Loại ánh mắt cừu hận này không mang tới một chút gợn sóng tâm lý nào với Giang Trần. Hắn cũng nghe Yến thống lĩnh từng nói qua, Lam Yên đảo vực này, sau lưng dường như cũng có cường giả Thần đạo thao túng, cho nên hắn suy nghĩ, lần này Lam Yên đảo vực tới tham dự, rốt cuộc mang theo bao nhiêu dã tâm mà tới?
Nhưng mà trước mắt mà nói, Giang Trần hiển nhiên còn không muốn vạch trần những thứ này. Dù sao nói miệng không bằng chứng, chuyện như vậy một khi chưa nói còn tốt, nói rồi ngược lại sẽ khiến cho hắn lâm vào trong cục diện bị động.
Lần tuyển chọn này, thiên tài trẻ tuổi tham dự khoảng chừng hai ba ngàn. Nhưng mà trải qua một số vòng đào thải, thoáng cái biến thành một hai trăm.
Một hai trăm người còn lại này tự nhiên là tồn tại tinh anh.
Giang Trần quan sát đại khái một chút, những thiên tài này tuy rằng cũng coi như tinh anh, nhưng mà đột phá Thiên Vị, có thể nói mà mười không còn một, cũng có thể nói là, một hai trăm thiên tài đỉnh cấp này, người có thể được coi là thiên tài chính thức trên thực tế cũng chỉ là mười hoặc hai mươi người mà thôi.
Dù sao trong những thế lực nhị lưu, tam lưu, cho dù là thiên tài đỉnh cấp, cũng tuyệt đối không thể nào so với thập đại thánh địa, thậm chí còn không thể so với những thế gia nhất lưu trong thập đại thần quốc, hoặc là tông môn nhất lưu.
Điều khiến cho Giang Trần không nghĩ tới chính là, Hồi xuân đảo vực và Tam Tài đảo vực kia không ngờ đều có một thiên tài tiến vào trong số lượng một hai trăm tinh anh này.
Mà Thiên Chiếu đảo vực còn có hai danh ngạch. Lam Yên đảo vực còn có tới năm tên.
Cùng là thế lực nhị lưu, Thiên Chiếu đảo vực là nhị lưu, cùng với Lam Yên đảo vực lại có chênh lệch khá lớn, có thể nhận ra rõ ràng.
Lam Yên đảo vực này chính là tồn tại tiếp cận với nhất lưu, thậm chí thực lực đã đủ để so sánh với thế lực nhất lưu. Cho nên số lượng thiên tài cũng viễn siêu thế lực nhị lưu bình thường.
Kế tiếp, những thiên tài này còn phải lần lượt tiến hành tỷ thí, sau đó căn cứ vào biểu hiện bất đồng của bọn họ, tính toán chính xác ra thứ tự của bọn họ.
Ngay cả Giang Trần cũng cảm thấy tuyển chọn này quá mức rườm rà.
Nhưng mà nhìn qua mọi người đối với chuyện này đều không cảm thấy mệt mỏi, hơn nữa dường như vô cùng can tâm tình nguyện tính toán ra bài danh chính xác. Tuy rằng Giang Trần cảm thấy đây là việc làm lãng phí thời gian, nhưng cũng không thể không nhẫn nại xem hết toàn bộ quá trình.
- Trần thiếu, có phải ngươi cảm thấy loại bài danh này có chút nhàm chán hay không?
Tử Xa Mân hơi cười hỏi.
- Thiên tài thi đấu vẫn là sân khấu của thiên tài thập đại thánh địa. Tuyển chọ này long trọng như vậy, chẳng phải sẽ không phân biệt được đâu là chủ và đâu là thứ hay sao?
Ngữ khí của Giang Trần coi như là uyển chuyển.
- Ha ha, nếu như là lúc trước nhất định sẽ không long trọng như vậy. Thế nhưng mà lần này Thập đại thánh địa vì nhận người, vì để cho thế lực nhị lưu, tam lưu có cảm giác tham dự, cố ý khiến cho nó phức tạp như vậy, nói trắng ra là vì muốn lôi kéo nhân tâm, thu nạp những thế lực nhị lưu, tam lưu này. Một nguyên nhân khác là vì muốn tìm hiểu rõ ngọn nguồn của những thế lực nhị lưu, tam lưu này. Nhìn xem nội tình của thế lực bọn họ cùng với thực lực bọn họ đối với thực lực tổng thể của Vạn Uyên đảo như thế nào, khi đó sẽ có suy tính và dự đoán đại khái a.
