Chương 342: Phán quyết sau ba ngày
Diêm Vương đột nhiên nhắc đến Minh Giới, không biết là vô tình hay cố ý, tôi chỉ có thể bình tĩnh làm theo của ngài: “Minh Giới? Tôi chỉ biết đến Âm Phủ, Minh Giới là gì?”
“Người của Minh Giới chỉ biết áp bức người lao động, đặc biệt là Minh Vương của Minh Giới, ỷ lại bản lĩnh của mình mà làm xăng làm bậy, thống trị hai giới Minh – Qủy, ñQay đến cả sáu vị trưởng lão của bộ máy xét xử cũng.không thèm để vào mắt”
Diêm Vương có vẻ như không thích Minh Giới, oán giận Minh Giới rất nhiều chuyện, nói Minh Vương lơ là nhiệm vụ, đặt ra các quy định lung tung, bậy bạ, ban đầu Ma Giới chỉ nhận quảrrlý xét xử, bây giờ Minh Vương cũng muốn đến chén chân vào. Sau khi xác nhập Ma Giới lại, tương lai’không biết chừng sẽ có thay đổi lớn, ngay đến cả đi đầu thai cũng khó.
Nếu như sau này thật sự Minh Vương có thể thống trị được Ma Giới, thì dựa theo tính cách của cô ta, tôi nghĩ, trên trân gian lượng cô hồn giả quỷ ngày càng nhiều.
Bây giờ Ma Giới đang rất tốt, mặc dù có chút phân tán, nhưng ít nhất sẽ không kinh khủng, không căng thẳng cũng không sợ hãi. Các hồn ma cũng đang xếp hàng dài để được đi đầu thai, Minh Vương để lại cho loài người ấn tượng rất tốt, béo thì có béo một chút, xấu thì:cũng có xấu chút nhưng từ cuộc trò chuyện của anh ta, có thể nghe ra được anh tá vẫn đang suy nghĩ về các hồn ma, hạn chế các hồ# ma đi đầu thai không gay gắt như thế.
“Chẳng lẽ không có ai đến trị được Minh Vương sao?” Tôi hỏi dðzhy vọng từ chỗ Diêm Vương có thể nghe ngóng được chút thông tin liên quan đến chuyện Lãnh Mạch”
“Trị Minh Vương có biết bạo nhiêu là khó khăn”
Minh Vương có thể cảm thấy tôï chỉ là một quỷ nhỏ muốn đi đầu thai chuyển kiếp, târ’sự cùng tôi cũng không sao, nói liên tục không figừng: “Minh Giới bây giờ, thuộc hạ dưới tay Minh Vương có Tam Đại Phiên Vương, ngoài trừ Minh Vươnớra còn có ba người mạnh nhất nữa, đáng tiếc một người là anh của Minh Vương, một người là con trai của Minh Vương, người còn lại hy vọng cuối cùng có thể lật đổ được chính sách tàn bạo của Minh Vương, hầy, nhưng cũng không thể nào”
Người mà ông ấy nói hy vọng cuối cùng lật đổ được chính sách tàn bạo của Minh Vương, chắc chắn là Lãnh Mạch!
“Vì sao không thể?” Trong lòng tôi bắt đầu lo lắng, có một.cảm giác không ổn.
“Vị Vương;kia tên là Lãnh Mạch, mặc dù tính cách sinh ra đấrất lạnh lùng, tôi đã từng tiếp xúc qua vài lần, nhưng tư tưởng của này khó có thể trở thành một người chủ sáng suốt, Nếu như anh ta Minh Vương, hai giới Minh – Quỷ thậm chí cả trần gian có lẽ sẽ càng tốt lễn.”
Qủa nhiên, quả nhiên làLãnh Mạch!
Diêm Vương muốn bàn thêm về Lãnh Mạch, tôi có thể có này để nghe ngóng xem Lãnh Mạch đang ở đâu!
Tôi rất kích động nhưng lại khôñg dám để lộ ra ngoài, chỉ có thể cố gắng giữ bình tĩnñ:hỏi Diêm Vương: “Ngài nói xem vì sao bị Vương ñày không thể lật đổ được chính sách tàn bạo của Minh Vương.
“Lúc trước thì có thể” Diêm Vương béo nói thêm một lần nữa: “Năng lực của Lãnh Mạch gần như đã đạt đến nút thắt của Thiên Lôi kiếp, vừa khéo người khế ước của ngài ấy cũng đã được sinh ra trên đời, nghe nói ngài ấy đã tìm thấy người khế ước, chỉ cần qua được Thiên Lôi Kiếp, sức mạnh thực sự của ngài ấy sẽ lập tức tăng vọt lên, muốn đối phó với)Minh Vương chỉ là chuyện rất nhẹ nhàng. Nhưng không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, ngày tôi quã tôi từ Minh Giới trở về, Minh Giới lại khống chế sáu vƒ trưởng lão, quyết định đưa ra kết án với ngài Lãnh Mạch.
“Quyết định kết án?” Không phải Lãnh Mạch nói anh ấy sẽ bảo vệ Hàn Vũ sao, gần đây nhất có thể Minh Uyên Thâm không có cách nào tìm được mình sao? Sao có thể đưa rà phán quyết được?
Dự cảm không tốt ngày cảng dữ dội.
Tim đập mạnh.
Diêm Vương lại nói tiếp: “Nghe fiói ngài Lãnh Mạch đã phạm phải tội ác, Minh Vương mới hạ lệnh tạm giam ngài Lãnh Mạch, ba ngày-sau sẽ xử tử trước mặt mọi người ở Minh Giới, rút gân móc xương, đánh gãy một cánh tay, hủy bỏ đi ba phần thực lực của ngài ấy, vốn dĩ sáu vị trưởng lão phản đối, nhưng Lãnh Mạch lại đồng ý, thật kỳ lạ, ở bên ngoài đều đang đồn thổi, Minh Vương đã nắm được điểm yếu của Lãnh Mạch, ép ngài ấy không thể không làm theo. Nghe nói điểm yếu đó chính là một người con gái.
Rút gân móc xương, chặt bỏ một cánh tay, hủy bỏ đi ba phần thực lực…
Rút gâñ móc xương…
Chặt gãy tay…
Phế bỏ đi thức lực…
Năm được điểm:yếu của ngài ấy…
Nghe nói điểm yếú.của là một người con gái…
Đầu “ong” lên một tiếng.
Tôi hoa mắt, lùi về sau hai bước, đụng phải cái bàn, chân mềm nhũn ra, không thể đứng vững được nữa, quỳ rạp xuống đất.
Muốn hủy hoại đi Lãnh Mạch…
Vì tôi, mà Lãnh Mạch lại để cho ‘Minh Vương đối xử với anh như vậy!
Xem ra có vẻ như Minh Vương đang thực sự tức giận, nếu không sẽ không đối xử với người đàn ông mình thích như thế.
“Tôi còn chưa nói xong, sao cô lại phản ứng mạnh như vậy?” Diêm Vương kỳ lạ nghiêng đầu Vốn dĩ thế này chỉ là trừng phạt, nhưng nghe nói hôm qua Lãnh Mạch đã tự ý đưa linh hồn của mình đến trần gian, chọc tức Minh Vương một lần nữa, Minh Vương liên ra lệnh, ba ngày sau là lúc sẽ xử tử Lãnh Mạch, cùng lúc đó cũng xử luôn cả một người anh em của Lãnh Mạch, là Hàn Vũ. À, chắc chắn cô sẽ không biết, Hàn Vũ là một kỳ tài trong giới y hợc, còn rất trung thành và tận tâm với Lãnh Mạch, Minl’Vương làm như thế chẳng qua chỉ là chỉ là nhân 6ờ hội lần này làm thực lực của Lãnh Mạch suy yếu, để vị trí của cô ta không bị uy hiếp mà thôi, thật sự lã quá bỉ ổi”
nhìn tôi: Những câu kế tiếp của Diêm Vương tôi hoàn †oàn không nghe lọt vào một chữ nào.
Hàn Vũ bị xử tử…
Ngày hôm đó Lãnh Mạch đến tìm tôi, sợ tôi sẽ lo lắng cho anh ấy, sợ tôi sẽ làm ránhững hành động quá khích để tìm anh ấy, nên ảnh đã nói với tôi, anh đang xuất hồn mình đi, sẽ không bị Minh Vương phát hiện, không có chuyện gì, bảo tôi ngoan ngoãn ở nhà đợi anh ấy, mấy ngày nữa anh sẽ đến tìm tôi.
Nếu như tôi khống đến chùa Linh Ẩn, không gặp Tế Công thì Tế Công đã không dạy cho tôi cách xuất hồn, nếu như tôi không đến Âm Phủ, không gặp Diêm Vương, thì tôi mãi mãi sẽ không thể nào biết được chuyện của Lãnh Mạch, chỉ có thể ngu ngốc ngồi đợi ở nhà, đợi cái gì chứ, đợi Lãnh Mạch thiếu mất một cánh tay về gặp tôi sao?
May mắn thay, may mắn thay, tôi đã biết được chuyện này!
Tôi phải cứú-Lãnh Mạch!
“Diêm Vương, ngài biết làm thế nào để đến Minh Giới không?” Tôi đứng dậy, lấy lại tinh thần bình tĩnh nói. z “Đương nhiên là ta biết làm thế nào để đến Minh Giới, sao thế, cô muốn đi sao? Nhìn dáng vẻ này của cô sao ta lại cảm thấy hình như có quen biết với Lãnh Mạch nhỉ, chắc cố:sẽ không quen biết với Lãnh Mạch thật đấy chứ?” Diễm Vương bắt đầu nghỉ ngờ tôi, nhíu chặt mày.
Tôi không quan tâm nhiều như thế; xông về phía ông ta hét lên: “Nói cho tôi biết rốt cuộc đến Minh Giới bằng cách nào!”
Sợ rằng ïôi là người đầu tiên dám hét vào mặt Diêm Vương.
Diêm Vương sửng sốt nói: “Lối vào Minh Giới nằm ở địa ngục tầng thứ mười chín, phải qua mười tám tầng mới có thể đến được, rất phiền phức, còn có một cách khác nữa; tôi thường hay mở Truyền tống trận đi, cách này rất nhanh”
Nói như vậy chỉ có thể lại tìm đến Diêm Vương một lần nữa: Ba ngày.
“Diêm Vương; cảm ơn ngài, lần sau gặp lại”
Sau khi tôi nói xongzxoay người đi ra ngoài.
“Cô là hồn ma mă muốn đi đâu? Lối đi đầu thai ở bên này!” Diêm Vương đuổi theo ra ngoài.
Tôi đứng trước sân, lấy hồ lô ở bên hông ra, ném ra phía trước, hồ lô liền trở nên to lớn.
Cuối cùng Diêm Vương mới phát hiện ra tôi không phải là người bình thường, hô lên: “Cô là ai?”
Tôi nhảy vào hồ lô. quay đầu lạf nhìn Diêm Vương: “Diêm Vương, nếu muốn cứu Âm Phủ của ngài thì đợi tôi quay lại, giúp tôi một taý”
Sau đó, hồ lô đưa tôi bay khỏi Âm Phủ.