ít học viên thực lực yếu kém, khóe miệng còn tràn ra máu tươi, trong con ngươi lộ rõ sự kinh hãi.

- Làm càn!

- Đoạn Thiên Lang, nơi này là học viện Lam Quang ta. Không được phép ngươi làm bừa bãi.

Vù vù vù!

Mấy người Lỗ Tuấn, nổi giận quát lạnh, vung tay lên.

Ầm ầm.

Hai cổ uy áp khủng khiếp va chạm vào nhau. Đồng thời có một khí tức từ trong không trung hình thành, thay cho các học viên ngăn cản uy áp do Đoạn Thiên Lang phóng thích ra.

- Ha ha ha, mấy trăm năm gần đây, học viện Lam Quang và Huyền Cơ Tông chúng ta, được cộng đồng được gọi là một trong mười thế lực lớn cao cấp nhất của bình nguyên Mộng Cảnh. Hôm nay Đoạn Thiên Lang ta liền muốn lãnh giáo một chút, thực lực của học viện Lam Quang ngươi rốt cuộc như thế nào.

Trong tiếng cười lạnh, Đoạn Thiên Lang lướt qua trong không trung.

Ầm!

Mái tóc dài màu đen tùy ý tung bay. Võ bào màu xanh đón gió phấp phới. Phong thái này, bộ dáng này thật là một bức tranh tiêu sái.

- Để cho ta tới cho ngươi biết.

Lỗ Tuấn tức giận quát một tiếng, là đầu tiên phóng lên cao.

- Tới rất hay.

Đoạn Thiên Lang cười lớn một tiếng. Trường kiếm bên hông hắn đột nhiên được rút ra khỏi vỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK