Là một tòa cung điện.
Cung điện này tuy rằng không lớn, ước chừng trên trăm mẫu, thế nhưng quả thực là một tòa cung điện.
Một màn này khiến cho Giang Trần ở trong chỗ tối cũng trợ mắt há hốc mồm.
Hắn thực sự không thể tưởng tượng được, dưới đáy hồ này lại có một tòa cung điện. Hơn nữa còn từ trên đáy hồ trồi lên.
Cũng không biết hai gia hỏa này động vào cấm chế gì đó hay không mà khiến cho cung điện này trồi từ dưới hồ nước lên trên?
Nhưng bất kể như thế nào, thủ đoạn như vậy cũng khiến cho Giang Trần cảm thấy kinh ngạc.
Thế nhưng mà có một vấn đề rõ ràng, cung điện này rốt cuộc bị làm sao? Một Phong hào Đại đế, cho dù mạnh tới mức không yên lòng, cũng không có khả năng luyện chế ra cung điện loại này a.
Coi như là tông môn thượng cổ như Đan Tiêu cổ phái kia thì bọn họ cũng chỉ thông qua thần thông không igan, luyện chế một ít trận pháp bí cảnh, thế nhưng mà phải dựa vào địa thế mà kiến tạo ra.
Cung điện này không ngờ có thể di chuyển, thoạt nhìn hiển nhiên không chỉ dựa vào địa thế mà kiến tạo đơn giản như vậy. Theo kinh nghiệm của Giang Trần, đây là một động phủ tự nhiên, hơn nữa còn là một động phủ có thể di chuyển.
Loại động phủ này thông qua bí thuật không gian, thậm chí có thể thu nhỏ lại như giới chỉ không gian, tựa như Nguyên Từ kim sơn vậy, có thể duỗi ra co lại.
Muốn luyện chế loại động phủ này cũng không phải Phong hào Đại đế có thể hoàn thành, ít nhất phải cường giả Thiên vị mới có thể làm được.
Cường giả Thiên Vị, đạt được Chư Thiên tán thành, có thể vận dụng sức mạnh to lớn của thiên địa, mới có thể công tham tạo hóa, vận dụng thần thông không gian nghịch thiên như vậy.
- Rốt cuộc Phi Vũ Đại Đế là người như thế nào?
Trong lúc nhất thời Giang Trần vô cùng hiếu kỳ.
Hắn hiểu, Quân Mặc Bạch và Lâm hải này hiển nhiên không phải tới tranh đoạt truyền thừa võ đạo của Phi Vũ Đại Đế mà bản thân Phi Vũ Đại Đế này còn có một bí mật khác.
Giang Trần đột nhiên có chút biết rõ vì sao Cửu Dương Thiên Tông lại trăm phương ngàn kế muốn nhúng tay vào bên trong Vạn Tượng Cương Vực.
Nơi Phi Vũ Đại Đế niết bàn nhất định là có một nguyên nhân vô cùng quan trọng.
Tuy rằng Giang Trần tạm thời còn không biết rốt cuộc Phi Vũ Đại Đế này có đồ vật gì có đủ lực hấp dẫn như vậy, có thể khiến cho loại tông môn nhất phẩm như Cửu Dương Thiên Tông nhớ mãi không quên.
Nhưng Giang Trần biết rõ, ở nơi này tuyệt đối có bí mật cực lớn.
Lâm Hải và Quân Mặc Bạch nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ tham lam.
- Lâm Hải, ta và ngươi ở nơi này chém giết, chiến đấu tới không chết không thôi, nói không chừng lại tiện nghi cho kẻ khác. Vạn nhất những người khác chạy tới nơi này, nhìn thấy hai người chúng ta chém giết tới hấp hối, đây không phải là ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi hay sao?
Quân Mặc Bạch dường như có chút kiêng kỵ nói.
Lâm Hải cười ha hả:
- Nói lảm nhảm thì có ích gì? Những người khác? Có mấy người sẽ tới ngoại cảnh cực cảnh? Lại nói, cho dù tới bọn họ cũng không có ấn ký truy tung, cũng không tìm được tới nơi này.
Ấn ký truy tung này là năm đó hai cự đầu của tông môn bọn họ lưu lại trên người Phi Vũ đại đế, sau khi Phi Vũ Đại Đế bị trọng thương không có cách nào luyện hóa loại ấn ký truy tung này cho nên mới phải chạy tới nơi như Vạn Tượng cực cảnh, ngăn cách với bên ngoài.
Cho nên ngàn năm qua, hai tông kia cơ hồ âm thầm tìm khắp nơi trong Vạn Tượng Cương Vực lại không thu hoạch được gì.
