Mục lục
Truyện: Vợ của vua địa ngục - Đồng Đồng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 388: Mạng phạm sắc tinh

Không những tiếng kêu bị không khí phong bế, thân thể của tôi còn bị một luồng sức mạnh lôi kéo về phía sau, đùng vào tường của phòng tắm, hai tay hai chân bị dang ra thật rộng rồi đống dính lên tường.

Chuyện gĩthế này? Phòng của Tống Tử Thành đã gia tăng chú pháp, tại sao sẽ có quỷ lại có thể đi vào trong?

“Cô gái nhỏ da dẻ thật non, thật thơm.”

Giọng nói đó lại vang lên, nghe như một ông già háo sắc, nhưng chỉ nghe-thấy âm thanh, căn bản là không nhìn thấy người!

Những ma quỷ bình thường vốn dĩ không thể nào đi vào trong phòng củấ Tống Tử Thanh được, cũng không thể phong bế hành động của tôi, chẳng lẽ là… Ác quỷ?

Tôi cảm thấy đôi vai mình bị mộtbàn tay sờ mó, cái tay kia lưu luyến trên xương quai xanh của tôi rất lâu, tiếp theo là xuống dưới, tôi liều mạng giấy giua, nhưng làm thế nào cũng không thể động đậy được, có cố hét cũng không kêu ra thành tiếng được, chỉ có thể mặc sức cho đôi tay quỷ đó sờ mó khắp nơi trên cơ thể của mình!

Đáng chết!

Nếu như mắt quỷ vẫn còn, tôi chí ít cũng không chật vật như vậy, nếu như mắt quỷ vẫn còn, tôi cũng sẽ không ngay cả hình dạng của đối phương cũng không thấy mà cứ thế dễ dàng bị nó khi dễ!

“Da cô gái nhỏ thật mượt mà, thật nhẫn nhụi, cơ thể của cô gái nhỏ thật mềm mại.”

Cái con mẹ nó, tôïsẽ không cứ thế mà bị đóng vào tường bị quỷ cưởng hiếp chứ!

Cái tay của con quỷ đó không ngừng lần mò xuống dưới, tôi vô cùng tuyệtvọng, không khí đột nhiên băng giá mặt đất lạnh lẽo, cảm giác này… tôi sửng sốt.

“Người phụ nữ của tôi cũng dám động vào, muốn chết.’ Lãnh Mạch không mặc hấc bào, mà xuất hiện trước cửa sổ với bộ dạng mang giày ống cao áo sơ mi trắng, một luồng bằng khí sắc bén tấn công tới chỗ của tôi.

“Xí, không có chút sức.” Con quỷ háo sắc nói bên tai tôi.

Rồi sau đó tôi từ trên tường rơi xuống, hành động của cơ thể tôi khôi phục lại!

Mời bò từ dưới đất lên, Lãnh Mạch đã xuất hiện trước mặt tôi, trừng mắt nhìn tôi, tâm nhìn dần dần trở nên nóng như lửa, tôi mới phản ứng lại hiện tại trến.người mình không mảnh vải che thân, vội vàng keo tấm khăn lôrtg rồi nhích qua một bên, miễn cưỡng che được bên dưới, mới quấn khăn lông xong, ngẩng đầu lên, nét mặt của Lãnh Mạch đã ép tới, tôi không phản ứng kịp, nên đã bị anh hôn lên môi.

“Ừm!” Tôi nện anh đánh anh, anh càng dùng sức hôn tôi, tôi không có cách nào, miệng lưỡi quấn quýt, dù cho cắn bể môi của anh cắn chảy máu đầu lưỡi của anh, anh vẫn cứ sục sôi ngất trời liếm nuốt đôi môi của tôi, vừa rạnh mẽ vừa điên cuồng vừa hoang dại, tôi căn bẩn là không thể chống đỡ nổi, không bao lâu ý thức liền trở nên phiêu diêu, thân thể mềm nhữn đi.

