Mục lục
Thần Cấp Ở Rể - Diệp Vô Phong (truyện full tác giả: Thanh Thanh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mặt trái của Tiêu Đăng Phong vẫn còn đau rát, bốn đầu ngón tay in trên mặt vẫn còn khá rõ ràng!

Mặc dù Tiêu Đăng Phong rất ngang ngược, nhưng anh ta biết người đẹp kỳ quái này bản lĩnh rất lợi hại! Bản thân anh ta vốn dĩ không phải là đối thủ của người ta!

Anh ta suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định người thức thời sẽ không chịu thua thiệt trước mắt nhưng anh ta bị đánh trước mặt nhiều người như vậy, thật sự không có cách nào để ăn cơm ở đây.

Thế là anh ta trực tiếp đi ra cửa, quay đầu trừng mắt nhìn Diệp Vô Phong: “Thằng nhóc, có gan thì cứ ở đây đợi đi!”

Diệp Vô Phong suýt chút nữa bật cười, chỉ dựa vào thằng nhóc choai choai như Tiêu Đăng Phong mà cũng dám nói như vậy với anh?

Hai cô gái cũng nhanh chóng theo sau, ba người vừa ra khỏi cửa, bốn tên đàn ông vạm vỡ cũng dùng mắt ra hiệu cho nhau sau đó đứng dậy theo ra ngoài.

Diệp Vô Phong cũng thản nhiên đứng lên, Bạch Tinh Đồng cũng nhanh chóng đi theo, hai người mặc áo khoác rồi bước ra ngoài.

“Anh Phong, anh đừng tức giận, lúc nãy con gái điếm kia dám đánh anh, chúng ta gọi người đến đánh cô ta!”

“Đúng đó! Đôi cẩu nam nữ vừa rồi thật quá đáng, vậy mà lại dám đánh anh Phong! Hay là chúng ta gọi vài người đến đây đi!”

Tiêu Đăng Phong lúc đó thật sự đang gọi người đến.

Bốn tên đàn ông to lớn trông có vẻ đã uống nhiều, lảo đảo đi về phía của ba người họ.

Bốn tên đàn ông to lớn này thật ra cũng đã chú ý đến hai người Diệp Vô Phong, nhưng bọn họ cảm thấy rằng nếu như tên khốn Tiêu Đăng Phong này đã đắc tội với đôi nam nữ có võ lợi hại này vậy thì hai người họ chắc chắn sẽ không giúp đỡ anh ta nữa.

Tiếng hét của hai cô gái lập tức vang lên!

“Này, anh động vào tôi làm cái gì vậy?”

“A! Anh dám ăn đậu hũ của tôi? Cút ngay!”

Tiêu Dịch Phong vẫn chưa gọi điện thoại xong, liền nhìn thấy bốn tên đàn ông to lớn kia ác ý cố tình siết chặt hai cô bạn gái của anh ta, anh ta lập tức tức giận: “Khốn nạn! Bọn mày có biết tao là ai không? Lập tức xin lỗi cho tao! Nếu không tao sẽ chặt hai chân của bọn mày!”

“Ái chà? Thằng nhóc, con cóc ngáp như mày đầu không to nhưng khẩu khí cũng không nhỏ nha!”

“Thằng nhóc, để hai em gái này ở đây cho các ông chơi một đêm, nếu không hôm nay các ông đấy sẽ đánh gãy hai chân của mày.”

“Đúng đấy, hai em gái theo bọn anh đi chơi đi! Ha ha đảm bảo sẽ làm cho các em sướng như lên trời!”

Chính vào lúc bốn gã đàn ông to lớn đang cố trêu chọc, kéo hai cô gái, một tên đi về phía của Tiêu Đăng Phong thì Diệp Vô Phong đến.

“Buông bọn họ ra.” Giọng điệu của Diệp Vô Phong vô cùng nhạt nhẽo.

“A? Người anh em bớt lo chuyện bao đồng đi!” Một gã đàn ông to lớn lông mày rậm đang ôm eo của một cô gái nhìn Diệp Vô Phong đầy ác ý.

“Thằng khốn!” Bạch Tinh Đồng lập tức tức giận, xông lên trước đấm gã một đấm, tên đàn ông to lớn không tránh được bị Bạch Tinh Đồng đấm ngã, ngửa mặt lên trời.

Tiêu Dịch phong mặt đầy sợ hãi không biết phải làm sao, thấy đột nhiên có người đến giúp đỡ lại còn là đôi nam nữ anh ta vừa đắc tội lúc nãy, Tiêu Đăng Phong trong lòng cảm xúc lẫn lộn.

Soạt! Tên đàn ông to lớn đứng gần Tiêu Đăng Phong nhất đột nhiên rút dao găm ra trực tiếp đâm về phía

Tiêu Đăng Phong!Thực sự rất mạnh.

“A?” Tiêu Đăng Phong không ngờ đối phương trực tiếp dùng dao, trong chốc lát dao găm đã đâm tới ngực Tiêu Đăng Phong! Đây là muốn lấy mạng mà!

Nhưng mà anh ta không hề thấy con dao đâm vào ngực mình mà cảm thấy trước mắt vừa hoa thì Diệp Vô Phong đi đến bên cạnh anh ta, vươn tay bắt lấy tay của tên đàn ông to lớn.

Vì vậy, con dao găm không thể đâm về phía trước một phần nào nữa!

Thình thịch!Diệp Vô Phong huých cùi chỏ vào ngực của gã đàn ông to lớn làm cho hắn ta ngã ra đất.

Bạch Tinh Đồng lúc này cũng đã đánh ngã ba gã đàn ông to lớn còn lại! Trận đấu đơn giản như vậy liền kết thúc!

Tiêu Đăng Phong hoàn toàn choáng váng! Hai cô gái kia cũng ngốc! Ba người người bọn họ ánh mắt mập mờ, bỗng không biết nên nói gì.

Bạch Tinh Đồng giữ lấy tay của một gã đàn ông to lớn, trói chéo hai tay của gã ra đằng sau, dùng đầu gối ghì chặt đằng sau: “Nói! Ai sai bọn mày tới?”

“Không có ai sai bọn tôi cả!Bọn tao chỉ là nhìn thằng nhóc này không vừa mắt! Nhìn thấy hắn vừa rồi chửi cậu, thật là không ra gì nên bọn tôimới muốn dạy cho anh ta một bài học.” Câu trả lời của gã đàn ông quả thật rất khéo.

Diệp Vô Phong giẫm lên chân phải của gã đàn ông mà anh đánh ngã khi nãy: “Nói, là ai sai bọn mày tới?”

Gã đàn ông to lớn lúc này mới thở hổn hển, lo lắng lắc đầu: “không có ai sai bọn tôi tới đây cả, bọn tôi chỉ là bênh vực kẻ yếu thôi.”

Diệp Vô Phong chân dùng sức, răng rắc!

Tiêu Đăng Phong có thể nghe rõ tiếng xương gãy của gã kia!

“Au!” Âm thanh kinh khủng này du dương trầm bổng vô cùng sắc bén.

Tiêu Đăng Phong chỉ cảm thấy toàn thân sởn gai ốc: “Mẹ ơi!Đôi nam nữ này rốt cuộc là ai!Tại sao lại tàn nhẫn như vậy!

Anh ta và hai cô gái, cả ba người đứng ngốc ra đó, quên cả việc chạy trốn.

“Nói! Nếu không nói tao sẽ đánh gãy cả ba chân của mày!” Diệp Vô Phong tiếp tục giẫm lên một chân khác của gã đàn ông to lớn.

Một cô gái lẩm bẩm nói: “Anh Phong, thằng nhóc kia làm gì có ba chân đâu….”

