Gia chủ nhà họ Lý khinh thường nhìn Khương Chín Vân.
“Giao Thần Nông y điển ra đây, nếu không hôm nay sẽ là ngày nhà họ Khương bị diệt!”
Một vị Y Tông chi chủ quát với vẻ mặt đầy sát khí.
Ngay lập tức, người của hai nhà thế gia và tứ đại tông môn của Y Đạo đều tản ra hơi thở lạnh tới thấu xương, ai nấy đều mang dáng vẻ như chuẩn bị ra tay với nhà họ Khương!
Lúc này, vẻ mặt Khương Thịnh Hải và Khương Chính Thiên đều thay đổi.
“Không được làm hại người nhà của tôi!”
Đột nhiên, Khương Vân Hi vọt ra, hô lên với đám người trước mặt.
“Gia chủ, chính cô ta đã lấy Thần Nông y điển!”
Một tên đệ tử nhà họ Lý chỉ thay vào Khương Vân Hi, hắn vội vàng nói với gia chủ nhà mình.
Lập tức, ánh mắt của những đại lão Hạnh Lâm Giới đều nhìn về phía Khương Vân Hi, ai nấy đều lộ ra vẻ tham lam.
Thần Nông y điển là quyển sách y học tối cao, đó chính là thứ mà vô số thầy thuốc đều hằng mong có được, khát khao của bọn họ với Thần Nông y điển giống như khát vọng của võ giả đối với thần công tuyệt thế!
Chính vì như vậy nên tất cả người của những thế lực đứng đầu Hạnh Lâm Giới đều tới đây, bọn họ muốn cướp lấy Thần Nông y điển!
“Giao Thần Nông y điển ra đây, không giao thì chết!!!”
Lúc này, gia chủ của những tông môn y đạo nhìn Khương Vân Hi với vẻ mặt lạnh như băng.
Đối mặt với sát khí tỏa ra từ đám người này, cơ thể Khương Vân Hi run rẩy, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt lộ ra vẻ căng thẳng.
“Cô gái, cô chưa đủ tư cách có được Thần Nông y điển, ngoan ngoãn giao nó ra đây, nếu không đừng trách chúng tôi không khách khí.”
“Đến lúc đó không chỉ có cô phải chết, mà ngay cả người nhà của cô cũng sẽ chết cùng, cô cảm thấy đáng giá sao?”
Gia chủ nhà họ Tiết lạnh lùng nhìn Khương Vân Hi, ra vẻ như đang khuyên nhủ.
Lúc này, ánh mắt Khương Vân Hi không ngừng lóe lên, cô đang xoắn xuýt do dự.
Thần Nông y điển là Diệp Phàm đưa cho cô, đương nhiên Khương Vân Hi không muốn giao ra, nhưng nếu cô không giao thì người nhà và cả Khương gia sẽ không còn tồn tại nữa.
Trong lúc nhất thời, Khương Vân Hi lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
“Cô ấy không có tư cách giữ Thần Nông y điển, lẽ nào các người có tư cách đó sao?”
Bỗng nhiên, một giọng nói trầm khàn truyền từ bên ngoài vào.
Vút vút vút!!!
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn theo hướng âm thanh phát ra, bọn họ nhìn thấy ba bóng người đang đi tới, dẫn đầu là một ông già tóc bạc trắng mang dáng vẻ nóng nảy, phía sau là hai người đàn ông trung niên mặt lạnh như băng.
“Ông là ai?”
“Lại dám xen vào việc của người khác?”
Gia chủ nhà họ Lý lạnh lùng nhìn ông già vừa tới.
“Mấy người là đám có lòng dạ đen tối, không đủ tư cách giữ Thần Nông y điển, cút!”
Ông già tóc bạc quát với giọng lạnh như băng.
Lời này khiến đám người đối phương trầm xuống, thay vào đó là vẻ mặt vô cùng tức giận.
“Ngạo mạn!”
Lúc này, người của tông môn Y Đạo xông thẳng về phía ông già.
Ầm!!
Ông già kia còn chưa ra tay thì người phía sau đã đánh ra một chưởng, khiến đám người kia bay ngược ra ngoài, đập xuống đất rồi phun ra máu.