Môi và lưỡi tôi tê dại, tôi gần như mất đi trực giác, anh mới rời khỏi môi tôi, nhưng vẫn đè chặt tôi, thở hông hộc, đôi môi nóng bỏng của người đàn ông men theo má tôi mà hôn lên cổ, vai, xương quai đến ngực, đến rốn… Gặm nhấm cả người tôi từ đầu đến cuối, cuối cùng lật người tôi lại và đè tôi vào tường.

Tôi nghe thấy tiếng anh tháo dây nịt, đột nhiên như bị-dội một gáo nước lạnh, cả người bừng tỉnh, lợi:dụng khoảng trống này tôi bật bật công tác nước óng.

Nước nóng xả xuống trên người của Lãnh Mạch, Lãnh Mạch không phòng bị, sau khi bị phỏng chỉ đành né ra†ùi lại.

Tôi không thể đợi đến khi Lãnh Mạch thu hồi lại tinh thần, khan giọng kểu to lên: “Si MỊI”

Vẻ mặt của Lãnh Mạch trong giấy lát giống như cuồng phong bão tố: “Chết tiệt, chết tiệt cô lại gọi tên người đàn ông đó! Hốm nay tôi không xử cô đang hoàng thì cô chắc sẽ quên ai mới là người đàn ông của cô?

Không đợi Lãnh Mạch đến gần tôi, cửa phòng tắm đã bị đá bay ra, Sỉ Mị mang theo cơn giận ngút trời xong vào Lãnh Mạch, hắc cầu đùng đùng đánh về chỗ Lãnh Mạch, anh liền nghiêng đầu né tránh, lùi về sau hai bước, lúc này hai người đàn:ông đều đang trong cơn tức giận, không rảnh để nói chuyện, trực tiếp đánh nhau, đôi bên đều không dùng đến pháp luật, trong tay đều không cầm vũ khí đấm lại thành quyền mà đánh.

Sau mấy ehiêu, hai người đều không ai nhường ai, tâm trạng Lãnh Mạch không vui, hét lên với tôi: ‘Cô chọn tên này hay chọn tôi!”

“Lãnh Mạch đạí.nhân, anh nói câu này không cảm thấy buồficười sao?” Tôi ôm ngực ngẩng mí mắt lên nhìn anh: “Một người làm tôi bị thương, một người bảøvệ tôi, anh nói xem, tôi chọn ai?”

Lãnh Mạch tức đến mức đôi vai đều run lên, từ trước đến giờ tôi chưa thấy sắc mặt Lãnh Mạch kém như thế này qua, anh ñghiến răng nói: “Tốt, rất tốt, đừng tưởng bản thân mình thơm ngon đến đâu, người khác muối ăn, tôi đây không hứng thú!”

Sau khi nói dứt lời, Lãnh Mạch quay lưng nhảy ra cửa sổ rồi đi.

Nói cứ như tôi rất muốn bị anh ăn vậy, tôi thà cho chó ăn, cũng không muốn anh đụng vào tôi!

Xác định Lãnh Mạch đã rời đi, Si Mị soạt một cái, quay lưng bước lớn đi đến chỗ tôi, sắc mặt cũng:âm trâm đáng sợ.

Tôi bận bìu dùng khăn lông che kín người, ôm vai, Si Mị ñhự thế khiến người khác sợ hãi, tôi run lên: “Cái đó, Si Mi, cảm ơn.anh đến cứu tôi, tôi…”

“Mẹ nó có phải tến đó chạm vào cô rồi không!” Si Mị hét âm lên.

Lỗ tai tôi thiếu chút nữa là bị điếc luôn, tôi bịt tai lại: “Sao anh đụng vào›tôi, anh càng muốn chết hơn tôi thế?”

“Mẹ nó!” Sỉ Mị văng tục chửi.mắng, giây sau, anh ta chợt cúi người xuống, cưỡng hôn tôi.

Sỉ Mị, cưỡng hôn, tôi!!!

