Giang Trần lập tức đem mấy điều kiện nói một lần.
Sau khi Tử Xa Mân nghe xong, cũng kinh ngạc ngẩn người, hồi lâu, mới hít sâu một hơi:
- Nửa năm, cảm ngộ thiên địa pháp tắc, đạt được Thiên Vị phù chiếu? Nửa năm này, thật đúng là quá ngắn a. Thiệu Uyên, ta nói như vậy, Đế cảnh đỉnh phong, đi vào Thiên Vị. Rất nhiều người một trăm năm, mấy trăm năm, cũng không thể đột phá. Thậm chí có người, cả đời không thể đột phá. Nửa năm... cái này, thật sự rất ngắn a. Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Đương nhiên, từ xưa thiên tài võ đạo không chừng mực, nói không chừng, thiên phú của ngươi xuất chúng, đó cũng là có khả năng. Sự tình võ đạo, chưa bao giờ nói không có khả năng, nhưng ngươi nhất định phải cố gắng, toàn lực ứng phó mới được. Tin tưởng chỉ cần thiên phú của ngươi được Thánh Tổ đại nhân chứng kiến, dù thời gian muộn một chút, có lẽ cũng không phải không có hiệu quả. Nửa năm ước hẹn, có lẽ chỉ là một loại khích lệ đối với ngươi a?
Giang Trần mỉm cười:
- Có lẽ vậy, nhưng mà, nửa năm cảm ngộ Thiên Địa, ta vẫn có một ít nắm chắc. Ngược lại là tiêu chuẩn thứ hai, điểm cống hiến của Thánh Địa, là tính toán như thế nào?
- Điểm cống hiến tông môn, chế định phi thường phức tạp. Nếu như ngươi tiểu đả tiểu nháo, mười năm cũng chưa hẳn tích lũy được mười vạn điểm cống hiến. Nói thật, cái tiêu chuẩn này, muốn thực hiện, cũng không dễ dàng. Dù sao, một năm, quá ngắn quá ngắn.
Kỳ thật Tử Xa Mân cũng vì Giang Trần cảm thấy khổ sở, hai tiêu chuẩn kia, ở Tử Xa Mân xem ra, đều quá hà khắc, hà khắc đến không có khả năng thực hiện.
Ít nhất ở Tử Xa Mân xem ra, đổi lại hắn lúc tuổi trẻ, đối mặt hai điều kiện này, nhất định sẽ luống cuống, tuyệt đối không có khả năng đạt tới.
Nửa năm đột phá Thiên Vị?
Một năm hoàn thành mười vạn điểm cống hiến?
Bất quá, Tử Xa Mân cảm thấy, nếu Thánh Tổ đại nhân định cho Thiệu Uyên như vậy, nhất định có đạo lý của Thánh Tổ đại nhân. Thánh Tổ đại nhân thần thông quảng đại, nói không chừng tiêu chuẩn này, là căn cứ thiên phú của Thiệu Uyên đến quyết định thì sao?
Sự tình mình làm không được, chưa hẳn Thiệu Uyên làm không được.
Nghĩ tới đây, Tử Xa Mân liền bình thường trở lại.
- Về Vĩnh Hằng Chi Hà, lão phu có thể mang ngươi đi. Về phần mười vạn điểm cống hiến, ngươi có thể đến Công Đức Điện, chỗ đó có thuyết pháp quan hệ cụ thể tới điểm cống hiến. Làm nhiệm vụ bình thường, là tuyệt đối không đạt được mười vạn điểm cống hiến. Nhưng mà, cũng có một ít nhiệm vụ kiểu lớn, hoặc là nhiệm vụ so sánh gian nan, điểm cống hiến của một nhiệm vụ, có thể đạt tới mười vạn. Bất quá, loại nhiệm vụ này, phần lớn đều là đọng lại vài chục năm, mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm, đặt ở nơi đó, chỉ là bài trí. Ngay cả cao tầng tông môn cũng làm không được, chớ nói chi là thiên tài trẻ tuổi các ngươi.
