Lam Du tiễn hắn ra cửa, cô kiễng chân lên để chỉnh cổ áo cho ngay ngắn. Lại bị hắn kéo eo, đặt nụ hôn xuống môi.
"Ưm!"
Kiều Hiển Nông cúi đầu, hôn cô thật sâu. Khoang miệng hắn có vị đắng của cà phê nhưng khi hai đầu lưỡi dây dưa với nhau thì cô lại cảm thấy thật ngọt.
Đến một lúc lâu sau hắn mới thả cô ra. Lam Du choáng váng, đầu óc hiện tại bị hắn hôn đến quay cuồng, trống rỗng.
Hắn lấy một chiếc thẻ ra đưa vào tay cô rồi dặn:
"Hôm nay em tiêu hết số tiền trong tấm thẻ này cho tôi, nếu không thì đừng về đây!"
Cô ngơ ngác nhìn hắn, ủa alo. Gì vậy? Mới sáng sớm, đầu còn chưa kịp load.
Kiều Hiển Nông lên xe rồi rời đi.
...
Trong công ty, mọi người đều làm việc rất nghiêm túc. Bầu không khí cực kỳ căng thẳng, không gian lặng phắc, chỉ có tiếng bước chân và tiếng gõ bàn phím lạch cạch.
Phòng họp, điều hoà bật rất to, nhưng trên trán mọi người đều lấm tấm mồ hôi. Không một ai có thời gian nghỉ dù chỉ là một phút, mọi người đưa ra rất nhiều phương án khác nhau để hợp đồng được hoàn chỉnh nhất.
Kiều Hiển Nông chỉ từng người một, chỗ này cần phải sửa như thế nào, chỗ kia cần thêm vào những gì. Tất cả đều phải thật hoàn hảo.
"Tan họp."
Tất cả mọi người đều trở về chỗ ngồi của mình, Kiều Hiển Nông cũng không ngoại lệ. Hắn đang lên kế hoạch để tiếp cận đối tác một cách tốt nhất.
Hắn vào phòng, ngồi xuống ghế. Hai tay đan vào nhau.
"Minh Kỳ, cậu điều tra cho tôi sở thích của ông chủ Diệp."
"Vâng!"
Vốn chỉ định đến đấy để kí hợp đồng, nhưng lần này, hắn còn có một đối thủ cạnh tranh lớn. Đó chính là Bạch Phong Thần!
Rất nhanh sau đó, Minh Kỳ đã tra xong.
"Thưa ngài, đây là danh sách những gì mà ngài cần!"
Cậu ta khép nép đứng cạnh Kiều Hiển Nông. Có thể nói rằng, cậu ta là một trợ thủ đắc lực, là cánh tay phải của hắn! Cậu ta luôn sắp xếp chu toàn mọi việc ở công ty, lên những lịch hẹn quan trọng cho hắn. Đặc biệt, chỉ cần nhìn vào đôi mắt hay cử chỉ hành động của Kiều Hiển Nông cũng đã biết hắn thích gì, ghét gì!...
Minh Kỳ là thư ký của hắn, đồng thời cũng là người hắn tin tưởng tuyệt đối.
Cậu ta là người kề vai sát cánh với Kiều Hiển Nông từ lúc hắn mới thành lập công ty. Có lúc, hắn thiếu vốn, nhân viên đều bỏ đi hết, vì họ biết rằng nếu ở lại thì phải làm việc không công cho hắn. Riêng chỉ có Minh Kỳ không bỏ hắn, cùng hắn làm việc thâu đêm đến suốt sáng.
Công ty được như ngày hôm nay cũng là nhờ Minh Kỳ.
"Hẹn ông chủ Diệp ba ngày nữa ở sân golf!"
"Vâng!"
Những tưởng mọi thứ xảy ra rất suông sẻ, nhưng không. Lúc Minh Kỳ gọi điện thoại hẹn thư ký của ông chủ Diệp thì ông ấy đã có hẹn rồi.
"Ngài, ông chủ Diệp có hẹn vào ngày đó rồi, tôi đã hẹn ông ấy vào ngày khác."
Kiều Hiển Nông gật đầu, khoanh tay suy nghĩ. Mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.
"Chúng ta chậm một bước rồi!"
"..."
"Ý ngài là... Bạch Phong Thần đặt lịch trước?"
"Ừ."
"Bọn họ không cần chuẩn bị gì sao, tại sao lại xong nhanh đến vậy? Nhưng như thế cũng tốt, hợp đồng của chúng ta thắng chắc!"
"Không đâu, theo như tôi biết thì Bạch Phong Thần là người rất tỉ mỉ về mọi mặt, hắn sẽ không làm những việc mà mình không chắc chắn. Vậy nên, chỉ cần là những điều mà hắn làm sẽ thành công tuyệt đối!"