Diệp Phàm vung kiếm khiến mười mấy chiến sĩ cường giả của tám nước ngã xuống.
Kế tiếp, một mình Diệp Phàm quơ kiếm màu đen, điên cuồng chém giết đám cường giả này.
Chỉ trong vòng một phút, cường giả của tám nước lần lượt bị Diệp Phàm giết chết.
Cảnh tượng này khiến những người lính có mặt phải khiếp sợ.
Tít tít tít!!!
Ngay lúc này, còi báo động đột nhiên vang lên.
“Không xong, có người đột nhập vào căn cứ!”
Vẻ mặt của người phụ trách căn cứ lập tức thay đổi, trực tiếp xoay người đi vào sâu trong căn cứ.
Ánh mắt Diệp Phàm khựng lại, hắn dùng tốc độ như tia chớp xông vào bên trong.
Ở sâu trong căn cứ có một kho quân sự, ở đó cất giữ các loại vũ khí đạn đạo mà Long Quốc mới nghiên cứu phát triển ra.
Lúc này, tám gã thủ lĩnh kia đã vào bên trong, bọn họ chuẩn bị phá hủy toàn bộ kho vũ khí.
“Chỉ cần hủy toàn bộ những thứ này, lực lượng quân sự của Long Quốc sẽ tổn thất nặng nề, tới lúc đó liên minh tám nước chúng ta sẽ xuất quân, nắm trọn Long Quốc trong lòng bàn tay!”
Gã thủ lĩnh của Lưu Ly Quốc nói với vẻ đầy phấn khích.
Ánh mắt của những gã còn lại cũng lộ ra vẻ kích động, bọn họ trực tiếp lao về kho vũ khí.
"Từ khi nào mà đám kiến hôi chúng mày cũng dám diễu võ giương oai trên Trung Quốc rộng lớn, mênh mông của bọn ta thế?"
Chợt, một giọng nói lạnh lùng, vô tình vọng tới.
Khoảnh khắc giọng nói đó truyền tới tai tám người kia, linh hồn của họ lập tức run lên bần bật.
Họ đồng loạt quay đầu, đập vào mắt là một chàng trai trẻ tuổi đang đứng ngay trước mặt họ.
Chàng trai ấy chính là Diệp Phàm!
"Đâu ra thằng nhà quê này vậy, cút ngay!" Đầu lĩnh của Anh Quốc nhìn Diệp Phàm, nói với giọng khinh thường.
"Năm đó liên minh năm nước mấy người bị chiến thần Thiên Sách tẩn cho một trận nhưng chắc vẫn chưa biết sợ phải không? Thế nên bây giờ mới dám thành lập ra liên minh quốc tế tám nước này, đúng là không sợ chết mà!" Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Hừ, chiến thần Thiên Sách đã chết từ lâu rồi, có gì mà phải sợ chứ!" Trên mặt đầu lĩnh Man Quốc để lộ biểu cảm khinh bỉ.
Hừ!
Trong mắt Diệp Phàm lập tức lóe lên tia sáng sắc lạnh, hắn khẽ bật người một cái, chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mặt đầu lĩnh của Man Quốc. Hắn dùng một tay bóp lấy cổ đối phương, nhấc bổng lên trời, vừa nói bằng giọng hờ hững: "Dù tám nước chúng mày có bị diệt vong thì chiến thần Thiên Sách cũng sẽ không chết!"
Rắc!
Dứt lời, Diệp Phàm lập tức bẻ gãy cổ tên đó.
Hành động này đã khiến bảy tên còn lại biến sắc!
Phải biết rằng thực lực của cả thảy tám người bọn họ đều đã tới Bán Bộ Thiên Cảnh, thậm chí nếu bắt tay hợp tác với nhau thì hoàn toàn có thể đấu tay đôi với cường giả Thiên Cảnh.
Thế mà Diệp Phàm chỉ cần một khoảnh khắc đã giết chết một cường giả Bán Bộ Thiên Cảnh, thử hỏi sao họ lại không khiếp sợ cho được?!
"Mấy người cản cậu ta, chuyện phá hủy đống vũ khí kia cứ giao cho tôi!" Đúng lúc này, đầu lĩnh Lưu Ly Quốc hét lên.
Sau đó lập tức phóng như bay về phía đống vũ khí kia, sáu người còn lại cũng tức tốc tung chiêu tấn công Diệp Phàm.
Quả thật thực lực của Diệp Phàm đã dọa họ sợ chết khiếp, nhưng họ vẫn sẽ chẳng chút do dự mà ra tay với hắn.
Bởi vì mục đích của họ lần này là phải phá hủy bằng được khu căn cứ quân sự trước mắt, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ thì dù có toàn mạng trở về cũng sẽ bị xử phạt theo quân pháp thôi!
Vụt!
Ngay lúc tên đầu lĩnh Lưu Ly Quốc kia móc ra một quả bom đặc chế, chuẩn bị dùng nó để phá hủy số vũ khí này, thì trước mặt bỗng xuất hiện một bóng người sừng sững, toát lên khí thế vô cùng hung ác!
Người nọ mặc một thân chiến phục, đôi mắt tựa như một con sói dữ, hung tợn đến đáng sợ, thậm chí còn tản mát ra hơi thở khiến người khác tim đập chân run.