Tôi hoàn toàn ngẩn ra, mắt mở thật to, anh ta muốn cạy răng tôi ra, tôi đối với anh ta như cách mà tôi đối phó Lãnh Mạch, lại lần nữa mở vòi nước nóng: Sỉ Mị bị phỏng cũng y như Lãnh Mạch, thét lên rồi thụt lùi lại sau tiếng kêu.

“Si Mị anh là đồ khốn nạn! Thừa dịp tôi gặp nguy!” Tôi che miệng lại hét vào mặt anh ta.

“Tên đó có thể đụng vào cô thì tại sao ông đây không thể!” Si Mị gào lên.

Khóe mắt tội đỏ lên: “Cho nên anh cũng muốn biến thành/Lãnh Mạch bá đạo bất phân thi phị tự làm điều mình muốn, một tên khốn không quan tâm đếntình cảm của người khác sao?” ¿ Si Mị ngẩn người ra.

Nước mắt tôi chảy xuống, cũng hét lên với anh ta: “Hiện giờ tôi coi như là:đã hiểu rồi, tất cả đàn ông đều giống y như nhaul.Đều là đồ khốn nạn!”

“Xin lỗi, tôi… Sắc mặt Sỉ Mị có €hút xìu xuống.

“Tôi không muốn nhìn thấy anh! Tôi muốn một mình yên tĩnh, anh đi ra đi!”

Sỉ Mị lại nhìn tôi một cái rồi quay lưng rời khỏi phòng tắm: Tôi dùng tay che lại đôi mắt, men theo vách tường trợt xuống đất, Tôi rốt cuộc là đã tạo nghiệp gì rồi? Người khác có mệnh phạm suy.thần, mệnh phạm sát tinh, tôi cơn mẹ nó chính là mệnh phạm sát tỉnh mài Hay là nói trước khi tôi mười chín tuổi đào hoa chưa nở, cho nên sau mười chín tuổi đào hoa liền đua nhau nở, bất luận là xấu hay là tốt, bất luận là người hay quỷ, vận đào hoa này sao lại giống tiên nữ tán hoa vậy, khiến cho người khác căn bản là trở tay-không kịp!

Thật khiến người ta thấy buồn bực, tôi lại nhớ đến Tống Tử Thanh, chí ít Tống Tử Thanh là chính nhân quân tử, chí ít Tổng Tử Thanh đối với tôi không có cảm giác, bởi vì fñgực của tôi không lớn.

Ở trong phòng tắm rất lâu, tôi mới lê lết bước chân mặt mày ủ dột đi ra, đi vễphía giường rồi nằm xuống, trong đầu toàn là cảnh cưỡng hôn của Lãnh Mạch và Sỉ Mị, muốn vứt bỏ thế nào cũng không xóa được, đúng thật là gặp ma rồi mà a a a al Và còn có con quỷ háo sắc đột nhiên xuất hiện đó rốt là ai2.Có thể xông vào biệt thự của Tống Tử Thanh, còn có thể đỡ được công kích của Lãnh Mạch mà thuận lợi trốn thoát, tại sao nó lại tìm đến tôi?

Có rất.nhiều nghi điểm, không biết nên giải thích từ đâu; xem bộ dạng này ngày mai phải đi một chuyến đến nhà của Tôn Viễn Phàm rồi.

Tôi nhắm mắt lại muốn ngủ, lại không thể nào ngủ được, nhìn.thấy áo của mình ở một góc trong đó có cuộn giấy vứt trong túi quần áo, tôi nhớ tới quyển sách mã tôi đã nhặt được ở trong thư viện, trèo ra khỏi giường, lấy sách ra xem, dù sao bây giờ cũng không ñgủ được, tôi lật trang sách ra.

Trang đầu tiên viết bằng Huyết tà thuật, trang thứ hai ghi chú thích: Phép-thuật này chỉ phù hợp với những người có máu đặc biệt, ví dụ như máu có thể nhỏ giọt ra thành đá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK