"Nhìn thấy cậu Lâm còn không đứng lên, đúng là không biết sống chết!"
"Ha ha, cậu ta sẽ không sống được bao lâu đâu, cậu Lâm có rất nhiều fan hâm mộ điên cuồng, đợi đến khi ra khỏi Tinh Thần Lâu, ha ha..."
Một vài người tu võ không ngừng cười lạnh.
Diệp Bắc Minh cũng cảm giác được mấy người tu võ nhìn qua với ánh mắt đằm đằm sát khí!
Anh nhướng mày.
Chu Chí Cao bị dọa đến mức hàm răng va vào nhau lập cập: "Xong rồi, xong rồi... Anh Diệp, anh hồ đồ quá!"
"Nếu anh muốn thể hiện như vậy với tôi thì không sao cả!"
"Nhưng bây giờ thì phiền phức lớn rồi!"
Diệp Bắc Minh cười nói: "Nếu cậu sợ hãi, có thể rời đi trước".
"Dù sao người bọn họ nhằm vào chính là tôi, cũng không phải cậu".
"Không được!"
Điều khiến Diệp Bắc Minh bất ngờ chính là Chu Chí Cao vô cùng quả quyết từ chối!
Mặc dù hắn ta có chút do dự, nhưng vẫn cắn răng nói: "Cho dù chúng ta chỉ là bèo nước gặp nhau, thế nhưng đều ngồi cùng một bàn".
"Nào có đạo lý bỏ bạn bè nửa chừng chứ, nhà họ Chu của tôi cũng coi như tai to mặt lớn ở Tinh Đảo!"
"Nếu là có người muốn đối phó với anh, tôi sẽ ngăn cản giúp anh!"
Diệp Bắc Minh có chút bất ngờ.
Đột nhiên.
Có người kinh ngạc hô lên một tiếng:
"Cô Nhan!"
Tinh Thần Lâu lập tức sôi trào.
Vô số người chủ động đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía cửa lớn Tinh Thần Lâu.
Nhan Như Ngọc chậm rãi đi tới.
Cô ta cao khoảng 1m68, tỉ lệ dáng người hoàn mỹ.
Da thịt mềm mịn như bạch ngọc!
Đặc biệt là gương mặt kia, chỉ cần nhìn một chút đã khiến người ta cam tâm tình nguyện đi chết vì cô ta rồi!
"Trời ơi, sao Nhan Như Ngọc lại tới đây?"
"Đúng là Nhan Như Ngọc!"
"Mỹ nữ số một Tinh Đảo!"
Đám người vô cùng chấn động.
Trái tim ai nấy đều điên cuồng đập thình thịch, suýt nữa nhảy ra khỏi cổ họng.
Chu Chí Cao trợn cả mắt lên: "Trời ơi, anh Diệp mau đứng dậy nhìn mỹ nữ đi kìa!"
"Nhan Như Ngọc, là Nhan Như Ngọc!"
Diệp Bắc Minh ngồi tại chỗ, thờ ơ: "Cô ta rất đẹp sao?"
Chu Chí Cao kinh ngạc: "Đậu má, anh Diệp mù sao?"
"Nhan Như Ngọc còn không đẹp? Mẹ nó cô ta chính là mỹ nữ xếp số một toàn bộ biển Thiên Đảo đấy!"
"Anh biết có bao nhiêu người muốn theo đuổi cô ta không? Có thể xếp từ Tinh Cung tới Thương Khung cung!"
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Nhiều người đều đứng lên như vậy, Nhan Như Ngọc tạm thời không phát hiện ra anh.
Lâm Tiêu đi xuống từ bàn số 1, nhịn không được cười nói: "Cô Nhan, tôi đã đặt bàn số 1, cùng nhau ăn một bữa cơm đi!"
La Vãn Vãn nhìn xung quanh: "Người đâu? Người đâu?"