Mục lục
Quý Phi Lúc Nào Cũng Muốn Được Lười Biếng - Đại Quả Lạp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Miacheg

Lạc Thanh Hàn chỉ ăn một bát cháo như thường lệ cùng một số món ăn nhẹ.

Hắn đặt bát đũa xuống, Ty Trúc bưng nước sạch cho hắn rửa tay.

Ty Trúc nhẹ giọng hỏi: “Điện hạ muốn chợp mắt sao?”

Lạc Thanh Hàn nhàn nhạt đáp: “Ừ.”

“Nô Tỳ đi dọn giường cho Ngài.”

Ty Trúc cung kính lui ra ngoài.

Bữa trưa hôm nay quá nhiều, hơn nữa phần lớn đều là món thịt nhiều dầu mỡ, tuy Tiêu Hề Hề ăn rất nhiều, nhưng cũng không thể ăn được nhiều như vậy, cuối cùng cũng chỉ có thể lựa món thịt ăn hết.

Nàng nhìn đồ ăn còn thừa trên bàn, che đi cái bụng đang phình to của mình, chỉ hận mình không thể có hai cái dạ dày!

Bởi vì ăn quá nhiều, nàng không nhịn được mà nấc cụt.

Tiếng nấc không thể dừng lại.

Lạc Thanh Hàn nói: “Cho người mời thái y đến xem.”

Tiêu Hề Hề xua tay: “Không cần, thần thiếp có cách trị bí mật.”

“Bí mật gì?”

“Thiếp sẽ nói cho Ngài sau… Hic!”

Tiêu Hề Hề đứng lên, tự giác đi theo Thái Tử.

Thái Tử cũng không ngăn cản, tuỳ ý để cho nàng theo hắn đi vào tẩm điện.

Trong tẩm điện, Ty Trúc đã trải sẵn chăn bông, nàng đang quỳ trên mặt đất, thấy Thái Tử và Tiêu lương đệ đi tới, nàng lập tức nâng thân trên, cúi đầu hành lễ: “Nô tỳ bái kiến Thái Tử điện hạ.”

Lạc Thanh Hàn hất tay, ý bảo nàng đi ra ngoài.

Ty Trúc lặng lẽ rời khỏi tẩm điện.

Nhưng nàng không có đi xa mà đứng ở cửa.

Cùng nàng đứng ngoài cửa còn có Bảo Cầm cùng hai tiểu cung nữ.

Bảo Cầm đang suy nghĩ về những gì Tiêu lương đệ đã nói hôm qua, nàng đoán Tiêu lương đệ sẽ không thức dậy trong một thời gian nữa, vì vậy nàng đi đến phòng bếp nhỏ, định nấu canh gà cho Thường công công.

Ty Trúc vểnh tai lên, muốn nghe thanh âm trong tẩm điện.

Khoảng cách từ cửa phòng rất gần chỗ nàng, mơ hồ có thể nghe thấy một số âm thanh, đứt quãng không rõ ràng.

Thái Tử: “Nàng như vậy… Không ra thể thống gì…”

Tiêu lương đệ: “Chút nữa sẽ tốt hơn…”

Thái Tử: “Xuống dưới…”

Tiêu lương đệ: “Không cần…. A…. Điện hạ xấu xa…”

m thanh càng ngày càng nhỏ lại.

Ty Trúc cẩn thận lắng nghe một lúc lâu, nhưng không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào khác, chỉ có thể từ bỏ.

Nàng ở trong lòng thầm mắng Tiêu lương đệ không biết xấu hổ, ban ngày ban mặt dụ dỗ Thái Tử làm chuyện như vậy!

Hơn nữa Thái Tử hiện tại còn đang bệnh, chính là thời điểm để tĩnh dưỡng, Tiêu lương đệ lại không thèm quan tâm đến sức khoẻ của Thái Tử, căn bản không biết xấu hổ!

Ty Trúc muốn nói chuyện này cho Tần Hoàng Hậu, nhờ Tần Hoàng Hậu ra mặt dạy dỗ Tiêu lương đệ.

Nhưng nghĩ lại vẫn là bỏ ý tưởng này.

Với tính tình của Tần Hoàng Hậu, khẳng định sẽ không nhúng tay vào những chuyện vặt vãnh như này, trái lại có khi lại ghét bỏ nàng vì quá vô dụng.

Ty Trúc suy nghĩ một chút, quyết định tạm thời án binh bất động, dù sao Quần Phương Yến sẽ sớm tổ chức, đến lúc đó Tần Hoàng Hậu sẽ tuyển Thái Tử Phi cho Thái Tử.

Nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn, Thái Tử Phi chắc chắn được chọn trong Tần gia, mà nàng lại là người nhà Tần gia, nàng với Thái Tử Phi chắc chắn là một phe.

Sau khi Thái Tử Phi tiếp quản công việc của Đông Cung, nàng sẽ cáo trạng với Thái Tử Phi, đến lúc đó Thái Tử Phi sẽ trực tiếp xử lý Tiêu lương đệ.

Như vậy, nàng không những diệt trừ Tiêu lương đệ, còn trợ giúp Thái Tử Phi lập uy ở Đông Cung, một mũi tên trúng hai đích!

Ty Trúc đã hạ quyết tâm, tâm trạng rất tốt, khoé miệng bất giác nhếch lên.

Điều nàng cần làm bây giờ là để Tiêu lương đệ ăn thật nhiều và làm cho Tiêu lương đệ béo lên.

Khi Tiêu lương đệ trở thành một con lợn béo, chắc chắn sẽ bị Thái Tử ghét bỏ, đến lúc đó Thái Tử Phi sẽ dễ dàng ra tay hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang