“Diệp Tranh Vanh, con đi giết thằng nhóc kia, còn tên này để cha.”
Diệp Khiếu Thiên nói với Diệp Tranh Vanh, sau đó ông ta lao về phía Sở Phù Đồ, còn Diệp Tranh Vanh thì lao về phía Diệp Phàm.
Ầm!!!
Một tiếng nổ lớn truyền ra.
Diệp Khiếu Thiên vừa mới vọt đến bên người Sở Phù Đồ đã bị một chưởng của Sở Phù Đồ đánh bay ra ngoài, lại bị thương nặng.
“Ngươi…”
Diệp Khiếu Thiên che ngực, nhìn chằm chằm vào Sở Phù Đồ, hiển nhiên thực lực của đối phương đã vượt qua sự tưởng của ông ta.
Sở Phù Đồ lai về phía Diệp Tranh Vanh, nhưng lúc này lão giả đi theo Diệp Tranh Vanh lại đứng chắn trước mặt ông ta.
Sở Phù Đồ đánh ra một chưởng, lão giả đầy nếp nhăn kia cũng ra chiêu chặn lại một chưởng này của ông ta.
Ầm, hai người bọn họ cùng lùi về sau.
“Ngươi…”
Sở Phù Đồ ngạc nhiên nhìn chằm chằm vị lão giả này.
Lúc này Diệp Tranh Vanh đã đi đến trước mặt Diệp Phàm, chuẩn bị ra tay chém giết.
Ầm!!!
Trong lúc Diệp Phàm đang định thúc giục lực lượng của Đại sư phụ thù Long Tỷ xông ra ngoài.
Diệp Tranh Vanh bị chấn động lùi về sau.
Long Tỉ lập lóe ánh sáng chói mắt, lơ lửng trước mặt Diệp Phàm, phát ra tiếng rồng ngâm.
“Long Tỷ!”
Những người ở đây nhìn thấy Long Tỷ đều vô cùng kinh ngạc.
Sắc mặt của Diệp Tranh Vanh vô cùng khó coi, liếc nhìn Long Tỷ, sau đó lạnh nhạt nói: “Mày cũng có bản lĩnh đó, nhưng thứ này không cứu được mày.”
Ầm!!!
Diệp Tranh Vanh tạo ấn quyết, máu trong cơ thể sôi trào, bộc phát ra lực huyết mạch khủng bố.
Giây tiếp theo, một uy áp thượng cổ huyết mạch bộc phát ra ngoài.
Người của Diệp thị đều cảm nhận được một uy áp cực kỳ mãnh liệt, làm bọn họ không thể điều động lực lượng.
“Huyết mạch của ngươi đã đạt đến cửu trọng!”
Diệp Chấn Đình khiếp sợ nói.
Diệp thị là một gia tộc cổ xưa nên tất nhiên sẽ có huyết mạch truyền thừa cường đại.
Một khi thức tỉnh huyết mạch, sức chiến đấu sẽ tăng vọt.
Lực huyết mạch chia làm cửu trọng, mỗi lần thức tỉnh một trọng, lực huyết mạch sẽ nâng cao một bước, uy lực càng mạnh.
Nhưng trong Diệp thị, cho dù là tộc nhân dòng chính, nhiều nhất cũng chỉ thức tỉnh đến tứ trọng hoặc ngũ trọng, ngay cả mạnh như Diệp Khiếu Thiên cũng chỉ thức tỉnh đến ngũ trọng, nhưng hiện tại Diệp Tranh Vanh lại thức tỉnh đến cửu trọng, làm người không thể tưởng tượng.
“Ha ha ha, quả nhiên là con trai của Diệp Khiếu Thiên!”
Diệp Khiếu Thiên ngửa đầu cười to.
“Sao hắn có thể thức tỉnh đến mức này?”
Diệp Chấn Đình nhìn chằm chằm Diệp Tranh Vanh, đột nhiên ông ta nhìn sang Diệp Khiếu Thiên: “Không lẽ ngươi đưa tinh huyết cho hắn dùng?”
“Đúng vậy, ta biết ngươi chuẩn bị để giọt tinh huyết kia bồi thường cho cháu trai bảo bối của ngươi dùng, cho nên ta đã lấy ra đưa cho con trai ta ăn.”
“Sự thật chứng minh ta đã làm đúng, con ta ăn giọt tinh huyết kia, hiện tại lực huyết mạch đã lên đến cửu trọng, đạt đến đỉnh huyết mạch của Diệp thị, hắn mới là tương lai của Diệp thị.”
Diệp Khiếu Thiên lạnh lùng nói.
Sắc mặt Diệp Chấn Đình cực kỳ khó coi, nhìn về phía Diệp Phàm, ánh mắt tràn ngập áy náy.
“Nhãi ranh, đi chết đi.”
Lúc này Diệp Tranh Vanh hoàn toàn bộc phát hết lực huyết mạch cửu trọng của mình, lao về phía Diệp Phàm.
Ầm!!!
Một quyền này của hắn ta làm nứt vỡ hư không, năng lượng khủng bố lan tràn đánh bay người xung quanh, bao gồm cả Sở Cửu Ca, Sở Phù Đồ còn có vị lão giả kia.
“Không ngờ huyết mạch của Diệp thị lại mạnh như vậy!”
Sở Phù Đồ nhìn chằm chằm vào Diệp Tranh Vanh.
“Cha!”
Sở Cửu Ca lo lắng kêu lên.
“Đừng nóng vội!”
Sở Phù Đồ nói.
Ầm ầm ầm.
Sấm sét liên tục vang lên.
Diệp Tranh Vanh đánh úp lại, trấn áp Long Tỷ, có thể thấy được sự cường đại của lực huyết mạch.
Giây tiếp theo, một quyền của Diệp Tranh Vanh xuất hiện trước mặt Diệp Phàm, muốn hoàn toàn tiêu diệt hắn.
Diệp Phàm lại lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào một quyền này của Diệp Tranh Vanh, không có hành động gì, một bộ đang chờ chết.