Tiếp theo Diệp Phàm ở trong phòng tu luyện luyện hóa viên linh quả này, những người khác đều đi ra ngoài.
Trong đại sảnh Sở tộc, Sở Cửu Ca nhìn Sở Phù Đồ, nói: “Cha, mười năm nay người đã đi đâu?”
“Đi đến thế giới cao thủ như mây.”
Sở Phù Đồ nói.
“Thế giới cao thủ như mây?”
Sở Cửu Ca và Sở Hám Thiên sửng sốt.
“Không lẽ con đi đến nơi đó?”
Sở Trường Sinh kinh ngạc nói.
“Đúng vậy.”
Sở Phù Đồ gật đầu.
“Mọi người đang nói gì vậy, sao con nghe không hiểu?” Sở Hám Thiên lẩm bẩm.
Lúc này Sở Phù Đồ nhìn Sở Cửu Ca, nói: “Cửu Ca, thực lực của con cũng nên tăng lên, nếu không sao có thể xứng đôi làm vị hôn thê của thằng nhóc kia.”
“Tên nhóc kia không có Diệp Thiên Long dạy dỗ nhưng lại có thể tu luyện đến trình độ này, đúng là kỳ tài.”
Sở Trường Sinh cảm khái.
“Tiềm lực của cậu ta mạnh hơn Diệp Thiên Long.”
Sở Phù Đồ nói.
“Đúng rồi, cha, chú Thiên Long thật sự không còn nữa sao?”
Đột nhiên Sở Cửu Ca tò mò hỏi cha, Sở Phù Đồ cười nói: “Sao? Muốn gặp cha chồng?”
Sở Cửu Ca đỏ mặt, nói: “Cha, người nói bừa gì vậy.”
“Yên tâm đi, tên Diệp Thiên Long kia không muốn chết, không ai có thể giết chết hắn.”
Sở Phù Đồ lắc đầu.
“Nhưng không phải thực lực của chú Thiên Long đã bị phế bỏ sao?”
Sở Cửu Ca khó hiểu nói, nhưng Sở Phù Đồ không giải thích nhiều.
Một ngày trôi qua.
Trong phòng tu luyện của Diệp Phàm phát ra một tiếng gầm rú.
Trải qua một ngày một đêm, Diệp Phàm đã luyện hóa xong viên linh quả này.
Mượn dùng năng lượng trong linh quả, thân thể của Diệp Phàm lại lột xác, lực lượng đã tăng lên một độ cao mới, lục phủ ngũ tạng và kinh mạch trong cơ thể đều được lột xác, thực lực đột phá.
Trong quá trình này, Diệp Phàm cảm giác lực lượng thần bí vẫn không chịu khống chế trong cơ thể bắt đầu bị tiếp thu.
Hắn dần dần có thể thao tác lực lượng thần bí này.
Từ lúc dần dần có thể khống chế lực lượng thần bí này, hắn mới thực sự cảm nhận được sự cường đại của nó, nó không hề đơn giản như những gì hắn nghĩ.
Không biết qua bao lâu, Diệp Phàm mở mắt, đi ra phòng tu luyện.
“Anh luyện hóa xong rồi?”
Bên ngoài phòng tu luyện, Sở Cửu Ca đi đến nhìn Diệp Phàm, hỏi.
“Ừ.”
Diệp Phàm gật đầu.
“Một viên linh quả, dùng một ngày đã có thể luyện hóa, cậu có chút bản lĩnh.”
Sở Trường Sinh đi đến cười nói.
“Cảm ơn ông nội đã tặng linh quả cho cháu.”
Diệp Phàm ôm quyền nói lời cảm ơn.
“Không cần cảm ơn, sau này nhớ đối xử tốt với cháu gái tôi là được, cậu dám bắt nạt nó, xem tôi xử lý cậu thế nào.”
Sở Trường Sinh nói.
Diệp Phàm nở nụ cười xấu hổ, gật đầu.
Sau đó Diệp Phàm rời khỏi Sở tộc, quay trở về thế tục.
Trước đó Diệp Phàm đi đến Đế Đô, mục tiêu của hắn là Nội Các!