Hôm sau cô đến công ty. Đang làm việc thì tiếng chuông điện thoại bàn của cô vang lên. Vẫn là anh nhưng lần này anh đòi hỏi thật kì quái. Đã vậy nói xong liền dập máy không thèm để cô nói 1 tiếng nào. Cô chỉ biết sang phòng anh để nói cho anh biết cô không phải là siêu nhân.
Cô gõ cửa phòng anh. Bên trong liền bảo vào trong. Cô vừa bước vào trong. Anh liền hỏi:
-Hồ sơ tập đoàn CE đâu? - anh hỏi
Mặt cô đen lại
-Trịnh tổng à! hồ sơ của tập đoàn CE chỉ vừa mới chuyển đến cho tôi lúc nãy. Anh phải cho tôi thòi gian để làm chứ - cô giải thích
-Đúng! Cô chỉ có thời gian hẹn hò chứ không có thời gian làm việc. Như vậy thì tôi tuyển cô làm thư ký để làm gì? - anh nói
-Trịnh tổng anh thật vô lý. Tôi hẹn hò cái gì chứ?. Mà nếu có thì chuyện đó đâu có ảnh hưởng gì tới công việc và công ty chứ. Tất cả công việc hôm qua tôi đã xử lý hoàn tất và chuyển lại cho anh rồi mà. Sáng nay hồ sơ của tập đoàn CE chỉ mới chuyển đến tay tôi chưa đầy 15'phút tôi đọc còn chưa hết lấy đâu ra mà xử lý xong. Dù có giỏi giang hay chuyên nghiệp đến đâu thì 1 tập hồ sơ dày gần 50 trang cũng không thể giải quyết trong 15' phút được. Nếu Trịnh tổng thật sự cần gấp thì anh cho tôi 1 tiếng đồng hồ nữa tôi sẽ xử lý và mang sang cho anh liền - Lương Thuần Mỹ.
Anh tự nhiên lại đập bàn 1 cái rồi chỉ thẳng vào mặt cô và nói
-Được! Tôi cho cô 1 tiếng, đúng 1 tiếng cô phải mang sang đây cho tôi - Trịnh Tuấn
-Vâng thưa Trịnh tổng. Không còn việc gì nữa thì tôi xin phép về phòng làm việc - Lương Thuần Mỹ
Cô đang định quay lưng đi thì anh lên tiếng