• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không nhìn thấy bộ dạng la hét thất thanh của Tô Dao, khiến cho Bạch Châu Châu nhíu mày không hài lòng, một ý nghĩ độc ác loẻ lên trong đầu, cô ta quay đầu dựa vào ngực anh Lưu hét lên: "Anh bắt đầu đi, mọi người sắp không đợi được rồi.” 

Anh Lưu cười ha ha, vỗ vỗ lên cánh tay của Bạch Châu Châu, sau đó vẫy vẫy mấy tên thủ hạ. 

Dưới ánh mắt của mọi người, một chiếc hộp được đưa vào, dưới sự chỉ thị của anh Lưu, bọn thủ hạ lập tức đổ những thứ trong hộp vào chiếc thùng mà Tô Dao đang nằm. 

“Ô, anh Lưu lần này chơi lớn đấy!”. 

Mọi người xung quanh sau khi nhìn rõ những thứ đổ vào thùng là gì, mặt đều biến sắc. 

Anh Lưu cười ha hả, không quan tâm đến ai, liền nói: “Không sao, mọi người đợi xem kịch hay di!" 

Những người lúc nãy nói nói cười cười, giờ đều im lặng và chuyển sang nhìn Tô Dao, trong ánh mắt họ có chút gì đó không nhẫn tâm. 

Giá ngày đó cô có thể chết trong đêm đông lạnh giá, cô không cần phải chịu nhiều đau đớn như vậy, con của cô cũng không đến mức vừa sinh ra đã phải qua đời, cô thậm chí không phải nán lại trên thế giới này chỉ để đợi nhìn thấy hài cốt của đứa trẻ! 

Ông trời ơi, ông muốn tàn nhẫn với tôi đến mức nào đây? 

Tại sao tôi lại phải kiên cường sống tiếp? 

Tô Dao có vẻ đờ đẫn, bất giác cô ngập chìm trong những kí ức đau thương. 

Bạch Châu Chấu chau mày, bước lên phía trước, gõ gõ vào chiếc thùng bằng thuỷ tinh và nói: "Cô em, có làm gì đây? Đừng ngây người ra thể, mọi người còn đang đợi cô đây này! Bộ dạng nửa sống nửa chết này của cô sao làm cho khách hàng phấn khích được chứ? Hay là cố không muốn bán một trăm chai rượu nữa?” 

Không biết những lời nói chua ngoa của Bạch Châu Châu có tác dụng hay là mục tiêu một trăm chai rượu đã đả kích Tô Dao, cô bỗng bừng tỉnh lại. 

"A!" 

Một tiếng kêu thất thanh bỗng vang lên! 

Tô Dao tưởng tượng như bị điện giật, toàn thân cô run rẩy dữ dội, những con bọ cạp khoang đen khoang trắng trông thật đáng sợ! 

chíu chíu chíu... 

Dưới chân cô là vô số rắn rết côn trùng, gần như trong tích tắc, Tô Dạo cảm giác như đầu muốn nổ tung, toàn thân tê liệt. 

Cô muốn chạy ra ngoài, nhưng hai tay hai chân bị trói chặt, ngay cả đến việc tự đứng lên cũng rất khó khăn. 

Một con rắn khè cái lưỡi đỏ đang nhìn chằm chằm vào cô, như đang xác định người phụ nữ trước mặt là con mồi của nó. 

"A... a!" 

Lại là một tiếng hét thất thanh. 

Tô Dao nhìn xuống và không biết từ khi nào, ở mắt cá chân của cô có một thứ gì đó lông lá xồm xoàm, nó hình như là một con nhện lông! 

Những con nhện từ từ bò lên đôi chân dài và thon của Tô Dao! 

Bum! 

Tô Dạo cảm thấy cả thế giới như sụp đổ, trước mắt cô mọi thứ biến thành ảo ảnh. 

Con rắn trong kí ức dường như lại xuất hiện trước mặt cô, nó há miệng, lộ ra hàm răng sắc nhọn, cái lưỡi dài và đỏ không ngừng phun phì phì trên mũi cô! 

Như chỉ một giây sau thôi là sẽ lao đến cắn cô! 

“Cô em, cô em làm sao thế? Chẳng qua chỉ là những con vật đáng yêu thôi mà. Cũng đâu phải là lũ quái thú, nhìn bộ dạng sợ hãi quá mức của em kìa!” 

Bạch Châu Châu dựa đầu vào ngực anh Lưu cười nghiêng ngả, dường như cô ta không chú ý đến bàn tay to của anh Lưu đang sờ soạng các vị trí nhạy cảm trên cơ thể mình. 

Cô ta nhìn Tô Dao với vẻ mặt trắng bệch nằm trong cái thùng thuỷ tinh, không những chẳng có chút đồng cảm nào, mà trái lại còn cười một cách khoái chí. 

Anh Lưu ngẩng đầu nhìn Tô Dao và nói: “Cô em, tôi còn đang chờ cô em cầm con nhện đó rồi thả vào mồm chơi cờ, hay là cô làm như thế đi, nếu không tôi sẽ không trả tiền cho một trăm chai rượu nữa!” 

Tất cả âm thanh truyền đến tại Tô Dao, khiến cô có chút tỉnh táo. 

“Tôi... Toàn thân cô không ngừng run rẩy, hai hàm răng và lập cập vào nhau, không nói nổi một câu hoàn chỉnh. 

“Cô em, cô nếu như cứ nằm im không động đậy, những con vật đáng yêu đó sẽ bò vào trong váy của cô em đấy!” 

"Ha ha ha..." 

Xung quanh là cả một tốp người cười ha ha, y như kiểu đang quan sát một con vật trong sở thú. 

Tô Dao ngây người, cúi đầu nhìn xuống, quả thực có một con nhện đang bò gần đến bên của CÔ. 

Một loạt những con côn trùng lông dựng ngược, con thì lông lá xồm xoàm. Mọi thứ đang đều đang đả kích vào trái tim của Tô Dao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK