Chương 394: Hãy ở bên tôi nhé
Trước đây tôi chưa bao giờ biết Lãnh Mạch có thể cặn bã như vậy, cặn bã đến mức làm cho người ta sẽ không còn ôm bất cứ mong nhớ nào với anh nữa.
Tôi quyết định toàn toàn vứt bỏ Lãnh Mạch, vứt bỏ tình cảm đã dành cho anh!
Áo sơ mi của Sỉ Mị thực sự kliông vừa vặn, trước khi ăn cơm tôi kéø`anh ta đi mua quần áo. Tôi hỏi anh †a thích màu gì, anhrta nhìn quanh một vòng sau đó chọn một chiếc áo sơfmi màu đỏ lại còn nói rất xứng với anh ta, mặc dù áo sớ:mi này quả thực rất đẹp nhưng mà cá nhân tôi cảmrthấy đàn ông mặc áo sơ mi màu đỏ…
Nhân viên hướng dân mua hàng muốn dẫn anh ta đi vào phòng thử đồ để thay quẵñ-áo, anh ta lại cởi quần áo ở ngay trước mặt cô gái nhỏ, lông ngực gầy gò với làn da màu lúa mì phô diễn nét nam tính hoang dã quyến rũ làm cho cô gái nhỏ sợ hãi hétTên, anh ta còn đặc biệt nháy mắt ra hiệu với tôi.
Tôi trợn trắng mắt với anh ta: “Nhanh mặc vào quần áo vào đi!”
Si Mị thay một chiếc áo sơ mi vừa vặn màu đỏ thãm trông khá đẹp, xác thực rất hợp với anh ta, tôi khoanh tay đứng ở trước mặt anh ta chậc chậc khen ngợi anh ta hai câu; anh ta đưa tay bóp lỗ mũi của tôi, trong nháy mắt tôi đột nhiên cảm thấy không khí bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, mặc dù chỉ là một giây: “Si Mi…”
Tôi nhíu mày nhìn anh ta.
Vẻ mặt của Si Mị cũng sa sầm, anh ta cũng cảm giác được.
Lãnh Mạch:đang ở gần chúng tôi!
“Chúng ta phải làm sao bây giờ?” Tôi hỏi Si Mi.
“Phải làm sao bây giờ?” Si Mị nhíu mày nhìn tôi: “Em cảm thấy chúng †a.phải làm gì?”
Tôi đột nhiên có loạï“dự cảm thật sự không tốt nên vội vàng gọi anh ta: “Si Mi ánh đừng làm loạn…ưm!”
Anh ta thật sự làm loạnHIf Anh ta cưỡng hôn tôi ở ngaƒ*3rước mặt nhân viên hướng dân mua hàng trong cửa Hàïg tổng hợp lớn!
Lần này Sỉ Mị rất mạnh nên hoàntoàn không cho tôi cơ hội phản kháng, một tay của anf£ta kéo eo của tôi tới sát người anh ta, tay còn lại ôm gáỹ-của tôi hôn sâu hơn, dường như là đang âm thầm khiếu chiến Lãnh Mạch ở đâu đó trong bóng tối, giống như muốn tuyên bố quyền chiếm hữu vậy.
Tại sao tôi lại cảm thấy vô cùng khó chịu khi bản thân giống như chiến lợi phẩm bị kẹp giữa hai người, tôi hung hăng cắn đầu lưỡi của Sỉ Mị, Si Mị bị đau kêu lên sau đó buông tôi ra, tôi dùng sức đẩy anh ta ra: “Si Mị anh cái đồ khốn nạn này!”
Si Mị hoàn toàn không quan tâm đến việc tôi đang mắng anh ta, dáng vẻ còn vô cùng hưởng thụ sờ bờ môi của mình: “Đồ ngốc, sao em lại giống như chó cắn đau như vậy Chứ”
“Tránh ra! Tối không muốn nói chuyện với anh!” Tôi tức giận xoay người rời đi.
