"Tôi ký xong rồi."
"Ừm."
Kiều Hiển Nông cầm tờ giấy lên ngắm nghía, hắn vui vẻ nói:
"Tôi sẽ cho người chuyển đồ đạc của em tới, như vậy sẽ tiện cho đi lại hơn. Còn nữa, xin nghỉ việc ở hộp đêm đi!"
"Hả, không được!!!"
Hắn đưa bản hợp đồng lên, nhắc nhở:
"Điều hai, không được cãi lời tôi. Lần đầu em phạm lỗi, lần này coi như cho qua, nhưng nhớ rõ đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng."
Haizz, mới bắt đầu thôi mà Lam Du đã phạm lỗi rồi! Kể ra những điều khoản trong hợp đồng mà hắn đưa ra cũng không phải là quá khó, cô dư sức làm được, chỉ là... có một điều mà cô cảm thấy khá khó khăn, đó chính là:
Không được cãi lời hắn!
Tính Lam Du ương bướng từ nhỏ, nên cô phải rất kiềm chế khi đối diện với Kiều Hiển Nông.
"Đi theo tôi"
Lời nói của hắn làm cô giật cả mình, đánh vỡ tan những dòng suy tư trong đầu!
"Đi đâu?"
Lam Du chạy theo sau Kiều Hiển Nông đến một căn phòng.
"Về sau, đây là phòng của em. Bên này là phòng của tôi."
"Ưm."
Đang nói thì bỗng có điện thoại gọi, ra là người của hắn thông báo đồ của cô vận chuyển đến rồi.
"Đồ tới rồi."
Ủa nhưng khoan!
"Lúc tôi đi có khoá cửa mà, người của anh vào bằng cách nào?"
"Phá khoá là được mà"
Kiều Hiển Nông trả lời một cách dửng dưng, cô đúng là hết nói nổi với tên này mà.
Tối đó, cô cùng hắn ăn cơm, nhìn vào người ta còn tưởng hai người là một đôi. Hắn ân cần gắp thức ăn cho cô, Lam Du thấy vậy cũng ngại.
Cô gắp một miếng thịt đặt vào bát Kiều Hiển Nông coi như có qua có lại.
"Ây, Lam Du..."
Dì Trương thấy cô làm vậy liền vội ngăn cản nhưng bị hắn xua tay.
Chắc cô không biết, hắn ta mắc bệnh sạch sẽ từ xưa đến giờ.
Sẽ chẳng bao giờ thấy Kiều Hiển Nông dùng chung đồ chứ đừng nói là.
Tất cả người hầu trong nhà bất ngờ đến bật ngửa, họ dắt nhau ra đằng sau bếp thì thầm to nhỏ:
"Ông chủ hôm nay bị sao vậy mày?"
"Tao cũng không biết nữa!!!"
"Đúng là tin chấn động mà!"
"Tao nghe nói ai bị dính vào tình yêu cũng vậy á mày."
"Ghê vậy!"
Hai cô người hầu đang thì thầm to nhỏ thì bị dì Trương đuổi ra ngoài.
"E hèm, các cô còn đứng đây làm gì?, ông chủ đúng là rơi vào tình yêu rồi đấy, mau đi làm việc đi!"
"Hớ, dì Trương làm tụi con giật cả mình, vậy là ông chủ yêu rồi hả dì?"
"Ờ, chắc vậy!"