Tử Xa Mân giải thích một phen, Giang Trần đã hiểu rõ nguyên nhân trong đó.
Thế lực trong Vạn Uyên đảo mọc lên san sát như rừng, thiên tài như sao trên trời, các loại thiên tài, thế lực mọc lên quá nhiều. Bình thường đều không có cơ hội tụ tập lại một chỗ.
Thập đại thánh địa không có phát ra lệnh triệu tập, cũng không có khả năng tụ tập tới đông đủ như vậy.
Cho nên Vạn Uyên đảo rốt cuộc có thực lực mạnh hay không, thực lực chỉnh thể như thế nào, vẫn luôn là một màn sương mù. Mượn cơ hội lần này, cũng có thể tìm hiểu rõ ngọn nguồn của những thế lực nhị lưu, tam lưu một chút.
Tuy rằng ở đây nhất định sẽ có người ẩn dấu thực lực, nhưng đại đa số thế lực còn nguyện ý biểu hiện bản thân một chút, làm cho mình tiến vào tầm mắt của thập đại thánh địa.
Lúc này thế lực ẩn dấu thực lực, cơ hồ là chuyện không thể nào có. Nếu có tất sẽ có ý nghĩ khác, có dã tâm khác.
Bởi vì tuyển chọn tỉ mỉ, chú trọng chi tiết, cho nên thời gian hao phí cũng dài dằng dặc. Trải qua nửa tháng tuyển chọn, cuối cùng xếp hạng cũng được tính toán ra.
Đương nhiên thứ hạng này, chỉ nhằm vào những thiên tài tham dự tuyern chọn, cũng không phải là bài danh của các thế lực tham dự bài danh.
Vị trí đầu tiên quả nhiên là bị Lam Yên đảo vực cướp lấy.
Điều khiến cho người ta giật mình nhất chính là trong top mười, thậm chí có ba thiên tài là tới từ Lam Yên đảo vực.
Cảnh này khiến cho tất cả mọi người cảm thấy giật mình. Ngay cả Giang Trần cũng âm thầm kinh ngạc, nghĩ thầm, Lam Yên đảo vực này không hổ là có truyền thừa cường đại, thiên tài trẻ tuổi không ngờ lại xuất sắc như vậy. Dự trữ nhân tài lại phong phú như thế.
Top mười thiên tài này, thiên tài của Lam Yên đảo vực ngoài xếp hạng thứ nhất ra còn có người xếp hạng thứ tư và thứ tám.
Như vậy, bài danh của Lam Yên đảo vực nhìn qua càng thêm chói mắt. Hai thiên tài khác tới từ Lam Yên đảo vực mặc dù không có tiến vào top mười, nhưng mà đều đứng vào top bốn mươi.
- Lam Yên đảo vực này quả nhiên không đơn giản.
Tử Xa Mân âm thầm sợ hãi than, nói với Giang Trần.
- Lam Yên đảo vực có truyền thừa cổ ngọc, thiên tài trẻ tuổi có rất nhiều cơ hội, nếu như đạt được một ít truyền thừa, kỳ ngộ ở cổ ngọc mà nói, thiên tài trẻ tuổi một bước bay lên trời cũng không phải là không có khả năng.
Tuy rằng Giang Trần và Lam Yên đảo vực từng có đoạn thời gian không quá thaori mái, nhưng mà đánh giá đối với Lam Yên đảo vực vẫn không thấp.
Cho nên Lam Yên đảo vực có thành tích này hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, thậm chí hắn cũng hoài nghi, Lam Yên đảo vực đã phái ra toàn bộ thiên tài hay chưa?
Nhưng mà dù vậy Lam Yên đảo vực cũng trở thành chủ đề nói chuyện của lần tuyển chọn thiên tài này. Hai ba mươi thế lực còn lại nhìn qua Lam Yên đảo vực vừa hâm mộ không thôi, thậm chí còn ghen ghét.
Mà có một ít thế lực thì nhịn không được đi vỗ mông ngựa Lam Yên đảo vực, muốn lôi kéo làm quen với Lam Yên đảo vực. Bởi vì mọi người đều có một loại dự cảm, Lam Yên đảo vực lần này chỉ sợ sẽ thăng tiến rất nhanh./
Đại thánh chủ luôn âm thầm quan sát những thiên tài tham dự tuyển chọn lần này, giờ phút này vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Giang Trần, lần này quán quân tuyển chọn kia, Lam Hoàng của Lam Yên đảo vực, nhất định phải nghĩ biện pháp mời chào tới, ngươi có biện pháp nào không?
Có thể nhìn ra được, Đại thánh chủ đối với Lam Hoàng kia vô cùng coi trọng.
Mà thiên phú của Lam Hoàng này cho dù đặt ở thập đại thánh địa cũng hoàn toàn đủ dùng. Trong Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ, trừ Giang Trần ra, ngũ đại công tử trước mặt Lam Hoàng này cũng chưa thể nói tới ưu thế tuyệt đối gì.
Tu vi võ đạo của Lam Hoàng theo báo cáo là Thiên Vị tam trọng, nhưng mà Giang Trần xem thiên phú của Lam Hoàng này, mặc dù kém hơn Hạ Hầu Tông trước đó một chút, nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều. Nhiều lắm chỉ cách nhau một đường.
Lúc trước Hạ Hầu Tông được thổi tới loại cấp độ này, như vậy Lam Hoàng kia cũng tuyệt đối có tư cách như vậy, hoàn toàn có thể được nâng lên mây xanh.
Đương nhiên thiên tài của Lam Yên đảo vực là đám thiên tài mà Giang Trần không nắm chắc nhất.
Thấy Giang Trần không có biểu hiện thái độ, Đại thánh chủ cau mày nói:
- Sao nào? Có chỗ khó nào sao?
Giang Trần mỉm cười, thản nhiên nói:
- Ta và Lam Yên đảo vực có chút ân oán, có lẽ ta không xuất lực còn tốt, ta xuất lực, có lẽ sẽ phản tác dụng.
Đại thánh chủ khẽ giật mình, trong lòng có chút thất lạc.
Chỉ là hắn rất nhanh đã điều chỉnh được tâm tư của mình, nói:
Không có việc gì, Lam Yên đảo vực có lẽ nên thức thời, chút ân oán trước kia hoàn toàn có thể xóa bỏ a.
Giang Trần cười cười, cũng không nói gì thêm. Nghĩ thầm ân oán giữa ta và Lam Yên đảo vực, chỉ sợ không chỉ dăm ba câu là có thể xóa bỏ.
Lại nói, thập đại thánh địa có khả năng đều nhìn chằm chằm vào Lam Hoàng này, lại nhìn Lam Hoàng kia, hiển nhiên cũng là người tâm khí cao ngạo, muốn dẫn dắt người này nhập Vĩnh Hằng thánh địa, chỉ sợ độ khó rất lớn.
Quan trọng nhất chính là, Giang Trần đối với Lam Hoàng này cũng không coi trọng như Đại thánh chủ.
Nhưng mà trước mắt mà nói, Giang Trần hiển nhiên còn không muốn vạch trần những thứ này. Dù sao nói miệng không bằng chứng, chuyện như vậy một khi chưa nói còn tốt, nói rồi ngược lại sẽ khiến cho hắn lâm vào trong cục diện bị động.
Lần tuyển chọn này, thiên tài trẻ tuổi tham dự khoảng chừng hai ba ngàn. Nhưng mà trải qua một số vòng đào thải, thoáng cái biến thành một hai trăm.
Một hai trăm người còn lại này tự nhiên là tồn tại tinh anh.
Giang Trần quan sát đại khái một chút, những thiên tài này tuy rằng cũng coi như tinh anh, nhưng mà đột phá Thiên Vị, có thể nói mà mười không còn một, cũng có thể nói là, một hai trăm thiên tài đỉnh cấp này, người có thể được coi là thiên tài chính thức trên thực tế cũng chỉ là mười hoặc hai mươi người mà thôi.
Dù sao trong những thế lực nhị lưu, tam lưu, cho dù là thiên tài đỉnh cấp, cũng tuyệt đối không thể nào so với thập đại thánh địa, thậm chí còn không thể so với những thế gia nhất lưu trong thập đại thần quốc, hoặc là tông môn nhất lưu.
Điều khiến cho Giang Trần không nghĩ tới chính là, Hồi xuân đảo vực và Tam Tài đảo vực kia không ngờ đều có một thiên tài tiến vào trong số lượng một hai trăm tinh anh này.
Mà Thiên Chiếu đảo vực còn có hai danh ngạch. Lam Yên đảo vực còn có tới năm tên.
Cùng là thế lực nhị lưu, Thiên Chiếu đảo vực là nhị lưu, cùng với Lam Yên đảo vực lại có chênh lệch khá lớn, có thể nhận ra rõ ràng.
Lam Yên đảo vực này chính là tồn tại tiếp cận với nhất lưu, thậm chí thực lực đã đủ để so sánh với thế lực nhất lưu. Cho nên số lượng thiên tài cũng viễn siêu thế lực nhị lưu bình thường.