Tử Xa Mân quả nhiên là không biết không nói, biết gì nói nấy.
Giang Trần suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Trước đi Công Đức Điện tìm hiểu. Vĩnh Hằng Chi Hà, ta phải làm chuẩn bị thoáng một phát, lại đi.
- Ân, thời gian chính ngươi an bài tốt.
Tử Xa Mân gật gật đầu.
Công Đức Điện, tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, coi như là nghành phi thường trọng yếu, quyền lực không thua nghành đan đạo mà Tử Xa Mân chưởng quản.
Thậm chí, ở trên trình độ nhất định, tầm quan trọng của Công Đức Điện, còn vượt qua nghành đan đạo.
Dù sao, Công Đức Điện quan hệ lấy trình độ cống hiến của toàn bộ tông môn. Cũng quan hệ lấy toàn bộ Thánh Địa vận chuyển bình thường.
Dưới sự dẫn dắt của Tử Xa Mân, Giang Trần liền đi tới Công Đức Điện.
Công Đức Điện trưởng lão, cùng Tử Xa Mân quan hệ coi như hòa hợp, lẫn nhau tuy không tính hảo hữu chí giao, nhưng coi như thân thiết.
Bởi vì, song phương đều khống chế nghành trọng yếu của Thánh Địa, lẫn nhau đều có thể có thời điểm cầu đối phương, cho nên, lẫn nhau tầm đó, quan hệ coi như hòa hợp.
Công Đức Điện Chưởng Khống Giả kia, đồng dạng nằm trong hàng ngũ thập đại trưởng lão, tên là Cốc Vân Tân.
- Ta nói như thế nào sáng sớm Hỉ Thước líu ríu gọi đầu cành, nguyên lai là Tử Xa đạo hữu tới chơi, ha ha ha.
Cốc Vân Tân này có một loại khí độ rất thuần thục, cười nói.
Giơ tay nhấc chân tầm đó, loại khí độ kia rất dễ để cho người sinh ra cảm giác thân cận. Không thể không nói, loại người này rất giỏi cùng người khác liên hệ, tuyệt đối là người mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Tử Xa Mân khẽ cười nói:
- Phụng Thánh Tổ đại nhân chi mệnh, mang Thiệu Uyên đến Công Đức Điện hiểu rõ sự tình điểm cống hiến thoáng một phát. Kẻ này mới đến, đối với rất nhiều quy tắc của Thánh Địa ta, còn có chút mơ hồ.
Cốc Vân Tân nhiệt tình cười nói:
- Thiệu Uyên tiểu hữu, thiên tài hơn người, là kiêu ngạo của toàn bộ Thánh Địa chúng ta. Cốc mỗ có thể vì thiên tài như vậy giải thích nghi hoặc, cũng là vinh hạnh của Cốc mỗ a. Nói không chừng qua năm mươi năm một trăm năm, ngay cả những lão gia hỏa chúng ta, cũng phải nhìn lên bọn hắn rồi!
Tử Xa Mân cười nói:
- Cốc đạo hữu, ngươi cũng đừng nâng giết người trẻ tuổi.
- Ha ha, không phải nâng giết, không phải nâng giết. Đây là trực giác của Cốc mỗ, cũng là mong ước mỹ hảo của Cốc mỗ. Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, chỉ có người trẻ tuổi không ngừng phát triển, mới có thể phát triển không ngừng, càng ngày càng lớn mạnh.
Cốc Vân Tân đích thật là biết ăn nói, nói một phen, đã kéo gần quan hệ với Tử Xa Mân cùng Giang Trần.
Ngay cả Giang Trần, tuy cảm thấy Cốc Vân Tân này rất biết nói chuyện, nhưng đối mặt loại người này, hắn cũng không sinh ra ác cảm gì.
Dù sao, mặc dù người ta nói có chút khoa trương, nhưng mà thả ra thiện ý, lại rất rõ ràng.
- Cốc trưởng lão, ta mới vào thánh địa, hành vi lỗ mãng. Có chỗ nào không chu toàn, ngày sau còn mong lão nhân gia ngài chỉ điểm nhiều hơn. Hôm nay tới đây cũng là vì muốn hiểu chuyện điểm cống hiến này. Kính xin Cốc trưởng lão chỉ điểm nghi hoặc cho ta.
Người ta khách khí, ngữ khí của Giang Trần tự nhiên cũng phải khách khí.
- Ha ha ha, Thiệu Uyên tiểu hữu, người khác nghĩ thế nào Cốc mỗ không biết, nhưng mà ngươi vượt Cửu Khúc Vân quật, Cốc mỗ vô cùng bội phục. Đời tu sĩ chúng ta thích nhất là loại người trẻ tuổi như vậy. Tinh thần phấn chấn, mạnh mẽ, tự nhiên không cần phải che che lấp lấp, rõ ràng có thiên phú vô cùng tốt, tại sao phải che dấu năm sáu phần cơ chứ? Không cần phải làm vậy. Cốc mỗ chỉ muốn nói một câu, chuyện Cửu Khúc Vân quật, ngươi làm rất tốt.
Cốc Vân Tân cười ha hả nói:
- Ha ha, chuyện này đã qua, chúng ta vẫn nên nói về chuyện điểm cống hiến trước một chút. Thánh tổ đại nhân đã có lệnh, Cốc mỗ cũng nên phối hợp thật tốt với ngươi mới được.
Ở Vĩnh Hằng thánh địa, Đại thánh chủ là người lãnh đạo tối cao nhất, mệnh lệnh của hắn không thể vi phạm. Thánh tổ đại nhân càng là lãnh tụ tinh thần, cũng là thần nhân duy nhất, ý chí của hắn càng không thể vi phạm.
Cốc Vân Tân coi như là cho Giang Trần mặt mũi, tự mình dẫn hắn, không phân phó thủ hạ nào mà mang theo Giang Trần, do Tử Xa Mân tiếp đón, giải thích cặn kẽ về Công Đức điện.
Sau khi Tử Xa Mân nghe xong, cũng kinh ngạc ngẩn người, hồi lâu, mới hít sâu một hơi:
- Nửa năm, cảm ngộ thiên địa pháp tắc, đạt được Thiên Vị phù chiếu? Nửa năm này, thật đúng là quá ngắn a. Thiệu Uyên, ta nói như vậy, Đế cảnh đỉnh phong, đi vào Thiên Vị. Rất nhiều người một trăm năm, mấy trăm năm, cũng không thể đột phá. Thậm chí có người, cả đời không thể đột phá. Nửa năm... cái này, thật sự rất ngắn a. Ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt. Đương nhiên, từ xưa thiên tài võ đạo không chừng mực, nói không chừng, thiên phú của ngươi xuất chúng, đó cũng là có khả năng. Sự tình võ đạo, chưa bao giờ nói không có khả năng, nhưng ngươi nhất định phải cố gắng, toàn lực ứng phó mới được. Tin tưởng chỉ cần thiên phú của ngươi được Thánh Tổ đại nhân chứng kiến, dù thời gian muộn một chút, có lẽ cũng không phải không có hiệu quả. Nửa năm ước hẹn, có lẽ chỉ là một loại khích lệ đối với ngươi a?
Giang Trần mỉm cười:
- Có lẽ vậy, nhưng mà, nửa năm cảm ngộ Thiên Địa, ta vẫn có một ít nắm chắc. Ngược lại là tiêu chuẩn thứ hai, điểm cống hiến của Thánh Địa, là tính toán như thế nào?
- Điểm cống hiến tông môn, chế định phi thường phức tạp. Nếu như ngươi tiểu đả tiểu nháo, mười năm cũng chưa hẳn tích lũy được mười vạn điểm cống hiến. Nói thật, cái tiêu chuẩn này, muốn thực hiện, cũng không dễ dàng. Dù sao, một năm, quá ngắn quá ngắn.
Kỳ thật Tử Xa Mân cũng vì Giang Trần cảm thấy khổ sở, hai tiêu chuẩn kia, ở Tử Xa Mân xem ra, đều quá hà khắc, hà khắc đến không có khả năng thực hiện.
Ít nhất ở Tử Xa Mân xem ra, đổi lại hắn lúc tuổi trẻ, đối mặt hai điều kiện này, nhất định sẽ luống cuống, tuyệt đối không có khả năng đạt tới.
Nửa năm đột phá Thiên Vị?
Một năm hoàn thành mười vạn điểm cống hiến?
Bất quá, Tử Xa Mân cảm thấy, nếu Thánh Tổ đại nhân định cho Thiệu Uyên như vậy, nhất định có đạo lý của Thánh Tổ đại nhân. Thánh Tổ đại nhân thần thông quảng đại, nói không chừng tiêu chuẩn này, là căn cứ thiên phú của Thiệu Uyên đến quyết định thì sao?
Sự tình mình làm không được, chưa hẳn Thiệu Uyên làm không được.
Nghĩ tới đây, Tử Xa Mân liền bình thường trở lại.
- Về Vĩnh Hằng Chi Hà, lão phu có thể mang ngươi đi. Về phần mười vạn điểm cống hiến, ngươi có thể đến Công Đức Điện, chỗ đó có thuyết pháp quan hệ cụ thể tới điểm cống hiến. Làm nhiệm vụ bình thường, là tuyệt đối không đạt được mười vạn điểm cống hiến. Nhưng mà, cũng có một ít nhiệm vụ kiểu lớn, hoặc là nhiệm vụ so sánh gian nan, điểm cống hiến của một nhiệm vụ, có thể đạt tới mười vạn. Bất quá, loại nhiệm vụ này, phần lớn đều là đọng lại vài chục năm, mấy trăm năm, thậm chí ngàn năm, đặt ở nơi đó, chỉ là bài trí. Ngay cả cao tầng tông môn cũng làm không được, chớ nói chi là thiên tài trẻ tuổi các ngươi.
Tử Xa Mân quả nhiên là không biết không nói, biết gì nói nấy.
Giang Trần suy nghĩ một lát, gật gật đầu:
- Trước đi Công Đức Điện tìm hiểu. Vĩnh Hằng Chi Hà, ta phải làm chuẩn bị thoáng một phát, lại đi.
- Ân, thời gian chính ngươi an bài tốt.
Tử Xa Mân gật gật đầu.
Công Đức Điện, tại Vĩnh Hằng Thánh Địa, coi như là nghành phi thường trọng yếu, quyền lực không thua nghành đan đạo mà Tử Xa Mân chưởng quản.
Thậm chí, ở trên trình độ nhất định, tầm quan trọng của Công Đức Điện, còn vượt qua nghành đan đạo.
Dù sao, Công Đức Điện quan hệ lấy trình độ cống hiến của toàn bộ tông môn. Cũng quan hệ lấy toàn bộ Thánh Địa vận chuyển bình thường.
Dưới sự dẫn dắt của Tử Xa Mân, Giang Trần liền đi tới Công Đức Điện.
Công Đức Điện trưởng lão, cùng Tử Xa Mân quan hệ coi như hòa hợp, lẫn nhau tuy không tính hảo hữu chí giao, nhưng coi như thân thiết.
Bởi vì, song phương đều khống chế nghành trọng yếu của Thánh Địa, lẫn nhau đều có thể có thời điểm cầu đối phương, cho nên, lẫn nhau tầm đó, quan hệ coi như hòa hợp.
Công Đức Điện Chưởng Khống Giả kia, đồng dạng nằm trong hàng ngũ thập đại trưởng lão, tên là Cốc Vân Tân.
- Ta nói như thế nào sáng sớm Hỉ Thước líu ríu gọi đầu cành, nguyên lai là Tử Xa đạo hữu tới chơi, ha ha ha.
Cốc Vân Tân này có một loại khí độ rất thuần thục, cười nói.
Giơ tay nhấc chân tầm đó, loại khí độ kia rất dễ để cho người sinh ra cảm giác thân cận. Không thể không nói, loại người này rất giỏi cùng người khác liên hệ, tuyệt đối là người mạnh vì gạo, bạo vì tiền.
Tử Xa Mân khẽ cười nói:
- Phụng Thánh Tổ đại nhân chi mệnh, mang Thiệu Uyên đến Công Đức Điện hiểu rõ sự tình điểm cống hiến thoáng một phát. Kẻ này mới đến, đối với rất nhiều quy tắc của Thánh Địa ta, còn có chút mơ hồ.
Cốc Vân Tân nhiệt tình cười nói:
- Thiệu Uyên tiểu hữu, thiên tài hơn người, là kiêu ngạo của toàn bộ Thánh Địa chúng ta. Cốc mỗ có thể vì thiên tài như vậy giải thích nghi hoặc, cũng là vinh hạnh của Cốc mỗ a. Nói không chừng qua năm mươi năm một trăm năm, ngay cả những lão gia hỏa chúng ta, cũng phải nhìn lên bọn hắn rồi!
Tử Xa Mân cười nói:
- Cốc đạo hữu, ngươi cũng đừng nâng giết người trẻ tuổi.
- Ha ha, không phải nâng giết, không phải nâng giết. Đây là trực giác của Cốc mỗ, cũng là mong ước mỹ hảo của Cốc mỗ. Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, chỉ có người trẻ tuổi không ngừng phát triển, mới có thể phát triển không ngừng, càng ngày càng lớn mạnh.
Cốc Vân Tân đích thật là biết ăn nói, nói một phen, đã kéo gần quan hệ với Tử Xa Mân cùng Giang Trần.
Ngay cả Giang Trần, tuy cảm thấy Cốc Vân Tân này rất biết nói chuyện, nhưng đối mặt loại người này, hắn cũng không sinh ra ác cảm gì.
Dù sao, mặc dù người ta nói có chút khoa trương, nhưng mà thả ra thiện ý, lại rất rõ ràng.
- Cốc trưởng lão, ta mới vào thánh địa, hành vi lỗ mãng. Có chỗ nào không chu toàn, ngày sau còn mong lão nhân gia ngài chỉ điểm nhiều hơn. Hôm nay tới đây cũng là vì muốn hiểu chuyện điểm cống hiến này. Kính xin Cốc trưởng lão chỉ điểm nghi hoặc cho ta.
Người ta khách khí, ngữ khí của Giang Trần tự nhiên cũng phải khách khí.
- Ha ha ha, Thiệu Uyên tiểu hữu, người khác nghĩ thế nào Cốc mỗ không biết, nhưng mà ngươi vượt Cửu Khúc Vân quật, Cốc mỗ vô cùng bội phục. Đời tu sĩ chúng ta thích nhất là loại người trẻ tuổi như vậy. Tinh thần phấn chấn, mạnh mẽ, tự nhiên không cần phải che che lấp lấp, rõ ràng có thiên phú vô cùng tốt, tại sao phải che dấu năm sáu phần cơ chứ? Không cần phải làm vậy. Cốc mỗ chỉ muốn nói một câu, chuyện Cửu Khúc Vân quật, ngươi làm rất tốt.
Cốc Vân Tân cười ha hả nói:
- Ha ha, chuyện này đã qua, chúng ta vẫn nên nói về chuyện điểm cống hiến trước một chút. Thánh tổ đại nhân đã có lệnh, Cốc mỗ cũng nên phối hợp thật tốt với ngươi mới được.
Ở Vĩnh Hằng thánh địa, Đại thánh chủ là người lãnh đạo tối cao nhất, mệnh lệnh của hắn không thể vi phạm. Thánh tổ đại nhân càng là lãnh tụ tinh thần, cũng là thần nhân duy nhất, ý chí của hắn càng không thể vi phạm.
Cốc Vân Tân coi như là cho Giang Trần mặt mũi, tự mình dẫn hắn, không phân phó thủ hạ nào mà mang theo Giang Trần, do Tử Xa Mân tiếp đón, giải thích cặn kẽ về Công Đức điện.