- Giang Trần thiếu chủ, lần này khí thế Đan Hỏa thành hung hăng như vậy, mang theo hơn ba mươi nhà thế lực, dắt tay nhau mà tới. Cỗ thế lực này hoàn toàn có thể quét ngang cương vực nhân loại. Lưu Ly vương thành ta thế lực đơn bạc, muốn đối kháng với bọn chúng độ khó rất lớn. Nếu như chúng ta dựa vào địa lợi của Lưu Ly vương thành mà chống lại. Có lẽ còn có thể miễn cưỡng chèo chống. Hiện tại muốn quyết chiến với bọn họ ở biên cảnh Lưu Ly vương thành, sợ rằng không phải là lựa chọn sáng suốt.
Niêm Hoa đại đế biết rõ Giang Trần lợi hại, nhưng mà dưới loại tình huống này, Đan Hỏa thành cấu kết với những thế lực kia, ở phương diện chiến lực tuyệt đối là gấp bội Lưu Ly vương thành.
Dưới tình huống đó, quyết chiến ở biên cảnh, không có bất kỳ ưu thế địa lợi gì, thực lực lại tuyệt đối ở thế hạ phong, thì làm sao có thể có phần thắng được?
Trên thực tế, đứng ở góc độ của Niêm Hoa đại đế, sự lo lắng của hắn cũng có đạo lý.
Nghi hoặc của Niêm Hoa đại đế cũng nhận được Trảm Không đại đế tán thành.
Trảm Không đại đế cung kính nói:
- Giang Trần thiếu chủ, Trảm Không nhất mạch ta, đối với tài hoa lãnh đạo của người vô cùng tán đồng. Cũng hoàn toàn tán thành, hiện tại Lưu Ly vương thành chỉ có Giang Trần thiếu chủ mới có thể trấn áp được đại cục. Thế nhưng mà trận chiến này quan hệ tới sinh tử tồn vong của Lưu Ly vương thành chúng ta. Ta thiết nghĩ việc này quả thực không thể sơ suất. Quyết chiến ở khu vực biên cảnh, phương diện nhân thủ của chúng ta, phương diện địa lợi đối với chúng ta đều không tồn tại bất kỳ ưu thế nào.
Thiên thời địa lợi nhân hòa, tính toán thế nào thì ba mặt này Lưu Ly vương thành đều xuất hiện nguy cơ nghiêm trọng.
Trấn Nhạc đại đế cũng than nhẹ một tiếng:
- Giang Trần thiếu chủ, Trấn Nhạc ta nguyện tử chiến vì Lưu Ly vương thành. Tuyệt đối không nhíu mày lấy nửa cái. Nhưng mà quyết chiến ở biên cảnh, không thể nghi ngờ là buông tha ưu thế của chúng ta, lấy trứng chọi đá a.
Suy nghĩ của ba đại đế này đều xuất phát từ lợi ích của Lưu Ly vương thành, bọn họ nói đều có một phần đạo lý. Cũng không phải vì tư tâm mà phản đối.
Thương Hải đại đế khinh thường nói:
- Ta nói cho ba người các ngươi biết a. Thời gian dài như vậy các ngươi vẫn không đủ lý giải về Giang Trần thiếu chủ. Giang Trần thiếu chủ từ khi nào đã làm chuyện không nắm chắc chưa? Đan Cực đại đế lợi hại, thế nhưng mà các ngươi đã quên rồi sao? Lần trước Đan Cực đại đế mang theo một nhóm người, ở địa bàn Bất Diệt Thiên Đô chặn đường Giang Trần thiếu chủ, cuối cùng không phải là mất hết mặt mũi hay sao?
Tên Thương Hải đại đế này tuy rằng thích vuốt mông ngựa, thế nhưng mà tiểu tử này có một chỗ tốt. Hắn tán thành ai, bình thường sẽ đi tới tận cùng, không đổi ý.
Giống như năm đó Thương Hải đại đế hắn tìm nơi nương tựa vậy, Thương Hải đại đế đối với Khổng Tước đại đế không có bất kỳ ưu thế nào.
Thế nhưng mà Thương Hải đại đế này lại kiên trì muốn cùng Tu La đại đế tạo phản, trong sáng ngoài tối ngầm làm trái lại Khổng Tước đại đế.
Hiện tại hắn lại bị Giang Trần thu phục, tán thành năng lực của Giang Trần. Hắn cũng là một trong những người trung thành ủng hộ, tín nhiệm Giang Trần.
Bàn Long đại đế nói những lời từ tận trong lòng:
-Ta đối với đề nghị của thiếu chủ vô cùng tán thành. Nếu như chúng ta tử thủ ở khu vực hạch tâm của Lưu Ly vương thành. Như vậy Đan Cực đại đế dẫn theo đại quân từ biên cảnh, một lòng quét ngang, dễ dàng như trở bàn tay, gây tai họa cho muôn dân bá tính của Lưu Ly vương thành. Năm đó Khổng Tước đại đế bệ hạ tại vị, lão nhân gia đối với mỗi một con dân của Lưu Ly vương thành đều không vứt bỏ. Hiện tại chẳng lẽ chúng ta vì địch nhân cường đại mà buông tha cho tôn chỉ Lưu Ly vương thành? Co đầu rút cổ ở khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành, không quan tâm tới sống chết của bách tích? Nếu như vậy Lưu Ly vương thành chúng ta làm sao có thể xứng với sự ủng hộ của bọn họ? Biết ăn nói thế nào với bọn họ đây?
Bàn Long đại đế nói những lời này, nhận được rất nhiều sự ủng hộ.
Tử xưa đều tử thủ ở biên giới.
Hiện tại Giang Trần chính là thiên tử của Lưu Ly vương thành. Địa bàn của Lưu Ly vương thành bao la, dân chúng bên trong nhiều vô số kể. Tất cả thế lực chư hầu lớn nhỏ càng nhiều như nấm.
Loại tình huống này nếu như buông tha tử thủ biên cảnh, tùy ý để cho Đan Cực đại đế mang theo thế lực của hắn xâm lấn trên quy mô lớn, tựa như châu chấu nhập cảnh, loại tình huống đó dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, nhất định là sinh linh đồ thán.
Đến lúc đó, cho dù bọn họ ở khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành có thể kéo dài hơi tàn, không có bị công phá, cũng không khác gì chỉ còn cái vỏ mà thôi.
Bất luận một thế lực cao cao tại thượng nào đều có vô số người ủng hộ, các thế lực bên dưới ủng hộ và các con dân bên dưới.
Nếu như không có những căn cơ này, như vậy chẳng khác nào là cây gỗ không rễ, tuyệt đối không có khả năng kéo dài sinh mạng.
Tịch Diệt đại đế cũng gật đầu nói:
- Nếu như Khổng Tước đại đế bệ hạ còn tại vị, lão nhân gia nhất định sẽ không co đầu rút cổ. Lưu Ly vương thành có thể diệt vong,nhưng tuyệt đối không thể dùng loại phương thức chật vật này bị diệt vong. Cho dù bị diệt vong Tịch Diệt đại đế cũng phải chết trước muôn dân trăm họ. Việc này không thể bàn lùi. Huống chi Giang Trần thiếu chủ đã quyết định nhưu vậy nhất định là có đạo lý của thiếu chủ. Chúng ta sao không nghe thiếu chủ nói một chút?
Nói cho cùng Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế cùng một phen với Giang Trần, càng ủng hộ, như tri kỉ của Giang Trần. Bọn họ không thể nghi ngờ càng là người sùng bái, tin tưởng Giang Trần tới mù quáng.
Hơn nữa trước đó bọn họ là tâm phúc của Khổng Tước đại đế, phong cách hành sự cũng nhận ảnh hưởng tương đối sâu từ Khổng Tước đại đế.
Cho nên Tịch Diệt đại đế cũng tốt, Bàn Long đại đế cũng vậy, bọn họ dưới loại tình uống này, vĩnh viễn là người kiên định làm vậy nhất.
Lúc này Tỉnh Trung đại đế kia cười ha hả nói:
- Chư vị, lão phu xin phép nhiều lời một phen.
Tỉnh Trung đại đế có địa vị cực cao trong giang hồ, chính là một trong sáu đại cự đầu của giới tán tu. Luận địa vị không kém đại đế đỉnh phong như Khổng Tước đại đế là bao, cùng lắm chỉ kém nửa trù.
Hiện tại ở Lưu Ly vương thành, cho dù là Niêm Hoa đại đế, địa vị giang hồ có lẽ cũng chưa chắc đã cao hơn Tỉnh Trung đại đế. Cho nên Tỉnh Trung đại đế lên tiếng, mọi người vẫn phải nghe một chút.
- Lão phu cùng chung chí hướng với Giang Trần thiếu chủ. Những lơi này không nói tới. Theo một ít thiển kiến của lão phu, Đan Cực kia hùng hổ, tụ tập thế lực hơn ba mươi nhà, nhìn như hung thần sát ác, kỳ thực ngoài mạnh trong yếu. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Đan Cực hắn đã thiếu kiên nhẫn. Sợ Giang Trần thiếu chủ.
- Hơn ba mươi nhà thế lực, nhìn như thực lực mạnh mẽ, thế nhưng các ngươi có nghĩ tới không? Bọn họ hợp tác với nhau dựa trên cơ sở gì?
---------
Niêm Hoa đại đế biết rõ Giang Trần lợi hại, nhưng mà dưới loại tình huống này, Đan Hỏa thành cấu kết với những thế lực kia, ở phương diện chiến lực tuyệt đối là gấp bội Lưu Ly vương thành.
Dưới tình huống đó, quyết chiến ở biên cảnh, không có bất kỳ ưu thế địa lợi gì, thực lực lại tuyệt đối ở thế hạ phong, thì làm sao có thể có phần thắng được?
Trên thực tế, đứng ở góc độ của Niêm Hoa đại đế, sự lo lắng của hắn cũng có đạo lý.
Nghi hoặc của Niêm Hoa đại đế cũng nhận được Trảm Không đại đế tán thành.
Trảm Không đại đế cung kính nói:
- Giang Trần thiếu chủ, Trảm Không nhất mạch ta, đối với tài hoa lãnh đạo của người vô cùng tán đồng. Cũng hoàn toàn tán thành, hiện tại Lưu Ly vương thành chỉ có Giang Trần thiếu chủ mới có thể trấn áp được đại cục. Thế nhưng mà trận chiến này quan hệ tới sinh tử tồn vong của Lưu Ly vương thành chúng ta. Ta thiết nghĩ việc này quả thực không thể sơ suất. Quyết chiến ở khu vực biên cảnh, phương diện nhân thủ của chúng ta, phương diện địa lợi đối với chúng ta đều không tồn tại bất kỳ ưu thế nào.
Thiên thời địa lợi nhân hòa, tính toán thế nào thì ba mặt này Lưu Ly vương thành đều xuất hiện nguy cơ nghiêm trọng.
Trấn Nhạc đại đế cũng than nhẹ một tiếng:
- Giang Trần thiếu chủ, Trấn Nhạc ta nguyện tử chiến vì Lưu Ly vương thành. Tuyệt đối không nhíu mày lấy nửa cái. Nhưng mà quyết chiến ở biên cảnh, không thể nghi ngờ là buông tha ưu thế của chúng ta, lấy trứng chọi đá a.
Suy nghĩ của ba đại đế này đều xuất phát từ lợi ích của Lưu Ly vương thành, bọn họ nói đều có một phần đạo lý. Cũng không phải vì tư tâm mà phản đối.
Thương Hải đại đế khinh thường nói:
- Ta nói cho ba người các ngươi biết a. Thời gian dài như vậy các ngươi vẫn không đủ lý giải về Giang Trần thiếu chủ. Giang Trần thiếu chủ từ khi nào đã làm chuyện không nắm chắc chưa? Đan Cực đại đế lợi hại, thế nhưng mà các ngươi đã quên rồi sao? Lần trước Đan Cực đại đế mang theo một nhóm người, ở địa bàn Bất Diệt Thiên Đô chặn đường Giang Trần thiếu chủ, cuối cùng không phải là mất hết mặt mũi hay sao?
Tên Thương Hải đại đế này tuy rằng thích vuốt mông ngựa, thế nhưng mà tiểu tử này có một chỗ tốt. Hắn tán thành ai, bình thường sẽ đi tới tận cùng, không đổi ý.
Giống như năm đó Thương Hải đại đế hắn tìm nơi nương tựa vậy, Thương Hải đại đế đối với Khổng Tước đại đế không có bất kỳ ưu thế nào.
Thế nhưng mà Thương Hải đại đế này lại kiên trì muốn cùng Tu La đại đế tạo phản, trong sáng ngoài tối ngầm làm trái lại Khổng Tước đại đế.
Hiện tại hắn lại bị Giang Trần thu phục, tán thành năng lực của Giang Trần. Hắn cũng là một trong những người trung thành ủng hộ, tín nhiệm Giang Trần.
Bàn Long đại đế nói những lời từ tận trong lòng:
-Ta đối với đề nghị của thiếu chủ vô cùng tán thành. Nếu như chúng ta tử thủ ở khu vực hạch tâm của Lưu Ly vương thành. Như vậy Đan Cực đại đế dẫn theo đại quân từ biên cảnh, một lòng quét ngang, dễ dàng như trở bàn tay, gây tai họa cho muôn dân bá tính của Lưu Ly vương thành. Năm đó Khổng Tước đại đế bệ hạ tại vị, lão nhân gia đối với mỗi một con dân của Lưu Ly vương thành đều không vứt bỏ. Hiện tại chẳng lẽ chúng ta vì địch nhân cường đại mà buông tha cho tôn chỉ Lưu Ly vương thành? Co đầu rút cổ ở khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành, không quan tâm tới sống chết của bách tích? Nếu như vậy Lưu Ly vương thành chúng ta làm sao có thể xứng với sự ủng hộ của bọn họ? Biết ăn nói thế nào với bọn họ đây?
Bàn Long đại đế nói những lời này, nhận được rất nhiều sự ủng hộ.
Tử xưa đều tử thủ ở biên giới.
Hiện tại Giang Trần chính là thiên tử của Lưu Ly vương thành. Địa bàn của Lưu Ly vương thành bao la, dân chúng bên trong nhiều vô số kể. Tất cả thế lực chư hầu lớn nhỏ càng nhiều như nấm.
Loại tình huống này nếu như buông tha tử thủ biên cảnh, tùy ý để cho Đan Cực đại đế mang theo thế lực của hắn xâm lấn trên quy mô lớn, tựa như châu chấu nhập cảnh, loại tình huống đó dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra, nhất định là sinh linh đồ thán.
Đến lúc đó, cho dù bọn họ ở khu vực hạch tâm Lưu Ly vương thành có thể kéo dài hơi tàn, không có bị công phá, cũng không khác gì chỉ còn cái vỏ mà thôi.
Bất luận một thế lực cao cao tại thượng nào đều có vô số người ủng hộ, các thế lực bên dưới ủng hộ và các con dân bên dưới.
Nếu như không có những căn cơ này, như vậy chẳng khác nào là cây gỗ không rễ, tuyệt đối không có khả năng kéo dài sinh mạng.
Tịch Diệt đại đế cũng gật đầu nói:
- Nếu như Khổng Tước đại đế bệ hạ còn tại vị, lão nhân gia nhất định sẽ không co đầu rút cổ. Lưu Ly vương thành có thể diệt vong,nhưng tuyệt đối không thể dùng loại phương thức chật vật này bị diệt vong. Cho dù bị diệt vong Tịch Diệt đại đế cũng phải chết trước muôn dân trăm họ. Việc này không thể bàn lùi. Huống chi Giang Trần thiếu chủ đã quyết định nhưu vậy nhất định là có đạo lý của thiếu chủ. Chúng ta sao không nghe thiếu chủ nói một chút?
Nói cho cùng Tịch Diệt đại đế và Bàn Long đại đế cùng một phen với Giang Trần, càng ủng hộ, như tri kỉ của Giang Trần. Bọn họ không thể nghi ngờ càng là người sùng bái, tin tưởng Giang Trần tới mù quáng.
Hơn nữa trước đó bọn họ là tâm phúc của Khổng Tước đại đế, phong cách hành sự cũng nhận ảnh hưởng tương đối sâu từ Khổng Tước đại đế.
Cho nên Tịch Diệt đại đế cũng tốt, Bàn Long đại đế cũng vậy, bọn họ dưới loại tình uống này, vĩnh viễn là người kiên định làm vậy nhất.
Lúc này Tỉnh Trung đại đế kia cười ha hả nói:
- Chư vị, lão phu xin phép nhiều lời một phen.
Tỉnh Trung đại đế có địa vị cực cao trong giang hồ, chính là một trong sáu đại cự đầu của giới tán tu. Luận địa vị không kém đại đế đỉnh phong như Khổng Tước đại đế là bao, cùng lắm chỉ kém nửa trù.
Hiện tại ở Lưu Ly vương thành, cho dù là Niêm Hoa đại đế, địa vị giang hồ có lẽ cũng chưa chắc đã cao hơn Tỉnh Trung đại đế. Cho nên Tỉnh Trung đại đế lên tiếng, mọi người vẫn phải nghe một chút.
- Lão phu cùng chung chí hướng với Giang Trần thiếu chủ. Những lơi này không nói tới. Theo một ít thiển kiến của lão phu, Đan Cực kia hùng hổ, tụ tập thế lực hơn ba mươi nhà, nhìn như hung thần sát ác, kỳ thực ngoài mạnh trong yếu. Điều này nói rõ cái gì? Nói rõ Đan Cực hắn đã thiếu kiên nhẫn. Sợ Giang Trần thiếu chủ.
- Hơn ba mươi nhà thế lực, nhìn như thực lực mạnh mẽ, thế nhưng các ngươi có nghĩ tới không? Bọn họ hợp tác với nhau dựa trên cơ sở gì?
---------