Tiêu Đăng Phong nhếch mép, trong lòng nổi cáu, anh ta đương nhiên biết rõ cái chân thứ ba của đàn ông mới chính là bộ phận quan trọng nhất!

Lúc nãy anh ta **** ***** lên não mới đi trêu cô gái xinh đẹp bạo lực kia!Bây giờ cái chân thứ ba của anh ta đích thực là đang gặp nguy hiểm!

Gã đàn ông to lớn ở dưới chân của Diệp Vô Phong đau đến mức thở liên tục, toàn thân run rẩy nhưng lại nghiến răng không nói.

Diệp Vô Phong lại dùng sức giẫm xuống! Răng rắc.

“Au!” Gã đàn ông to lớn gầm lên một tiếng, toàn thân cứng đờ liền hôn mê bất tỉnh.

Lúc này Tiêu Đăng Phong chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt, đũng quần đột nhiên nóng lên vậy mà anh ta lại tiểu ra rồi! May mà hôm nay anh ta mặc chiếc quần dày, cũng thấm nước rất tốt, nên nước tiểu mới không từ ống quần chảy ra ngoài.

Bạch Tinh Đồng như một cảnh sát, cho dù cô có đủ bạo lực nhưng không không thể giống được như Diệp Vô Phong, ra tay vô tình.

Diệp Vô Phong ngồi xuống, nhìn mặt của gã bị đánh gãy hai chân thẳng tay tát gã một cái.

Gã đàn ông to lớn tỉnh lại, nhìn thấy Diệp Vô Phong giống như nhìn thấy ác quỷ, sợ đến mức tim gan lạnh toát, liều mạng muốn trốn ra phía sau, hai tay chống xuống đất, khó nhọc bò được nửa mét, toàn thân run rẩy căn bản không thể dừng lại!

Diệp Vô Phong hững hờ nói: “Nói đi, rốt cuộc là ai sai bọn mày tới?”

Tiêu Đăng Phong chớp mắt ngờ vực: “Ai sai bọn mày tới?” Tại sao hai người này lại hỏi câu hỏi như vậy!

“Là… Là ông Lôi.” Gã đàn ông cao to không thể chịu đựng được nữa, đau đớn của cái chân bị gãy đã làm cho gã ta hoàn toàn sụp đổ.

Khi đó Bạch Tinh Đồng đã liên lạc với cấp dưới, rất nhanh sau đó xe cảnh sát đã tới nơi.

Đến tận lúc đó Tiêu Đăng Phong mới hiểu: “Hoá ra hai người này đều là cảnh sát!”

“Chú cảnh sát, kìa dì cảnh sát, cảm ơn, cảm ơn mọi người.” Tiêu Đăng Phong thấp thỏm không thôi đi đến trước mặt Diệp Vô Phong.

Bốn gã đàn ông to lớn bị đưa lên xe cảnh sát, Bạch Tinh Đồng lạnh lùng nhìn Tiêu Đăng Phong: “Hiện tại anh đang ở tình thế rất nguy hiểm, chúng tôi được lực lượng cảnh sát phái đến để bảo vệ cho anh.”

“A!” Đầu óc Tiêu Đăng Phong nhất thời không không quay được, lúc nãy anh ta lại trêu “Dì cảnh sát” này!

Có điểu dì cảnh sát này cũng quá xinh đẹp rồi! Nhưng anh ta bây giờ đến nhìn Bạch Tinh Đồng một cái anh ta cũng không dám.

“Cảm ơn, Cảm ơn.” Tiêu Đăng Phong rất khó đoán được bốn gã đàn ông to lớn kia sẽ làm gì với anh ta.

Bạch Tinh Đồng nói: “Bốn người này là do Âu Dương Lôi phái đến để giết anh.”

“Hả?” Với nhận thức của Tiêu Đăng Phong đến tận bây giờ mới hiểu được nguyên nhân, trong giây lát anh ta lại muốn tiểu lần nữa chỉ là bây giờ đã không còn nước tiểu để tiểu nữa rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK