Đội ngũ trang điểm cho Lam Du cũng đã sẵn sàng.
Hôm nay, Lam Du mặc bộ váy trễ vai, ôm sát body màu đỏ, vừa kín đáo lại có phần sexy, càng làm nổi bật vòng eo con kiến và nước da trắng mịn. Đường nét khuôn mặt sau khi trang điểm càng tôn lên vẻ đẹp thanh tú cùng ngũ quan hoàn hảo.
Cùng lúc đó, Kiều Hiển Nông cũng đã chuẩn bị xong. Hắn mặc bộ vest đen làm tôn lên khí chất uy nghi, quyền quý.
Hắn mở cửa, bước vào phòng Lam Du, ngồi xuống ghế kiên nhẫn đợi cô trang điểm xong.
Kiều Hiển Nông cứ ngẩn ngơ nhìn cái cổ trắng ngần của nữ nhân, do cô búi tóc cao nên để lộ rõ. Trên người cô toả ra hương sữa tắm nhè nhẹ, tựa như cánh hoa vờn quanh không khí, phảng phất khắp phòng. Càng khiến người ta khó mà kìm nén dục vọng.
Hiện tại, hắn chỉ muốn đi tới rồi để lại dấu vết trên cái cổ ấy.
Sau hàng loạt các thao tác thì Lam Du cũng đã trang điểm xong. Cô quay lại nhìn về phía Kiều Hiển Nông, do chờ cô lâu quá nên hắn đang lim dim ngủ.
Tuy không nỡ nhưng cô vẫn gọi hắn dậy. Lam Du lại gần rồi ngồi xuống, vỗ nhẹ vài cái lên vai Kiều Hiển Nông, có thể thấy, hắn đã làm việc rất cật lực và vất vả trong một thời gian dài nên quần thâm mắt mới sâu hoắm như thế này!
''Kiều Hiển Nông... đi thôi." -Giọng nữ nhân nhẹ nhàng, trong trẻo mà thánh thót.
Nam nhân lúc này mới giật mình tỉnh
giấc, hắn vẫn chưa tỉnh hẳn nên dựa đầu vào vai cô, dụi dụi làm nũng, hệt như con mèo lớn quấn lấy chủ nhân! Tim Lam Du đột nhiên lỡ nhịp rồi đập rất nhanh, má cũng đỏ lên... ngay cả chính cô cũng không nhận ra điều đó.
Cô cũng hiểu ý, không cựa quậy mà ngồi im để hắn dựa. Một lúc sau thì hắn cũng lấy lại tinh thần.
Hai người chuẩn bị ra khỏi phòng thì đột nhiên Lam Du nhớ đến chiếc caravat mà mình mới mua vài hôm trước còn chưa kịp tặng hắn. Nhân đây là cơ hội, cô đi lại phía tủ đầu giường, mở khoá rồi lấy ra chiếc hộp dài màu đen, trên hộp còn đính một chiếc nơ nhỏ cùng màu.
"Tặng anh!"
"Tặng tôi?"
"... Ưm."- Cô có chút xấu hổ! Mười ngón tay đan xen vào nhau, lắp bắp:
"Lần trước... em gấp quần áo phụ dì Trương, có nhìn thấy chiếc carvat ở trong tủ khá cũ nên... mua cho anh cái mới!"
Kiều Hiển Nông mở ra, trầm ngâm nhìn hộp quà, cảm xúc trong lòng đầy phức tạp, vui sướng nhưng cũng gợi lại quá khứ không mấy vui.
Trước kia, Tịch Y cũng tặng hắn một chiếc caravat. Sau khi cô ta bỏ hắn theo người đàn ông khác sang nước ngoài thì hắn cũng không còn ý định đeo nữa. Đó là chiếc duy nhất hắn có. Vả lại, hắn vốn không có thói quen đeo những thứ này... đơn giản vì nó vướng!
Kiều Hiển Nông vẫn đứng đấy và không nói gì. Một giây, hai giây, ba giây rồi lại bốn giây. Cả hai rối bời nhìn về phía đối phương.
"Anh không thích sao?"- Cô thắc mắc.
"Không có, nó đẹp lắm... Thắt cho tôi đi!"
"Nhưng em không biết!"
"Không biết thì để tôi chỉ, tập làm cho nó quen." -Lời nói có chút cợt nhả, ánh mắt chứa nhiều ý vị.
Do hắn cao quá nên Lam Du phải kiễng chân lên mới với tới. Cô rất chăm chú nghe hắn chỉ, trái ngược lại là Kiều Hiển Nông, nhân lúc cô đang bận bịu mà giở trò đồi bại. Tay hắn không yên, một tay giữ lấy eo nhỏ, tay còn lại nắn bóp cặp mông đầy đặn! Cô khó chịu đến chau mày, môi mọng mím chặt không kẽ hở, bầu không khí dần trở nên ngột ngạt khiến nữ nhân thở hắt từng đợt, mồ hôi trên trán thi nhau rơi xuống ướt đẫm phần tóc mai. Mắt cô cụp xuống, động tác dần chậm hơn, chân cũng mỏi nhừ không trọng lực! Giờ đây cô chỉ muốn đẩy mạnh tên ác ma này ra, tránh né sự động chạm từ hắn. Đương nhiên điều này là bất khả thi!
"Chúng ta phải ra sân bay nữa... Trễ giờ sẽ ảnh hưởng tới công việc!"
"...". Ủng hộ chính chủ ⅴào ngay ﹛ T𝐑 𝑈𝑀T𝐑𝑈𝒀ỆN﹒ⅴn ﹜
Cuối cùng thì hắn cũng dừng tay, cảm thấy trêu chọc vật nhỏ như này là đủ rồi, nếu không thiện cảm của cô về hắn sẽ càng thêm khoảng cách. Nam nhân vui vẻ nhìn vào gương, ngắm nghía chiếc caravat mà cô thắt cho mình, tuy động tác còn hơi vụng về nhưng cũng khiến tâm trạng hắn vui lên phần nào. Hắn đưa tay lên nhìn vào đồng hồ, quả thật là thời gian cũng không còn sớm nữa rồi.
"Đi thôi!"
____
Dạo này bận wuá, nay mới viết cho mn được. Mấy bữa trước tui thấy truyện có hơi vô lý nên xoá mấy chap kia r, vậy nên truyện có chút thay đổi á. Mn đọc từ chap 19 sẽ thấy!
Nay lặn lâu quá, mong khum quên tuôi😙😙😙😙