Mục lục
Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi - Giang Nguyệt (Tác giả: Thục Kỷ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh hận không thể chui vào màn hình hỏi rốt cuộc cô đang làm cái gì!

Một người luôn kiêu ngạo, không muốn lộ ra sự yếu đuối của mình, một người coi trọng nhân phẩm hơn tính mạng như cô, tại sao bây giờ lại phải xé vết sẹo của mình, công khai bệnh tình của mình cho mọi người biết!

Cô mất trí rồi?

“Cuộc sống của tôi không thể gọi là suôn sẻ, tôi đã trải qua những ngày tháng cay đắng và mệt mỏi, cuộc sống của tôi không hoàn hảo, thậm chí có thể nói là có nhiều khuyết điểm”.

“Gần đây tôi vẫn luôn tích cực điều trị, đồng thời cũng có ý nghĩ có thể che giấu chuyện này, tôi muốn cho mọi người thấy một Giang Nguyệt hoàn mỹ và khỏe mạnh.”

Giang Nguyệt nói từng chữ một, giọng điệu vẫn như thường ngày, nhưng chỉ cần cẩn thận lắng nghe thì có thể thấy được giọng nói của cô run rẩy:

“Nhưng mọi chuyện không như mong muốn, gần đây tình trạng của tôi rất kém, tôi cũng không muốn lừa gạt người hâm mộ và đối tác, có lẽ...”

“Có lẽ, tôi cần nghỉ ngơi một khoảng thời gian.”

Khi nói đến đây, cô suýt rơi nước mắt nhưng đã kiềm chế lại: “Tôi xin lỗi vì đã phụ lòng tin yêu và sự kỳ vọng của mọi người dành cho tôi, nếu mọi người có oán hận hay bất mãn, tôi sẵn sàng tiếp nhận tất cả.”

Giang Nguyệt trong ống kính điều chỉnh cảm xúc, âm thanh lại vang lên: “Có lẽ ở trong giới giải trí quá lâu rồi nên tôi đã đánh mất chính mình, cũng mơ hồ không biết phương hướng tương lai, mỗi bước đi đều cảm thấy như đi trên băng mỏng.”

“Tôi hy vọng có thể tìm lại chính mình càng sớm càng tốt, lấy lại sức mạnh để đứng dậy, can đảm đối mặt với cuộc sống và tương lai, nhưng trước đó, tôi có thể phải biến mất trong một thời gian dài.”

Giang Nguyệt hít một hơi thật sâu, chắp tay cười nói: “Cảm ơn mọi người đã đồng hành suốt chặng đường, cũng cảm ơn mọi người đã từng thích tôi, sau này tôi cũng sẽ cố gắng vui vẻ, chúng ta sau này… có duyên gặp lại.”

Không đợi cô ra hiệu, chị Trần đã tắt phát sóng trực tiếp.

Giang Nguyệt nhắm mắt lại hít một hơi thật sâu, cô vừa định mở miệng nói lời cảm ơn với chị Trần thì chị Trần đột nhiên cao giọng nói: “Giang Nguyệt, em định làm gì?”

Giang Nguyệt chớp mắt: “Chị Trần, chị sao vậy?”

Chị Trần nhìn cô một lúc lâu rồi nghiến răng: “Nói thật, những lời vừa rồi của em giống như đang nói lời trăn trối vậy.”

Trong lòng Giang Nguyệt căng thẳng nhưng vẫn cười nhạt nói: “Chị Trần, chị quá mẫn cảm rồi, em chỉ cho fan một lời giải thích thôi.”

“Được.” Chị Trần nhường một bước, giọng nói có chút khàn: “Chị hy vọng là do chị mẫn cảm mà thôi, em cũng không nên có những suy nghĩ đó.”

Giang Nguyệt cúi đầu, khuôn mặt ẩn dưới mái tóc, như thể cố ý che đậy vẻ mặt của mình: “Em sẽ không đâu, bên phía đoàn kịch còn có vở kịch em muốn biểu diễn.”

Chị Trần vẫn nhìn cô đăm đăm để xác nhận tính xác thực trong lời nói của cô.

“Chị Trần...” Cô cố làm nũng để lấy lòng chị Trần.

“Giang Nguyệt, nếu như em dám làm chuyện ngu ngốc, chị sẽ không tha thứ cho em!” Chị Trần lạnh lùng nói, xoay người rời khỏi phòng bệnh.

Trong lòng Giang Nguyệt cảm thấy khó xử, cô biết mình không chỉ chọc chị Trần tức giận mà còn làm tổn thương trái tim chị ấy.

Trong phòng bệnh chỉ có một mình Giang Nguyệt, cô ngồi trên giường, chẳng mấy chốc nước mắt đã giàn giụa trên mặt.

Xem ra không hề nhẹ nhõm và giải thoát như cô tưởng tượng, trái lại, tảng đá trong lòng càng đè nặng lên cô, gần như đè nát cô.

Giống như tất cả mọi thứ trở nên hư vô, không còn ý nghĩa gì nữa…

....

Vào đêm phát sóng trực tiếp kết thúc, các nền tảng truyền thông gần như bùng nổ, chúng gần như được lấp đầy bởi một loạt các mục như “Giang Nguyệt muốn tìm lại chính mình”, “Giang Nguyệt bị rối loạn lưỡng cực”, “Giang Nguyệt rút khỏi giới giải trí”.

Còn scandal Tần Di Di vốn dĩ nên ở trang chủ lại có vẻ không đáng chú ý vào lúc này.

Chị Trần gần như không rời Giang Nguyệt nửa bước, ngay cả khi đi cô ấy vệ sinh cũng phải tìm y tá tới trông chừng Giang Nguyệt.

Hiển nhiên, chị Trần không tin Giang Nguyệt.

Ngày hôm sau, Giang Nguyệt nói muốn xuất viện, ra ngoài hít thở không khí trong lành mới có thể giúp bản thân thoát ra khỏi cảm xúc tiêu cực.


Chị Trần hỏi bác sĩ, lúc này mới đồng ý giúp cô làm thủ tục xuất viện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NN
08 Tháng tám, 2023 17:42
Sao nội dung bị ngắt đoạn vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Khi nào mới ra tiếp vậy tác giả
NN
08 Tháng tám, 2023 11:08
Hay quá
BÌNH LUẬN FACEBOOK