* Lại một cơn bão chương từ bạn Miacheg các bác ạ 🤣 mng vote nhiệt tình nhaa~~
Editor: Miacheg
Bảo Cầm quan tâm hỏi: “Người lần này về phủ tướng quân, trong phủ tình hình như thế nào, bọn hạ nhân không thờ ơ với người chứ?”
“Không có, mọi việc đều rất tốt, chỉ là tay nghề nấu nướng của phủ tướng quân không bằng ngươi, ta ăn không quen.”
Bảo Câm nghe thấy lời này, liền đau lòng.
“Khó trách nô tỳ nhìn người gầy đi không ít, mặt cũng không tròn như trước, là do người ở bên ngoài ăn uống không tốt, người muốn ăn gì, nô tỳ đi nấu cho người ăn.”
Tiêu Hề hề ánh mắt sáng lên ngay lập tức, nàng nhanh chóng ngồi dậy và bắt đầu giơ những ngón tay mũm mĩm.
“Ta muốn ăn gà quay, vịt kho gừng, cá hấp, tôm kho tộ, thịt kho tàu…à, nhớ kiếm thịt heo chỗ khác. Hai con heo đó tạm thời không được giết, phải để lại bọn chúng đẻ con nữa, sau khi có heo con chúng ta có thể ăn heo sữa quay.”
Nghĩ đến đây, nàng không khỏi chảy nước miếng.
Nàng thật sự không thể chờ đợi để ăn thịt heo.
Bảo Cầm do dự mãi, vẫn mở miệng khuyên nhủ: “Người nuôi gà, vịt, ngỗng cũng được, nhưng hai con heo đó thật sự rất khó nuôi, hơn nữa mùi phân heo rất nồng nặc. Nếu Thái Tử đến đây mà ngửi thấy, sợ sẽ trách tội người, về sau nói không chừng sẽ không hề đến Thanh Ca Điện nữa.”
Tiêu Hề hề không coi trọng điều đó, tuỳ tiện nói: “Không sao, ngươi chỉ cần bảo người dọn chuồng lợn mỗi ngày hai lần là được, chuồng lợn cách nhà ở một quãng, cho dù có mùi cũng không sao hết, ta đã nói qua với Thái Tử rồi, Ngài ấy đồng ý cho ta nuôi heo.”
Bảo Cẩm lần này thật sự kinh ngạc: “Điện hạ đồng ý?”
“Đúng vậy!”
Bảo Cầm khó có thể tin được: “Không phải điện hạ là người yêu sạch sẽ nhất sao? Ngài ấy làm sao có thể cho phép người ở trong cung nuôi heo chứ?”.
Truyện đề cử: Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi
“Có lẽ bởi vì Ngài ấy cũng thích ăn thịt heo. Dù sao thịt heo cũng ngon như vậy, ai lại không thích chứ?”
Tâm trạng Bảo Cầm vô cùng phức tạp.
Nàng cũng không ngốc, nếu như thái tử có thể đồng ý để Tiêu Lương đệ nuôi heo trong cung, cũng đủ để thấy Thái Tử sủng ái Tiêu Lương đệ như thế nào.
Nhưng khi nàng nghĩ đến Thái Tử cao quý cư nhiên lại đồng ý để phi tần nhà mình ở hậu viện nuôi heo, nàng vẫn cảm thấy kỳ quái.
Thôi, mặc kệ đi.
Bây giờ Thái Tử đã đồng ý rồi, nàng còn có thể nói gì nữa đây? Chỉ cần làm theo là được.
Bất quá món heo sữa nướng, món này nàng chưa từng làm, cần phải tìm hiểu kỹ mới được.
Bảo Cầm xoay người đi vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị bữa trưa hôm nay.
Thanh Tùng bước nhanh đi vào, cung kính nói.
“Tiểu chủ, vừa rồi Minh Quang cung bên kia gửi tin tới, nói hôm nay điện hạ bận việc, có thể đêm nay sẽ không tới.”
Tiêu Hề Hề trả lời một cách lười biếng, tỏ vẻ chính mình đã biết.
Thanh Tùng sợ nàng suy nghĩ nhiều, thấp giọng an ủi nói: “Thái Tử điện hạ xuất cung hơn ba tháng, hiện giờ đã trở về, còn rất nhiều chuyện đang chờ điện hạ xử lý, chờ điện hạ làm xong việc, tự nhiên sẽ nhớ tới người.”
Tiêu Hề Hề là thật sự không nghĩ nhiều.
May là Thái Tử không đến, đêm nay nàng sẽ được ăn no nê, nàng có thể một mình ngủ trên giường lớn, không cần hầu hạ người nào đó thay quần áo rửa mặt, cảm giác thật thoải mái.
Tất nhiên, điều này không thể được nói ra.
Cô thản nhiên trả lời: “Ừm, ngươi nói đúng.”
Thanh Tùng cũng nói về những gì đã xảy ra ở Đông Cung gần đây.
“Trong lúc người vắng mặt, Trần Lương viện, Triệu mỹ nhân, Diêu chiêu huấn cùng một vài vị phụng nghi đều phái người đến đây hỏi thăm người khi nào hồi cung, nhưng Bảo Cầm tỷ đã chặn tất cả lại.”
“Lý Trắc phi đã từ Tử Vân ni trở về, gần đây thường xuyên chạy tới Tiêu Phòng Điện, xem ra là muốn lợi dụng hoàng hậu để ổn định địa vị của mình ở Đông Cung.”
“Bạch Trắc phi vẫn như cũ, luôn một mực ở trong Ngọc Liên điện dưỡng bệnh, rất ít khi ra ngoài.”