Về sau hai tông này mới giật mình tỉnh ngộ, còn có địa phương như Vạn Tượng cực cảnh, cho nên bọn họ mới làm ra sắp xếp như vậy.
Lâm Hải và Quân Mặc Bạch này hiển nhiên đều là quân cờ do hai tông môn nhất phẩm sắp xếp, là bởi vì muốn tìm kiếm thi thể của Phi Vũ Đại Đế.
Trước bọn họ, tông môn đã trả một cái giá lớn tìm di hài của Phi Vũ Đại Đế, thế nhưng lại không thu hoạch được gì. Cho nên lúc này kỳ thực bọn họ cũng không hy vọng quá lớn. Chỉ muốn tới Vạn Tượng cực cảnh thử thời vận mà thôi, thế nhưng không ngờ tới nơi này ấn ký truy tung lại xuất hiện một tia cảm ứng.
Lúc này bọn họ mới dựa theo một tia cảm ứng mà đi tới nơi này.
Từ trong lời nói của hai người này Giang Trần cũng hiểu rõ đại khái.
Đoán chừng Phi Vũ đại đế này có lẽ năm đó có một ít bí mật trên người. CHo nên bị Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông, hai đại tông môn nhất phẩm này đuổi giết.
Sau khi bản thân Phi Vũ đại đế bị trọng thương, chạy tới Vạn Tượng Cương Vực, không có nơi nào để trốn cho nên sau đó mới chạy tới chính giữa Vạn Tượng cực cảnh.
Mà hai tông này đuổi giết Phi Vũ đại đế, suy đoán không chính xác, bọn họ cảm thấy có lẽ Phi Vũ đại đế kéo dài hơi tàn trốn ở một nơi nào đó. Hoặc là tìm được người thừa kế, truyền thừa bảo vật, y bát của mình.
Cho nên bọn họ theo mạch suy nghĩ này, ở trong Vạn Tượng Cương Vực điều tra một lượt, thế nhưng thủy chung vẫn không tìm được manh mối.
Bởi vì bí mật trên người Phi Vũ đại đế quá mức quan trọng, cho nên hai tông này cũng không có cách nào gióng trống khua chiêng tìm tòi trên quy mô lớn.
- Phi Vũ đại đế kia rốt cuộc có bí mật gì có thể khiến cho hai tông này chấp nhất ngàn năm như vậy? Chẳng lẽ là Thiên Vị phù chiếu?
Tông môn nhất phẩm, cường giả phong hào Đại đế cũng có nhiều. Đồ vật bình thường tuyệt đối không có cách nào làm cho bọn hắn điên cuồng như vậy.
Theo Giang Trần thấy, chỉ sợ chỉ có Thiên Vị phù chiếu mới có lực hấp dẫn như vậy.
Như thế nào là Thiên Vị phù chiếu?
Thiên Vị phù chiếu kỳ thực chính là thứ mà sau khi cường giả nhận được Thiên đạo tán thành, thiên đạo dùng sức mạnh to lớn đánh vào trong cơ thể cường giả Thiên Vị một đạo ấn ký thiên địa.
Ấn ký thiên địa này hình thành nên Thiên Vị phù chiếu, là ấn ý bổn mạng của cường giả Thiên Vị.
Rất nhiều vị diện phàm tục sẽ coi cường giả Thiên Vị là bán thần, mà Thiên Vị phù chiều cũng được coi là thần cách bán thần, nói trắng ra chỉ là tiêu chí được Thiên đạo tán thành.
Mà Thiên Vị phù chiếu với tư cách là bổn mạng ấn ký của cường giả Thiên Vị, một khi cường giả Thiên vị vẫn lạc. Bổn mạng Thiên Vị phù chiếu này rất có thể sẽ bị những người khác luyện hóa.
Đối với rất nhiều phong hào Đại đế không có cách nào đạt được thiên đạo tán thành, nếu như có thể luyện hóa được một cái Thiên Vị phù chiếu, như vậy không thể nghi ngờ coi như đạt được Thiên đạo tán thành, do đó mà đột phá Thiên vị.
Như vậy mà nói, không đơn thuần là thực lực, còn có tuổi thọ đều tăng vọt một cách điên cuồng.
Tuy rằng cường giả Thiên vị còn không tính là bất tử, thế nhưng tuổi thọ lại cực kỳ khoa trương, cũng không phải là một kẻ phàm trần như phong hào Đại đế có thể so sánh.
Nhận được Thiên đạo tán thành, đạt được Thiên Vị phù chiếu, dương thọ trực tiếp tăng gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.
Cho nên Giang Trần cảm thấy, có thể khiến cho người hai tông môn nhất phẩm tranh giành tới ta sống ngươi chết, chỉ có thể là bảo vật vô cùng kinh người như Thiên Vị phù chiếu.
Cung điện này tuy rằng không lớn, ước chừng trên trăm mẫu, thế nhưng quả thực là một tòa cung điện.
Một màn này khiến cho Giang Trần ở trong chỗ tối cũng trợ mắt há hốc mồm.
Hắn thực sự không thể tưởng tượng được, dưới đáy hồ này lại có một tòa cung điện. Hơn nữa còn từ trên đáy hồ trồi lên.
Cũng không biết hai gia hỏa này động vào cấm chế gì đó hay không mà khiến cho cung điện này trồi từ dưới hồ nước lên trên?
Nhưng bất kể như thế nào, thủ đoạn như vậy cũng khiến cho Giang Trần cảm thấy kinh ngạc.
Thế nhưng mà có một vấn đề rõ ràng, cung điện này rốt cuộc bị làm sao? Một Phong hào Đại đế, cho dù mạnh tới mức không yên lòng, cũng không có khả năng luyện chế ra cung điện loại này a.
Coi như là tông môn thượng cổ như Đan Tiêu cổ phái kia thì bọn họ cũng chỉ thông qua thần thông không igan, luyện chế một ít trận pháp bí cảnh, thế nhưng mà phải dựa vào địa thế mà kiến tạo ra.
Cung điện này không ngờ có thể di chuyển, thoạt nhìn hiển nhiên không chỉ dựa vào địa thế mà kiến tạo đơn giản như vậy. Theo kinh nghiệm của Giang Trần, đây là một động phủ tự nhiên, hơn nữa còn là một động phủ có thể di chuyển.
Loại động phủ này thông qua bí thuật không gian, thậm chí có thể thu nhỏ lại như giới chỉ không gian, tựa như Nguyên Từ kim sơn vậy, có thể duỗi ra co lại.
Muốn luyện chế loại động phủ này cũng không phải Phong hào Đại đế có thể hoàn thành, ít nhất phải cường giả Thiên vị mới có thể làm được.
Cường giả Thiên Vị, đạt được Chư Thiên tán thành, có thể vận dụng sức mạnh to lớn của thiên địa, mới có thể công tham tạo hóa, vận dụng thần thông không gian nghịch thiên như vậy.
- Rốt cuộc Phi Vũ Đại Đế là người như thế nào?
Trong lúc nhất thời Giang Trần vô cùng hiếu kỳ.
Hắn hiểu, Quân Mặc Bạch và Lâm hải này hiển nhiên không phải tới tranh đoạt truyền thừa võ đạo của Phi Vũ Đại Đế mà bản thân Phi Vũ Đại Đế này còn có một bí mật khác.
Giang Trần đột nhiên có chút biết rõ vì sao Cửu Dương Thiên Tông lại trăm phương ngàn kế muốn nhúng tay vào bên trong Vạn Tượng Cương Vực.
Nơi Phi Vũ Đại Đế niết bàn nhất định là có một nguyên nhân vô cùng quan trọng.
Tuy rằng Giang Trần tạm thời còn không biết rốt cuộc Phi Vũ Đại Đế này có đồ vật gì có đủ lực hấp dẫn như vậy, có thể khiến cho loại tông môn nhất phẩm như Cửu Dương Thiên Tông nhớ mãi không quên.
Nhưng Giang Trần biết rõ, ở nơi này tuyệt đối có bí mật cực lớn.
Lâm Hải và Quân Mặc Bạch nhìn nhau, trong mắt tràn ngập vẻ tham lam.
- Lâm Hải, ta và ngươi ở nơi này chém giết, chiến đấu tới không chết không thôi, nói không chừng lại tiện nghi cho kẻ khác. Vạn nhất những người khác chạy tới nơi này, nhìn thấy hai người chúng ta chém giết tới hấp hối, đây không phải là ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi hay sao?
Quân Mặc Bạch dường như có chút kiêng kỵ nói.
Lâm Hải cười ha hả:
- Nói lảm nhảm thì có ích gì? Những người khác? Có mấy người sẽ tới ngoại cảnh cực cảnh? Lại nói, cho dù tới bọn họ cũng không có ấn ký truy tung, cũng không tìm được tới nơi này.
Ấn ký truy tung này là năm đó hai cự đầu của tông môn bọn họ lưu lại trên người Phi Vũ đại đế, sau khi Phi Vũ Đại Đế bị trọng thương không có cách nào luyện hóa loại ấn ký truy tung này cho nên mới phải chạy tới nơi như Vạn Tượng cực cảnh, ngăn cách với bên ngoài.
Cho nên ngàn năm qua, hai tông kia cơ hồ âm thầm tìm khắp nơi trong Vạn Tượng Cương Vực lại không thu hoạch được gì.
Về sau hai tông này mới giật mình tỉnh ngộ, còn có địa phương như Vạn Tượng cực cảnh, cho nên bọn họ mới làm ra sắp xếp như vậy.
Lâm Hải và Quân Mặc Bạch này hiển nhiên đều là quân cờ do hai tông môn nhất phẩm sắp xếp, là bởi vì muốn tìm kiếm thi thể của Phi Vũ Đại Đế.
Trước bọn họ, tông môn đã trả một cái giá lớn tìm di hài của Phi Vũ Đại Đế, thế nhưng lại không thu hoạch được gì. Cho nên lúc này kỳ thực bọn họ cũng không hy vọng quá lớn. Chỉ muốn tới Vạn Tượng cực cảnh thử thời vận mà thôi, thế nhưng không ngờ tới nơi này ấn ký truy tung lại xuất hiện một tia cảm ứng.
Lúc này bọn họ mới dựa theo một tia cảm ứng mà đi tới nơi này.
Từ trong lời nói của hai người này Giang Trần cũng hiểu rõ đại khái.
Đoán chừng Phi Vũ đại đế này có lẽ năm đó có một ít bí mật trên người. CHo nên bị Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông, hai đại tông môn nhất phẩm này đuổi giết.
Sau khi bản thân Phi Vũ đại đế bị trọng thương, chạy tới Vạn Tượng Cương Vực, không có nơi nào để trốn cho nên sau đó mới chạy tới chính giữa Vạn Tượng cực cảnh.
Mà hai tông này đuổi giết Phi Vũ đại đế, suy đoán không chính xác, bọn họ cảm thấy có lẽ Phi Vũ đại đế kéo dài hơi tàn trốn ở một nơi nào đó. Hoặc là tìm được người thừa kế, truyền thừa bảo vật, y bát của mình.
Cho nên bọn họ theo mạch suy nghĩ này, ở trong Vạn Tượng Cương Vực điều tra một lượt, thế nhưng thủy chung vẫn không tìm được manh mối.
Bởi vì bí mật trên người Phi Vũ đại đế quá mức quan trọng, cho nên hai tông này cũng không có cách nào gióng trống khua chiêng tìm tòi trên quy mô lớn.
- Phi Vũ đại đế kia rốt cuộc có bí mật gì có thể khiến cho hai tông này chấp nhất ngàn năm như vậy? Chẳng lẽ là Thiên Vị phù chiếu?
Tông môn nhất phẩm, cường giả phong hào Đại đế cũng có nhiều. Đồ vật bình thường tuyệt đối không có cách nào làm cho bọn hắn điên cuồng như vậy.
Theo Giang Trần thấy, chỉ sợ chỉ có Thiên Vị phù chiếu mới có lực hấp dẫn như vậy.
Như thế nào là Thiên Vị phù chiếu?
Thiên Vị phù chiếu kỳ thực chính là thứ mà sau khi cường giả nhận được Thiên đạo tán thành, thiên đạo dùng sức mạnh to lớn đánh vào trong cơ thể cường giả Thiên Vị một đạo ấn ký thiên địa.
Ấn ký thiên địa này hình thành nên Thiên Vị phù chiếu, là ấn ý bổn mạng của cường giả Thiên Vị.
Rất nhiều vị diện phàm tục sẽ coi cường giả Thiên Vị là bán thần, mà Thiên Vị phù chiều cũng được coi là thần cách bán thần, nói trắng ra chỉ là tiêu chí được Thiên đạo tán thành.
Mà Thiên Vị phù chiếu với tư cách là bổn mạng ấn ký của cường giả Thiên Vị, một khi cường giả Thiên vị vẫn lạc. Bổn mạng Thiên Vị phù chiếu này rất có thể sẽ bị những người khác luyện hóa.
Đối với rất nhiều phong hào Đại đế không có cách nào đạt được thiên đạo tán thành, nếu như có thể luyện hóa được một cái Thiên Vị phù chiếu, như vậy không thể nghi ngờ coi như đạt được Thiên đạo tán thành, do đó mà đột phá Thiên vị.
Như vậy mà nói, không đơn thuần là thực lực, còn có tuổi thọ đều tăng vọt một cách điên cuồng.
Tuy rằng cường giả Thiên vị còn không tính là bất tử, thế nhưng tuổi thọ lại cực kỳ khoa trương, cũng không phải là một kẻ phàm trần như phong hào Đại đế có thể so sánh.
Nhận được Thiên đạo tán thành, đạt được Thiên Vị phù chiếu, dương thọ trực tiếp tăng gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.
Cho nên Giang Trần cảm thấy, có thể khiến cho người hai tông môn nhất phẩm tranh giành tới ta sống ngươi chết, chỉ có thể là bảo vật vô cùng kinh người như Thiên Vị phù chiếu.