Kế tiếp, những thiên tài này còn phải lần lượt tiến hành tỷ thí, sau đó căn cứ vào biểu hiện bất đồng của bọn họ, tính toán chính xác ra thứ tự của bọn họ.
Ngay cả Giang Trần cũng cảm thấy tuyển chọn này quá mức rườm rà.
Nhưng mà nhìn qua mọi người đối với chuyện này đều không cảm thấy mệt mỏi, hơn nữa dường như vô cùng can tâm tình nguyện tính toán ra bài danh chính xác. Tuy rằng Giang Trần cảm thấy đây là việc làm lãng phí thời gian, nhưng cũng không thể không nhẫn nại xem hết toàn bộ quá trình.
- Trần thiếu, có phải ngươi cảm thấy loại bài danh này có chút nhàm chán hay không?
Tử Xa Mân hơi cười hỏi.
- Thiên tài thi đấu vẫn là sân khấu của thiên tài thập đại thánh địa. Tuyển chọ này long trọng như vậy, chẳng phải sẽ không phân biệt được đâu là chủ và đâu là thứ hay sao?
Ngữ khí của Giang Trần coi như là uyển chuyển.
- Ha ha, nếu như là lúc trước nhất định sẽ không long trọng như vậy. Thế nhưng mà lần này Thập đại thánh địa vì nhận người, vì để cho thế lực nhị lưu, tam lưu có cảm giác tham dự, cố ý khiến cho nó phức tạp như vậy, nói trắng ra là vì muốn lôi kéo nhân tâm, thu nạp những thế lực nhị lưu, tam lưu này. Một nguyên nhân khác là vì muốn tìm hiểu rõ ngọn nguồn của những thế lực nhị lưu, tam lưu này. Nhìn xem nội tình của thế lực bọn họ cùng với thực lực bọn họ đối với thực lực tổng thể của Vạn Uyên đảo như thế nào, khi đó sẽ có suy tính và dự đoán đại khái a.
Tử Xa Mân giải thích một phen, Giang Trần đã hiểu rõ nguyên nhân trong đó.
Thế lực trong Vạn Uyên đảo mọc lên san sát như rừng, thiên tài như sao trên trời, các loại thiên tài, thế lực mọc lên quá nhiều. Bình thường đều không có cơ hội tụ tập lại một chỗ.
Thập đại thánh địa không có phát ra lệnh triệu tập, cũng không có khả năng tụ tập tới đông đủ như vậy.
Cho nên Vạn Uyên đảo rốt cuộc có thực lực mạnh hay không, thực lực chỉnh thể như thế nào, vẫn luôn là một màn sương mù. Mượn cơ hội lần này, cũng có thể tìm hiểu rõ ngọn nguồn của những thế lực nhị lưu, tam lưu một chút.
Tuy rằng ở đây nhất định sẽ có người ẩn dấu thực lực, nhưng đại đa số thế lực còn nguyện ý biểu hiện bản thân một chút, làm cho mình tiến vào tầm mắt của thập đại thánh địa.
Lúc này thế lực ẩn dấu thực lực, cơ hồ là chuyện không thể nào có. Nếu có tất sẽ có ý nghĩ khác, có dã tâm khác.
Bởi vì tuyển chọn tỉ mỉ, chú trọng chi tiết, cho nên thời gian hao phí cũng dài dằng dặc. Trải qua nửa tháng tuyển chọn, cuối cùng xếp hạng cũng được tính toán ra.
Đương nhiên thứ hạng này, chỉ nhằm vào những thiên tài tham dự tuyern chọn, cũng không phải là bài danh của các thế lực tham dự bài danh.
Vị trí đầu tiên quả nhiên là bị Lam Yên đảo vực cướp lấy.
Điều khiến cho người ta giật mình nhất chính là trong top mười, thậm chí có ba thiên tài là tới từ Lam Yên đảo vực.
Cảnh này khiến cho tất cả mọi người cảm thấy giật mình. Ngay cả Giang Trần cũng âm thầm kinh ngạc, nghĩ thầm, Lam Yên đảo vực này không hổ là có truyền thừa cường đại, thiên tài trẻ tuổi không ngờ lại xuất sắc như vậy. Dự trữ nhân tài lại phong phú như thế.
Top mười thiên tài này, thiên tài của Lam Yên đảo vực ngoài xếp hạng thứ nhất ra còn có người xếp hạng thứ tư và thứ tám.
Như vậy, bài danh của Lam Yên đảo vực nhìn qua càng thêm chói mắt. Hai thiên tài khác tới từ Lam Yên đảo vực mặc dù không có tiến vào top mười, nhưng mà đều đứng vào top bốn mươi.
- Lam Yên đảo vực này quả nhiên không đơn giản.
Tử Xa Mân âm thầm sợ hãi than, nói với Giang Trần.
- Lam Yên đảo vực có truyền thừa cổ ngọc, thiên tài trẻ tuổi có rất nhiều cơ hội, nếu như đạt được một ít truyền thừa, kỳ ngộ ở cổ ngọc mà nói, thiên tài trẻ tuổi một bước bay lên trời cũng không phải là không có khả năng.
Tuy rằng Giang Trần và Lam Yên đảo vực từng có đoạn thời gian không quá thaori mái, nhưng mà đánh giá đối với Lam Yên đảo vực vẫn không thấp.
Cho nên Lam Yên đảo vực có thành tích này hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, thậm chí hắn cũng hoài nghi, Lam Yên đảo vực đã phái ra toàn bộ thiên tài hay chưa?
Nhưng mà dù vậy Lam Yên đảo vực cũng trở thành chủ đề nói chuyện của lần tuyển chọn thiên tài này. Hai ba mươi thế lực còn lại nhìn qua Lam Yên đảo vực vừa hâm mộ không thôi, thậm chí còn ghen ghét.
Mà có một ít thế lực thì nhịn không được đi vỗ mông ngựa Lam Yên đảo vực, muốn lôi kéo làm quen với Lam Yên đảo vực. Bởi vì mọi người đều có một loại dự cảm, Lam Yên đảo vực lần này chỉ sợ sẽ thăng tiến rất nhanh./
Đại thánh chủ luôn âm thầm quan sát những thiên tài tham dự tuyển chọn lần này, giờ phút này vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Giang Trần, lần này quán quân tuyển chọn kia, Lam Hoàng của Lam Yên đảo vực, nhất định phải nghĩ biện pháp mời chào tới, ngươi có biện pháp nào không?
Có thể nhìn ra được, Đại thánh chủ đối với Lam Hoàng kia vô cùng coi trọng.
Mà thiên phú của Lam Hoàng này cho dù đặt ở thập đại thánh địa cũng hoàn toàn đủ dùng. Trong Vĩnh Hằng thánh địa bọn họ, trừ Giang Trần ra, ngũ đại công tử trước mặt Lam Hoàng này cũng chưa thể nói tới ưu thế tuyệt đối gì.
Tu vi võ đạo của Lam Hoàng theo báo cáo là Thiên Vị tam trọng, nhưng mà Giang Trần xem thiên phú của Lam Hoàng này, mặc dù kém hơn Hạ Hầu Tông trước đó một chút, nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều. Nhiều lắm chỉ cách nhau một đường.
Lúc trước Hạ Hầu Tông được thổi tới loại cấp độ này, như vậy Lam Hoàng kia cũng tuyệt đối có tư cách như vậy, hoàn toàn có thể được nâng lên mây xanh.
Đương nhiên thiên tài của Lam Yên đảo vực là đám thiên tài mà Giang Trần không nắm chắc nhất.
Thấy Giang Trần không có biểu hiện thái độ, Đại thánh chủ cau mày nói:
- Sao nào? Có chỗ khó nào sao?
Giang Trần mỉm cười, thản nhiên nói:
- Ta và Lam Yên đảo vực có chút ân oán, có lẽ ta không xuất lực còn tốt, ta xuất lực, có lẽ sẽ phản tác dụng.
Đại thánh chủ khẽ giật mình, trong lòng có chút thất lạc.
Chỉ là hắn rất nhanh đã điều chỉnh được tâm tư của mình, nói:
Không có việc gì, Lam Yên đảo vực có lẽ nên thức thời, chút ân oán trước kia hoàn toàn có thể xóa bỏ a.
Giang Trần cười cười, cũng không nói gì thêm. Nghĩ thầm ân oán giữa ta và Lam Yên đảo vực, chỉ sợ không chỉ dăm ba câu là có thể xóa bỏ.
Lại nói, thập đại thánh địa có khả năng đều nhìn chằm chằm vào Lam Hoàng này, lại nhìn Lam Hoàng kia, hiển nhiên cũng là người tâm khí cao ngạo, muốn dẫn dắt người này nhập Vĩnh Hằng thánh địa, chỉ sợ độ khó rất lớn.
Quan trọng nhất chính là, Giang Trần đối với Lam Hoàng này cũng không coi trọng như Đại thánh chủ.