Mục lục
Binh Vương Thần Bí - Giang Khương (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cầm chìa khóa rút trên người tên thủ vệ canh gác, mở cửa phòng giam, Giang Khương rốt cuộc nhìn thấy người bên trong. Nhìn gương mặt trẻ tuổi tràn đầy kinh hãi, Giang Khương âm thầm thở phào nhẹ nhõm, là Hải Bác không sai.

- John.

Hải Bác tóc rối bời, thấy người bước vào là Giang Khương, cũng thở phào nhẹ nhõm, hưng phấn đứng lên. Vừa rồi bọn họ nghe được tiếng súng bên ngoài, cũng lo lắng không biết Giang Khương có thể chiến thắng hay không. Bây giờ thấy Giang Khương bước vào, lúc này mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.

- Hải Bác, không sao đâu.

Quan sát Hải Bác từ trên xuống dưới, xác nhận Hải Bác không bị tổn thương gì, lúc này Giang Khương mới ôm chầm lấy Hải Bác.

- Y sĩ Giang Khương.

Hai người mặc đồng phục tác chiến màu đen trong phòng giam, đợi Giang Khương buông Hải Bác ra, lúc này mới cung kính nói.

- Ừm, vất vả cho mọi người rồi.

Giang Khương ngay từ đầu đã biết hai người là người của ngoại viện hộ tống Hải Bác, lập tức mỉm cười, gật đầu nói:

- Đi thôi, người của ngoại viện hẳn cũng sắp đến rồi. Chúng ta phải nhanh chóng cứu người ở phòng bên cạnh ra.

- Vâng.

Ba cao thủ cấp Địa trong phòng giam cũng không được đãi ngộ tốt như phòng của Hải Bác, cả ba đều bị đóng chặt vào một cây thập tự giá, căn bản không thể nhúc nhích.

Hai người tuổi trẻ vội vàng tiến lên cởi bỏ dây trói. Mấy ngày nay, cả ba rõ ràng chịu không ít cực khổ. Sau khi được cởi trói, người nào cũng mềm nhũn ngã xuống đất, không thể nhúc nhích.

Giang Khương nhìn ra được, ba người bị cột quá lâu, huyết mạch không lưu thông. Nếu không phải bọn họ là cao thủ cấp địa mà là người bình thường, đã sớm xuất hiện tình trạng tay chân xem như bỏ. Nhưng bây giờ, nếu không tiến hành khai thông huyết mạch, chỉ sợ phải rất lâu mới có thể khôi phục lại như cũ.

Nhưng khai thông huyết mạch cũng không phải là chuyện đơn giản. Với năng lực của y sư Thiên Y Viện, huyết mạch của cao thủ cấp Địa tương đối khó khai thông, cũng phải mất năm ba phút, nhưng đối với Giang Khương mà nói, lợi dụng các thủ pháp đặc biệt, nhiều nhất cũng chỉ tốn một hai phút.

Giang Khương ngược lại không gấp. Dù sao đám người Gấu Bắc Cực sẽ rất nhanh đến đây đem ba người ra ngoài. Bây giờ cũng không đáng phải lãng phí mấy phút.

Nhưng khi đám người Gấu Bắc Cực còn chưa đến, tai nghe của Giang Khương truyền đến giọng nói khẩn trương của Ngả Ny:

- John, hướng đông bắc phát hiện có một đội vũ trang thứ ba đến gần. Ba chiếc trực thăng và sáu chiếc xe, dự tính trong thời gian ba phút trực thăng sẽ đến nơi.

- Đoàn xe đầu tiên đã đến, đoàn xe thứ hai sẽ đến trong vòng năm phút.

- Được, tôi biết rồi.

Nghe có tiếng trực thăng đến gần, Giang Khương cau mày, liền nhìn thấy đám người Chekhov chạy đến.

Tất cả đều vội vàng chạy ra cửa, ngoài cửa liền nhìn thấy đám người Trương tiên sinh của ngoại viện Thiên y.

Giang Khương một chút cũng không ngoài ý muốn. Hôm qua, khi hắn đến đây dò xét, đã phát hiện bên ngoài trang viên có người của Thiên y ngoại viện trú đóng.

- Y sĩ Giang Khương, tôi là Trương Dực Minh của ngoại viện, cậu không sao chứ?

Nhìn trang viên đầy khói, cùng với trên người Giang Khương truyền ra mùi máu tanh nhàn nhạt, Trương tiên sinh vội vàng hỏi.

Nhìn người đàn ông trung niên toát ra khí tức Thiên giai, liền biết là vị tiên sinh ngoại viện, lập tức gật đầu cảm ơn:

- Không sao. Cảm ơn Trương tiên sinh đã từ xa xôi mà đến đây.

- Nào có. Tôi chỉ là phụng mệnh làm việc. Nếu y sĩ Giang không sao là tốt rồi. Chúng ta mau sớm về nước thôi.

Trương tiên sinh biết tiếp viện của đối phương rất nhanh sẽ đến, vội vàng thúc giục đám người lên xe rời đi.

Đội trưởng Lý nhìn Giang Khương mặc trang phục tác chiến màu đen, anh khí bừng bừng, trong lòng thầm khen một tiếng. Một cao thủ Thiên giai, lại là đỉnh chủ Tế Thế Đỉnh, tiền đồ vô lượng, khó trách nội viện lại khẩn trương như vậy.

Lập tức giơ tay chào Giang Khương, nói:

- Y sĩ Giang, tôi là người phụ trách Thiên Y ngoại viện Lý Đào, tùy thời nghe theo mệnh lệnh của cậu.

- Xin chào, vất vả cho anh rồi.

Giang Khương giơ tay đáp lễ, trầm giọng nói:

- Trực thăng của địch nhân rất nhanh sẽ xuất hiện, chúng ta mau sớm rút lui.

- Được.

Mặc dù không biết Giang Khương lấy được tin tình báo ở đâu, nhưng Lý Đào cũng biết thực lực của đối phương, dự đoán lúc này trực thăng của địch nhân cũng đã đến, vội vàng tổ chức nhân viên bắt đầu rút lui.

Nhưng khi mọi người định lên xe, phía chân trời truyền đến tiếng trực thăng.

Lý Đào biến sắc, trầm giọng nói:

- Mau chóng rút lui. Xe có trang bị hỏa lực chuẩn bị cản ở phía sau.

Giang Khương cũng cau mày, nhưng hắn lại không thèm để ý đến ba trực thăng được trang bị vũ trang. Hỏa lực của ngoại viện đối phó chúng cũng không khó. Để cho đám người Gấu Bắc Cực mở đường cũng tương đối ổn thỏa.

Lập tức trầm giọng nói:

- Được, Gấu Bắc Cực đi trước mở đường, những chiếc xe còn lại theo sát đằng sau.

- Được.

Đối với mệnh lệnh của Giang Khương, Lý Đào nhanh chóng thực hiện. Mọi người đều là cao thủ tác chiến, hơn nữa bây giờ Giang Khương lại là người có địa vị tối cao. An bài như vậy, y tất nhiên là không có ý kiến.

Giang Khương ra lệnh, đoàn xe nhanh chóng thành hình. Hai chiếc xe chở thành viên nhóm Gấu Bắc Cực đi trước mở đường, còn xe có trang bị hỏa lực của ngoại viện thì đi đằng sau cản đường.

Chiếc xe lao thẳng một ngàn mét. Ba chiếc trực thăng trên bầu trời xoay một trận, phát hiện sự khác thường, bắt đầu nhanh chóng đuổi theo đoàn xe.

- Tất cả hỏa lực chuẩn bị.

Sắc mặt Lý Đào lạnh lùng, quát lớn.

Cho đến bây giờ Thiên Y Viện không thiếu tiền. Lý Đào ra lệnh một tiếng, ba hỏa tiễn được gác lên vai.

- Bắn.

- Đáng chết. Quả nhiên là bọn chúng.

Khi ba chiếc trực thăng cách đoàn xe hơn ngàn thước, liền bị hỏa tiễn bắn trúng. Còi báo động trong trực thăng đã sớm vang lên. Người điều khiển tức giận mắng một câu, sau đó nhanh chóng điều khiển trực thăng tránh viên đạn. Lần trước bọn họ tổn thất năm trực thăng, lần này đã chuẩn bị kỹ càng mà đến.

Một chùm sáng bay múa đầy trời, nhưng trước mặt hỏa tiễn, hiệu quả dường như không khá lắm. Ít nhất sau khi sử dụng đủ loại chiến thuật, vẫn có một chiếc bị nổ thành đốm lửa lớn.

Nhìn đống lửa, Lý Đào nhếch miệng. Đám người đáng chết. Lần trước thua thiệt nhiều, lần này xem các người còn dám đuổi.

Nhưng Lý Đào còn chưa kịp cười, hai chiếc trực thăng đằng xa đột nhiên bắn hai hỏa tiễn về phía bên này.

- Con bà nó, lửa Địa ngục. Mau nhảy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK