Thời gian trôi qua thật nhanh, thoáng đó vết thương của anh đã lành hôm nay anh được xuất viện. Công việc của công ty anh đều xử lý trong bệnh viện, bây giờ anh được về nhà rồi, có thể đến công ty làm việc bình thường rồi. Thời gian qua ở bệnh viện anh thật sự rất chán, làm việc không thoải mái, cô lại phải vào đây trông anh không chịu về nhà để ngủ nên anh rất đau lòng và lo lắng cho cô nhiều hơn. Cô dạo này gầy hơn trước khiến anh cảm thấy mình thật có lỗi. Bây giờ anh đã khỏe rồi anh sẽ lại chăm sóc cho cô nhiều hơn để cô có được cảm giác an toàn và hạnh phúc khi ở bên anh
Cô đưa đồ của anh cho quản lý Lâm mang ra xe rồi cô cùng anh từ từ ra sau. Anh ôm eo cô đi làm cô cảm thấy ngượng vừa muốn la lại vừa ngại sợ mọi người sẽ chú ý nên đành lầm bầm nhỏ nhẹ
-Anh dừng ngay cái hành động này cho em. Rất không quen nha_ cô chau mày nói
Thế nhưng anh lại không nghe còn bỏ lời cô ngoài tai, tay anh lại càng siếc chặt eo cô hơn
-Có gì không quen. Em là vợ anh, anh không ôm em thì ai ôm. Hay em muốn tên Kai gì đó..._ anh vô lại nói
-Kai gì hả?. Em nói trước cho anh biết em đã hẹn gặp Kai dùng bữa tối nên anh chuẩn bị tinh thần đi là vừa_ Lương Thuần Mỹ chu miệng nói
-Ai cho em đi!_ anh nhìn vào mắt cô trừng lên
-Em có nói đi một mình sao. Anh sẽ là người đi cùng em. Kai là bạn của em thì cũng sẽ là bạn của anh. Nếu anh không tôn trọng và đối xử lịch sự với Kai thì có nghĩa anh không tôn trọng em_ Lương Thuần Mỹ sẵn tiện giảng đạo cho anh
-Anh không muốn đi. Ăn cơm chung với tình địch em nghĩ anh nuốt trôi sao_ anh nói
-Tình địch gì. Em hỏi lại lần nữa anh có đi không? _ cô nhất quyết phải làm cho anh trở thành bạn của Kai giống cô. Vì Kai là người bạn tốt đầu tiên của cô nên cô muốn anh tiếp xúc thử với Kai để sau này không phải nghi ngờ lung tung. Anh và Kai đã để lại ấn tượng không tốt về nhau nên cô sẽ tốt bụng giảng hòa hai người họ
-Thôi được rồi. Coi như là vì em_ anh nói
Về tới nhà thì quản gia Phương liền chạy ra tươi cười chào đón. Anh và cô vào nhà rồi đi thẳng lên phòng. Anh vừa vào phòng thì có điện thoại nên phải nghe. Còn cô vào trong phòng quần áo cất đồ rồi quay lại ngồi trên ghế sofa gần cửa sổ sát đất nơi anh đang đứng nói chuyện điện thoại. Trong lòng cô cảm thấy lo cho anh vì anh vừa mới về nhà thì đã phải lao vào công việc. Khi anh kết thúc cuộc gọi và quay lại, thấy cô đang ngồi trên ghế sofa nên anh cũng ngồi xuống ôm cô vào lòng. Từ khi anh và cô hiểu thấu lòng nhau hai người đã thân mật hơn trong hành động, cô cũng không còn ngượng như trước nữa
-Anh nghỉ ngơi hết ngày hôm nay được không?. Em muốn cả ngày hôm nay anh được thư giãn không được có chuyện gì liên quan đến công việc_ cô nói
-Ừ! Anh biết rồi. Anh sẽ không giải quyết công việc trong ngày hôm nay_ anh yêu chiều nói
-Vậy thì tốt. Trưa nay anh muốn ăn gì em đi gọi người làm_ cô vừa nói vừa kéo tay anh cầm lấy
-Em ăn gì anh ăn đó nhưng mà trước khi ăn anh muốn....._ anh ngập ngừng nói cùng với hành động kì quặc.
Tay anh liên tục vuốt ve tay cô khiến mỗi nơi anh sờ qua cô đều nổi da gà và ngứa ngáy. Mặt cô bắt đầu chuyển sang màu đỏ. Tay cô liền nắm lấy tay anh đẩy ra có ý bảo anh dừng lại
-Đừng có vô lại. Giữa ban ngày đừng làm chuyện quái dị_ cô nói
Giọng anh hơi khàn khàn vì nhiễm một phần dục vọng. Tay anh vẫn không an phận thoát ra khỏi cánh tay mềm mại của cô rồi lại bắt đầu với việc sờ mó của mình
-Anh có làm gì mà em kêu là quái dị. Các cặp vợ chồng khác cũng thế thôi và còn rất thường xuyên. Anh chỉ là lần thứ hai em có thấy tội anh không hả?. Anh xin khẳng định sinh lý anh rất tốt, hoàn toàn bình thường_ anh nói một cách tà mị
-Em..._ cô chưa kịp nói gì thì môi liền bị anh chiếm đoạt