Mục lục
Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Tít... Tích lũy năng lượng Cửu Vĩ đuôi thứ 9 10%, khi tích lũy năng lượng 5% cơ thể sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông...

Giang Khương nghe thấy thông báo vang lên bên tai vẻ mặt khổ sở. Quả nhiên lần này đúng là đến quá hấp tấp. Tuy là đã dùng hết sức, thậm chí còn sử dụng không ít Đan dược thượng phẩm trân quý để bổ sung năng lượng, nhưng dù sao thời gian cũng quá ngắn, năng lượng có thể tích góp thật sự không nhiều lắm. Với tình hình lúc này, tuy có trạng thái Trống rỗng giúp đỡ giảm lượng năng lượng tiêu hao đi rất nhiều, nhưng tích lũy năng lượng vẫn hạ đến mức nguy hiểm.

Giang Khương không dám thờ ơ, nghe thấy tiếng đuổi theo lờ mờ truyền đến cách sau lưng không xa liền hít sâu một hơi, không để ý đến tiết kiệm năng lượng, khởi động kỹ năng “Ngưng trệ không gian”, mang Tề Thế Đỉnh chạy như điên.

Giờ không phải lúc tiết kiệm năng lượng, phải bỏ rơi được Hầu tước Ryan và Hầu tước Robert phía sau thì mình mới có cơ hội thoát thân. Nếu không bỏ rơi được thì chẳng còn gì để nói nữa.

Trong tình trạng không để ý đến tiêu hao, toàn lực sử dụng kỹ năng “Ngưng trệ không gian” và phối hợp với Tề Thế Đỉnh, cuối cùng sau vài phút Giang Khương đã thoát khỏi Hầu tước Ryan và Hầu tước Robert truy đuổi phía sau.

Sau khi Giang Khương xác định phía sau đã không còn tiếng thở gì nữa, hắn vẫn không yên tâm sử dụng tác dụng thần kỳ của Tề Thế Đỉnh, đưa thần thức trải dài ra phía sau, xác định khí tức của Hầu tước Ryan và Hầu tước Robert quả thật đã bị bỏ tương đối xa, lúc này mới nhẹ thở phào nhẹ nhõm.

- Tít... Khởi động thiên phú Che giấu hành tung!

Trong đầu Giang Khương lóe lên thông báo này, quanh người Giang Khương như có một làn sóng, hình ảnh quan người bắt đầu vặn vẹo.

Trong nháy mắt, sau khi làn sóng này tiêu tan, cả người Giang Khương mang theo Tề Thế Đỉnh dường như biến mất trong nháy mắt, ngay cả khí tức cũng chẳng để lại gì. Trong đêm đen lúc này chỉ thỉnh thoảng có chút tia sáng vặn vẹo lóe lên rất không rõ ràng.

Nhìn thân hình mình như đã lập tức dung nhập vào không khí, hơn nữa còn có thể cảm nhận được rõ ràng, mặt đất nơi mình đi qua không hề lưu lại chút khí tức nào, lúc này Giang Khương mới cười một tiếng hài lòng. Hắn nhìn những số liệu trên mắt kính, sau đó bắt đầu di chuyển về phía trước, nhanh chóng đi sang bên trái.

Sau khoảng hơn một phút, Hầu tước Ryan hai mắt đỏ như máu đuổi đến gần, sau khi thở hổn hển nghi ngờ nhìn chung quanh một chút, lão khẽ nhíu mày một cái, sau đó hít một hơi thật sâu một lần nưa bay vút về phía trước.

Mười mấy giây ngắn ngủi sau, Hầu tước Robert cũng xuất hiện ở đây. Có điều lão giương mắt nhìn theo hướng Hầu tước Ryan rời đi thì cũng đuổi theo không chút chần chừ. Hai người như hai con dơi khỏe mạnh biến mất trong đêm tối.

Tề Thế Đỉnh như dung nhập vào trong không khí, dùng tốc độ cực cao đi về phía trước thêm ba bốn phút nữa, trong tai Giang Khương truyền đến giọng của U Linh:

- Chúc mừng anh, Tiểu Lang... Tạm biệt!

Giang Khương nhìn con sông lớn cách đó không xa, trên mặt nở nụ cười, thấp giọng nói:

- Tạm biệt... U Linh!

Khi Giang Khương nói xong câu này, trên tròng mắt kiếng vốn không ngừng hiện lên số liệu đột nhiên biến mất, đồng thời trong tai nghe cũng hoàn toàn yên tĩnh. Giang Khương hiểu rõ, bên U Linh đã cắt đứt tất cả những liên lạc với mình, hoàn toàn rút lui. Giờ còn lại chỉ dựa vào mình...

Có điều, hiện tại cũng không sao nữa. Tuy Huyết tộc tổng động viên nhân lực, nhưng cho dù chúng có thế lực lớn nhường nào thì giờ đã tạm thời không làm gì được mình rồi.

- Tủm...

Trên mặt nước chảy xiết như có gì đó phá tan sự bình lặng, trên mặt nước bắn lên những bọt nước lớn nhưng lại nhanh chóng biến mất trong dòng chảy.

Giang Khương giống như đứa trẻ, hai tay ôm lấy chân, co rúc trong Tề Thế Đỉnh, hai mắt nhắm nghiền, tựa như đã ngủ vậy. Chỉ trong miệng hắn là ngậm một viên thuốc, lúc này viên thuốc đang chậm rãi tan ra, sau đó hóa thành một chất lỏng từ từ chảy vào cơ thể từ cổ họng hắn.

Lúc này, Tề Thế Đỉnh nặng trăm kg lại yên lặng không một tiếng động trôi lơ lửng ở vị trí cách đáy sông vài mét, chậm rãi chảy xuôi theo con sông.

- Chuyện gì xảy ra?

Hầu tước Ryan sắc mặt tái xanh, nhìn Hầu tước Robert cùng với mấy Bá tước vừa chạy tới, nghiêm nghị nói.

- Trưởng lão thủ tịch đại nhân... Chúng ta đã vận dụng tất cả lực lượng, theo dõi tất cả con đường cùng thuyền bè, đồng thời vận dụng 2/3 cảnh lực ở Birmingham nhưng vẫn không phát hiện ra tung tích của đối phương...

Một vị Bá tước sắc mặt tái nhợt nhìn Hầu tước Ryan, dè dặt trả lời:

- Nếu như đối phương ở xung quanh đây, chúng ta nhất định sẽ phát hiện!

- Nhưng không có... Vậy chẳng lẽ hắn có thể bay à?

Hầu tước Ryan nhìn chằm chằm tên thuộc hạ sắc mặt hơi tái nhợt, mặt lạnh như băng, nói:

- Ta và Robert luôn đuổi theo, hắn mà không trốn thoát từ chỗ các người, vậy thì trốn từ đâu?

Mặt các Bá tước lúc này ai nấy đều cực kỳ khó coi, đặc biệt là vị Bá tước bị Hầu tước Ryan nhìn chằm chằm khiển trách lúc này hơi run rẩy.

Mặc dù bọn họ thân là Bá tước, hơn nữa đều nghị viên nghị viện, nhưng trước mặt vị Trưởng lão thủ tịch này, bọn họ chả là cái thá gì, ai nấy đều câm như hến.

Sau khi mấy Bá tước nhìn nhau một cái, một Bá tước khác lúc này cũng lấy được can đảm, nhìn Hầu tước Ryan đôi mắt đỏ như máu, trả lời:

- Trưởng lão thủ tịch đại nhân... Chúng tôi dám khẳng định... Sau khi nhận được thông báo, chúng tôi đã điều động tất cả lực lượng, đồng thời nhanh chóng chạy tới, chúng tôi dám cam đoan... Trừ phi đối phương tàng hình, nếu không chắc chắn sẽ không thoát khỏi tuyến ngăn chặn của chúng tôi...

- Ô?!

Ánh mắt Hầu tước Ryan lạnh lẽo nhìn chằm chằm Bá tước kia, một hơi thở cực kỳ lạnh bắn ra khiến mấy Bá tước bên cạnh cả người run rẩy, vội vàng cúi đầu, không dám nhìn Hầu tước Ryan nữa.

Có điều may là khí tức này chỉ kéo dài một chút rồi chậm rãi thu liễm lại. Đợi sau khi mấy Bá tước ngẩng đầu lên thì thấy Hầu tước Ryan sau khi hét to một tiếng vội vàng lao nhanh đi.

Hầu tước Robert ở bên lúc này dường như nghĩ ra điều gì đó, mặt biến sắc, hừ lạnh với mấy người một tiếng, nói:

- Được rồi, thông báo với những người xung quanh, tập trung xung quanh kênh Brindleyplace, chặn lại tất cả thuyền bè, tiến hành kiểm tra chặt chẽ, không được có bất kỳ sơ sót gì!

- Rõ... Trưởng lão đại nhân!

Mấy vị Bá tước vội vàng cung kính kêu lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK