San San vòng hai tay trước ngực, dùng gót giày nhọn hoắt bước qua người Tô Dao: “Tôi
đây ba năm, từ trước đến giờ chưa được tiếp người khách nào nhiều tiền như thế, cô dựa vào
cái gì mà lại vớ được ông khách sộp như vậy?”.
San San vừa nói vừa tức giận, dùng gót giày nhọn giẫm lên tay của Tô Dao.
Đau đớn vô cùng, Tô Dao đau đến mức hét lên, cô muốn đứng lên, nhưng tay bị gót giày của San San dí chặt xuống nền đất.
Tô Dao nhấc cánh tay còn lại, dùng sức đẩy thật mạnh San San, San San vì mang giày cao gót nên đứng không vững, ngã nhoài xuống đất.
“Á..” Tiếng kêu thất thanh của San San vang lên, cô ta không dám nhìn vào vết máu trên tay
mình!
“San San... mặt của cô.” Mọi người xung quanh sợ hãi kêu lên. San San nhìn vào gương, trên
mặt cô hiện lên một vết rách rất dài.
Xong rồi! Khuôn mặt bị huỷ hoại rồi! San San toàn thân mềm nhũn, ngồi phịch xuống nền đất! Cô ta dựa vào khuôn mặt này để kiếm cơm, giờ khuôn mặt bị huỷ rồi, coi như mất cả mạng!
Một giây sau, cô ta thần sắc gớm ghiếc nhìn Tô Dao: “Con tiện nhân này! Tao phải giết mày!”
Trong văn phòng, Vũ Mi bề một tập báo biểu dày cộm đi ra, vừa cười vừa nói: “Hôm nay bộ phận tài vụ xin nghỉ phép, lại vất vả cô phải đến đây rồi”
Người phụ nữ đối diện mặc bộ đồng phục công sở, tóc búi cao phía sau, vừa nhìn đã biết là một người phụ nữ giỏi giang. Cô cầm tập báo cáo tài chính, trên môi nở nụ cười chuyên nghiệp: “Không có gì, tôi cũng là tiện đường ghé qua thôi.”
“Chị Mi! Không xong rồi, không xong rồi!” Một giọng nói đầy vẻ kinh hãi vang lên, cửa vừa mở ra, một cô gái bán rượu đứng ở cửa: “Chị mau đi xem xem!”
Ngồi trước mặt Vũ Mi là trợ lý riêng đắc lực của ông chủ, Vũ Mi đột nhiên nghiêm mặt và mắng: “Âmĩ cái gì thế? Có chuyện gì?”
“Tô Dao và San San đánh nhau rồi!”
“Cái gì?” Vũ Mi đứng bật dậy, nhanh chóng chạy lên lầu trên!
Biết ngay mà! Có Tô Dao xuất hiện là hỏng việc ngay!
Nghe đến tên Tô Dao, người phụ nữ ngồi đối diện cô ánh mắt bỗng sáng lên, cô cũng đứng lên đi theo Vũ Mi. Khi họ chạy lên đến nơi, vừa đúng lúc thấy San San đang đè lên người Tô Dao và dùng tay liên tiếp đánh vào mặt cô!
“Chát! Chát! Chát! " Âm thanh tát vào mặt liên tiếp vang lên, y như tiếng nhịp tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Vũ Mi lạnh lùng đứng nhìn, không ra mặt ngăn cản. Cô ta trong lòng chất chứa bực dọc, cảm thấy nên có người dạy dỗ Tô Dao một chút! Nhìn chẳng ra sao thì cũng chẳng sao, lại còn dám chế người mà cô đã dày công lựa chọn! Cần phải biết rằng, Vũ Mi có thể đứng vững trong cái nghề này, thì không thể thiếu sự chống lưng của những khách hàng đó, Tô Dao lại dám công khai đắc tội với khách! Chẳng khác nào tát vào mặt cố! Nếu chẳng phải do chưa biết rõ mối quan hệ của cô ta với ông chủ, cô đã sớm đuổi cô ta đi rồi, đã làm trong cái ngành này thì phải biết tuân thủ quy tắc, dám không tuân thủ quy tắc, tự khắc bị người khác giáo huấn!
Abby kinh ngạc chứng kiến cảnh tượng này! Cô gái đang bị người khác đè lên, dùng tay đánh rất mạnh vào mặt đó chẳng phải chính là Tô Dao sao? Mặc dù khuôn mặt đỏ vừa sưng vừa đỏ, lại còn rớm máu nữa, cô vừa nhìn đã nhận ra người đó chính là Tô Dao!
“Dừng tay!” Abby giọng giận dữ, bước lên phía trước đẩy San San ra.
“Tô Dao? Đúng là cô rồi? Có làm sao thế?” Abby đau lòng nhìn khuôn mặt của Tô Dao, không chịu nổi suýt chút nữa thì bật khóc. Tô Dao miễn cưỡng mở mắt, sau khi nhìn thấy Abby thì hơi mỉm cười: “Abby, lâu rồi không gặp.”
Không ngờ Tô Dao lại quen biết cả trợ lý riêng của ông chủ, Vũ Mi vội nghiệm giọng: “San San, cô đang làm cái quái gì đây?"