Si Mị nhanh chóng đuổi theo, từ phía sau nắm cánh tay tôi: “Đồ ngốc, em vẫn chưa trả tiền, nhân viên hướng dân mua hàng vâfrcòn đang nhìn em kìa.”
Tôi chỉ lo tức giận nên đã,quên mất chuyện này!
Tôi lại quay lại thanh toán tiền, khi ra khỏi cửa hàng Sỉ Mị nói với tôi bằng vẻ mặt cảm động thâm tình suýt khóc: “Đồ ngốc, em cũng đã mua quần áo cho tôi nhưng tôi không có gì để báo đáp vậy tôi lấy thân báo đáp nhé.”
Tôi nghĩ thâm đây là thẻ của của Tống-Tử Thanh, anh ta hản là phải lấy thân báo đáp cho Tống Tử Thanh.
Tâm trạng của Sỉ Mị trở nên vô cùng tốt nên không thèm để ý tới việc vừa rồi Lãnh Mạch đang rình coi nữa, anh ta ôm cổ tôi nói tôi dẫn anh ta đi chơi, tôi châm chọc tà thuật sư như anh ta đã sống mấy nghìn năm rồi mà vấn còn chữa chơi chán sao, anh ta nói vì muốn thống trị thế giới nên anh ta đã tu luyện ở trong rừng sâu núi thẳm mấy ngiĩìn năm qua, ngoại trừ những chuyện cần thiết cơ bản hầu như không xuống núi.
“Anh và Tống Tử Thanh đều giống nhau” Tôi làm rõ với anh ta: “Một người hành hiệp trượng nghĩa hàng yêu trừ ma giúp đỡ thiên hạ, một người làm hết tất cả chuyện xấu muốn thống trị thế giới, hai người nghĩ hay quá hoàn toàn không để người của Minh giới vào trong mắt, bây giờ các anh tới Minh giới một chuyến tìm hiểu xem cái gì mới gọi lăngười Minh giới vừa mạnh lại vừa ác, các anh thì được tỉnh là gì chứ”
Si Mị khit mũi: “Sớm lay muộn gì thì Võng Lưỡng phong ấn châu cũng sẽ hòa.tan vào trong cơ thể tôi, đến lúc đó tôi sẽ giết anh ta mà không quan tâm đó là Lãnh Mạch hay là Minh Vương!”
Tôi ngẩng đầu nhìn lên trời.
Đúng vậy, chúng ta sẽ trở nên mánh mẽ, sẽ không dẫm vào vết xe đổ của Minh giới hôm đỏ!
Chuyện của Tôn Xảo Xảo chỉ có kết quả sau ba ngày khi đến nơi được người thần bí chỉ, Si Mị vấn luôn quấn lấy muốn tôi dẫn anh ta đi chơi, ta suy nghĩ rồi dân anh ta đến chỗ chơi trò chơi.
Buổi trưa thời tiết nóng nực tôi mua hai chiếc mũ lưỡi trai giống hệt nhau, cái lớn đưa cho Sỉ Mị cái nhỏ thì của tôi sau đó lại mua nước, trong chỗ chơi trò chơi rất náo nhiệt nên tôi mua không ít đồ ăn, tôi cầm Si Mị cũng cầm, khi đi ngang qua chỗ bán bong bóng Sỉ Mị nổi tính trẻ con mua một cái buộc vào trên cổ tay của tôi, trông rất nghiêm túc và dịu dàng với mái tóc xõa xuống, người ngoài nhìn vào thì chúng tôi giống như một cặp tìnH nhân nhỏ bình thường.
Tôi không Biết Lãnh Mạch có tiếp tục theo dõi chúng tôi hay không nhưng mà đã không quan trọng nữa, tôi đã hoàn toàn chán ngấy với tính cách thâm trâm, quái gỡ và ung thự của anh rồi, ai còn quan tâm tới cảm nhận của anh chứ.
Tôi và Si Mị chơi đến fám giờ tối rồi đi xem đài phun nước, trước kia tôi và Lãnh Mạch cũng đã từng đi xem, tình cảnh này tái hiện khó tránh khỏi sẽ hơi hoảng hốt.
Si Mị nắm bả vai nói với tôi: “Đố ngốc, từ hôm nay trở đi tôi sẽ đi cùng với em qua tất cä tất cả những con đường mà em và Lãnh Mạch đã từng đì trước đây, tất cả những thứ em và Lãnh Mạch từng ăn và chơi cùng tôi sẽ làm lại lần nữa với em, xóa hết những ký ức với Lãnh Mạch thay đổi thành tôi, từ nay về sau tôi sẽ để cho em khống có thời gian để nhớ tới Lãnh Mạch, tôi sẽ để cho em hoàn toàn quên Lãnh Mạch sau đó yêu tôi: Sau lưng chúng tôi là một đài phun nước đầy màu sắc và đầy sao sáng ngời và sâu thảm, đôi mắt của Sỉ Mi vừa sáng vừa đen: “Cho nên hãy ở bên cạnh tôi nhé.”
Vài người ở xung quanh nghe vậy đều bắt đầu la lên, bắt đầu ồn ào nói tôi hấy đồng ý với anh ta, dù sao những người đàn ông đẹp trai như vậy thực tế ngoại trừ minh tinh ra thì không có nhiều,những cô gái nhỏ kia nhìn thấy mắt của Si Mị thì cho rằng anh ta đeo kính áp tròng nhưng khống cảm thấy anh ta đáng sợ chút nào, quả nhiên đầu năm.nay lớn lên đẹp trai đều có thể bỏ qua tất cả.
Sỉ Mị bình tĩnh nhìn tôi chờ câu trả lời của tôi, đám người ồn ào,đài phun nước dường như phối hợp với tình hình đồng loạt phun ra Rgoài tạo thành một thác nước lớn bao la hùng vĩ.
Vốn dĩ tôi muốn nói khoảng thời gian này quá ngắn, khoảng cách cũng không thể xóa bố trong thời gian ngắn nên anh ta muốn đồng ý ở bên 6ạnh anh ta có phải là quá sớm hay không?
Huống hồ quan trọng nhất là tôi khôngcó cảm giác với Sỉ Mi…
Thế nhưng không đợi tôi lên tiếng, trong nháy mắt toàn bộ đài phun nước ở đăng sau bỗng nhiên bị đóng băng.
Những người ở đây đều la lên, có không ít cô gái thét lên: “Đẹp quát”
Quả thực rất đẹp, đài phun nước phóng lên tận trời bị đóng băng biến thànlï thác nước điêu khắc bay ở trong không trung, ngay cả những giọt nước rơi xuống biến thành những hạt băng lăn xuống đất.
Vẻ mặt của tôi và Si Mị đồng thời sa sầm.
Đám đông tách ra, Lãnh Mạch mặc quần dài áo sơ mi trắng từ sau lưng đám người chấp hai tay ở sau lưng bước lên những vì sao chậm rãi đi từng bước.
Quả nhiên là LãnhMạch.
Lãnh Mạch đi đến trứớc mặt của tôi đứng đối mặt với Si Mị kẹp tôi ở giữa.
Trong nháy mắt bầu khônð khí trở nên căng thẳng, mùi thuốc súng suýt nữa tạo ra†ia lửa ở trong không khí trận chiến bắt đầu trong vài phút.
Tôi lui về phía Si Mị cảnh giác nhìn Lãnh Mạch.
“Cô muốn tức giận với tôi tới khi não” Lãnh Mạch nói.
“Tức giận?” Tôi sửng sốt: “Lãnh Mạch đại nhân có phải anh hiểu lầm gì không?”
“Chẳng lẽ không phải cô tức giận với tôi cho nên mới cố ý đi sát bên cạnh người đàn ông này sao.”